- Tiểu Lăng, hình như ngoài cửa có chuyện gì thì phải? –Đi tản bộ chưa lâu, Tô Mặc Sinh bất chợt lại nghe tiếng ầm ĩ cãi cọ.
- Hình như là bên ngoài có tiếng cãi nhau. –Tô Tử Lăng cũng không biết chuyện gì, chỉ nghe loáng thoáng tiếng nói rất lớn của 1 cô nương.
- Hay muội ra đó xem có chuyện gì? Nếu chuyện không lớn cũng không cần kinh động đến ngoại công.
- Ân, ca ngồi đợi ta chút.
...
Trước cổng Mộ Dung phủ--
- Ê các ngươi thật quá đáng! Chúng ta đã nói chúng ta là bằng hữu của Tô quận mã còn gì! Các ngươi chỉ cần đi vào bẩm báo 1 tiếng là được.
- Cô nương! chúng ta đã nói nếu không có thư mời thì tuyệt đối không được phép vào, làm phiền các vị đừng quấy rối. Hơn nữa thiếu gia của chúng ta nhiều người biết đến, ai ai cũng đều xưng làm bằng hữu há chúng ta ngày nào cũng phải đi bẩm báo làm phiền đến thiếu gia của chúng ta sao!
- Hỗn xược! Các ngươi có biết...
- Tiểu Ngọc đừng làm ồn!
- Thái...thiếu gia!
- Thật ngại quá! Các vị đại ca chớ hiểu lầm chúng ta, chỉ là trong phủ này chúng ta có người quen, liệu có thể kêu họ ra ngoài gặp chúng ta được không?
- Chuyện này...
- Có chuyện gì ồn ào vậy?
- Đại thiếu gia!
- Tam đệ/Mặc Sinh ca!
Cố Tử Kì cùng Cố Hân Tuyền nhìn thấy gương mặt quen thuộc liền phấn khởi buộc miệng gọi. Bọn họ vốn bị cấm không được ra khỏi thành đi cùng đoàn người Tô Tử Lăng nên liền lẳng lặng đợi nhóm người Tô Tử Lăng đi trước vài canh giờ đã cùng vài thị vệ xuất cung bám theo sau. Thế nhưng đám người Cố Hân Tuyền đến trước cổng Mộ Dung phủ liền bị chặn lại, thành ra tiểu Ngọc nha hoàn của Cố Hân Tuyền cùng thị vệ Mộ Dung phủ khẩu chiến ác liệt cho đến khi Tô Tử Lăng xuất hiện.
- Các ngươi như thế nào lại đến đây! –Tô Tử Lăng hốt hoảng, nàng không ngờ đám người Cố Tử Kì cùng Cố Hân Tuyền bám theo các nàng đến đây.
- Hề hề tam đệ, đại ca đâu rồi, cả biểu muội nữa? xin lỗi vì chúng ta không báo trước mà đến a. -Cố Tử Kì chân sáo đi đến trước mặt Tô Tử Lăng. May mắn người bước ra là Tô Tử Lăng, nếu là người khác thì chắc chắn bị đuổi đánh tức khắc rồi.
- Các ngươi bám theo chúng ta sao?
- Ấy, sao đệ nói là chúng ta bám theo các đệ chứ! -Cố Tử Kì vừa nói vừa ra hiệu Cố Hân Tuyền nhảy vào tiếp ứng.
- Mặc Sinh ca chúng ta chỉ là muốn đi thưởng ngoạn giang nam phong cảnh một lần. -Như hiểu ý, Cố Hân Tuyền đi đến bên cạnh nắm lấy cổ tay áo Tô Tử Lăng bày ra bộ dạng trân thành cùng lý lẽ chính đáng của bản thân.
- Đúng vậy đúng vậy! -Cố Tử Kì cũng nhanh chóng hùa theo.
Tô Tử Lăng đầu đang còn bị 2 người trước mặt làm cho xoay như chong chóng thì từ sau lưng truyền ra âm thanh quen thuộc.
- Có chuyện gì vậy? -Tô Mặc Sinh đợi một lúc lại sốt ruột muốn coi ngoài kia ai đang muốn làm loạn Mộ Dung phủ.
- C..Tử Lăng, đệ ra đây làm gì? -Tô Tử Lăng quay lại âm thầm nhắc nhở Tô Mặc Sinh.
- Ca, những người đó ngươi quen sao? -Tô Mặc Sinh cũng hiểu ý.
- Đã từng nghe Tô thừa tướng hạ sinh song thai, không nghĩ thực quá giống nhau. -Cố Tử Kì lên tiếng chen ngang. Vẫn là lần đầu tiên hắn gặp 1 người giống hệt Tô Mặc Sinh, tuy chỉ là thần sắc đối phương nhìn có phần yếu nhược.
- Không biết 2 vị này là... -Tô Mặc Sinh nhận định bản thân từ nhỏ đến lớn ít đi giao du trong kinh thành, nên tuyệt nhiên không thể nhận ra thân phận mấy người kia.
- Không dám giấu Tô công tử, ta là Cố Tử Kì, nghĩa huynh của Mặc Sinh, còn người bên cạnh là muội muội của ta Cố Hân Tuyền.
- Ra là thái tử và công chúa, Mộ Dung phủ nếu có sai sót gì ta xin tạ tội với nhị vị. -Tô Mặc Sinh ôm quyền tạo lễ.
- Ấy ấy không sao, là chúng không mời mà đến, hơn nữa đã gặp được người cần gặp rồi hahaha...
- Được rồi, đứng ở đây không tiện, chúng ta vẫn nên vào trong phủ rồi nói sau. -Màn giới thiệu cũng coi như xong, Tô Tử Lăng dẫn đám người Cố Tử Kì đi vào trong phủ.
....
Đại sảnh--
- Tử Kì, Hân Tuyền! Các người thật giỏi a! không có sự đồng ý của phụ hoàng đã chạy tới đây! Cũng may trên đường không có việc gì bằng không ta sao có thể giao phó với phụ hoàng! -Cố Minh Diễn nghe tin đám người Cố Tử Kì bám theo tới Giang Nam, vừa đi ra đại sảnh đã phừng phực lửa giận. . ????ruyệ???? cop từ tra????g { ????r????m????r uy????????.Ⅴ???? }
- Ca! là lỗi của muội, chính muội muốn đi giang nam, nhị ca sợ muội đi trên đường gặp nguy hiểm nên mới đi theo. -Cố Hân Tuyền biết đại hoàng huynh đang giận liền đi đến bên cạnh năn nỉ.
- Hazzz...Ngươi đó...
- Đại hoàng tử đừng nóng, công chúa dù sao tuổi còn trẻ, giang nam lại cảnh đẹp hữu tình ai cũng muốn đến, hơn nữa trên đường cũng không có vấn đề gì, nếu người đã đến rồi thôi thì bỏ qua đi, cùng ở lại Mộ Dung phủ mấy ngày.
Vốn Cố Minh Diễn tính bắt đám người Cố Hân Tuyền trở về nhưng ai ngờ Tô Mặc Sinh chen vào nói đỡ.
- Như vậy e là rất phiền hà.
- Không phiền, Mộ Dung phủ có rất nhiều phòng trống, công chúa và thái tử không chê có thể ở lại trong phủ, như vậy an toàn hơn so với việc ở bên ngoài phủ. -Tô Mặc Sinh cười xua tay.
....