Ngồi trên máy bay trở về thành phố, Diệp Trạch Đào cười khổ một tiếng, lần này vốn dĩ muốn đến gặp ba mẹ của Phương Di Mai, đã làm ra một chuyện như thế, mình từ chỗ tối đến chỗ sáng, căn bản cũng không có cơ hội để tiếp tục làm chuyện đó, chỉ có thể hẹn lại lần sau!
Đến thăm Đỗ Hồng Vĩ rồi đến chào hỏi Hàn Trình Quân và Lý Quốc Huy, với lại còn chưa gặp Trương Tường Tùng thì đã nhận được điện thoại của Ban tổ chức Trung ương gọi đến, muốn hắn đến thành phố nói chuyện.
Ban tổ chức Trung ương kêu đi nói chuyện, cho thấy hướng đi của mình đã hoàn toàn được định sẵn rồi.
Máy bay hạ cánh, Lưu Mộng Y sớm đã lái xe chờ ở đó.
Khi thấy Diệp Trạch Đào đi tới, Lưu Mộng Y trừng mắt nhìn Diệp Trạch Đào nói:
- Đi đến đâu cũng gây chuyện!
Diệp Trạch Đào biết tâm trạng của Lưu Mộng Y khó chịu cũng chỉ biết cười cười.
Lúc ngồi vào xe Lưu Mộng Y nói:
- Tình hình hiện giờ ở thành phố rất phức tạp, cha có nói, muốn anh cố gắng khiêm tốn một chút, cha nuôi của của đắc tội quá nhiều người!
Việc này Diệp Trạch Đào cũng là bất đắc dĩ, lần này Hô Diên Ngạo Bác đã đắc tội rất nhiều người.
- Cha trở về thành phố chưa?
- Hôm qua có về một chuyến, sáng nay lại bay đi rồi.
- Lần này là một cơ hội.
Đối với Lưu Đống Lưu mà nói cơ hội lần này rất lớn, có bí thư Hạo Vũ ủng hộ, chắc chắn Lưu Đống Lưu sẽ được thăng chức thôi.
Trò chuyện về vấn đề này thì xe cũng đang chạy vào nhà.
- Trạch Đào đã trở về?
Hoàng Hân mỉm cười nhìn về phía Diệp Trạch Đào, cũng không có thấy được điều gì đặc biệt trên mặt cô ấy.
Thấy bộ dạng của Hoàng Hân như thế, Diệp Trạch Đào cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng người ngoài không biết chuyện ở huyện Kim Câu. Lưu Mộng Y sao có thể không biết, thấy bộ dạng của Hoàng Hân, thì Diệp Trạch Đào biết Lưu Mộng Y không có nói chuyện giữa mình và Phương Di Mai cho bà ta biết, điều này cũng khiến cho Diệp Trạch Đào thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Khi nhìn về phía Lưu Mộng Y, Lưu Mộng Y cũng trợn mắt nhìn hắn một cái.
Đối với sự bao dung của Lưu Mộng y, Diệp Trạch Đào thầm hổ thẹn.
Sau khi ngồi xuống Hoàng Hân nói:
- Lần này thành phố thay đổi rất nhiều, sẽ có rất nhiều người rất oán hận cha nuôi của con vì sự đề nghị từ chức của họ!
Hoàng Hân có thể nói ra những lời này, Diệp Trạch Đào hiểu được, lần này lực cản của những người thân thích có quốc tịch nước ngoài tương đối lớn.
Đương nhiên Diệp Trạch Đào cũng hiểu được, trong chuyện này Hô Diên Ngạo Bác chính là một nhân vật xung phong, người thúc đẩy thực sự vẫn là Bí thư Hạo Vũ và Phó Chủ tịch Phùng bọn họ, cho dù có khó khăn cũng phải làm. Nếu không vấn đề sẽ càng lúc càng lớn, do vận khí mình không tốt nên bị kéo vào trong.
Diệp Trạch Đào cũng nghĩ thông suốt rồi. Thấy được tình hình hiện nay của Trung Quốc, hắn đã mạnh mẽ ủng hộ cách làm của bọn Hô Diên Ngạo Bác, tuy rằng năng lực của mình không đủ mạnh nhưng vẫn có thể ra một phần sức lực, chuyện của tỉnh Hối Lâm mình sẽ giúp một tay, khiêu động một chút thiết bản để cùng mình khiêu động. Rất nhanh sẽ phá vỡ sự bế tắc trong cục diện.
- Mẹ, chuyện này là chuyện lớn. Đắc tội thì đắc tội vậy!
Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể nói thế, sự việc cũng đã phát triển đến tình hình này, điều có thể làm duy nhất chính là không ngừng công kích.
Hoàng Hân thở dài:
- Một số bạn tốt trước kia, hiện giờ gặp mặt cũng coi như không quen biết, ôi!
Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể cảm thán, nếu tiến hành chuyện này phía Lưu Đống Lưu sẽ được coi là phái thúc đẩy, đương nhiên sẽ không được một số người ưa thích.
Diệp Trạch Đào nói:
- Phớt lờ thì phớt lờ, muốn làm việc thì đừng có sợ đắc tội với người khác, họ không để ý tới tất nhiên cũng sẽ có nhiều người khác để ý đến mẹ.
Hoàng Hân liền cười nói:
- Lời này của con nói đúng đó.
Lưu Mộng Y nói:
- Vậy có biện pháp nào, mọi người đề tranh nhau đổi quốc tịch thành quốc tịch nước ngoài, những người này cũng đã không yêu tổ quốc của mình, nếu để một số người có ý nghĩ như thế nắm giữ quyền hành trong nước, em thật sự lo lắng không biết tình hình sẽ ra sao!
Diệp Trạch Đào gật gật đầu nói:
- Mộng Y nói không sai, trong lòng cán bộ chúng ta đều muốn đưa thân thít và con cái mình ra nước ngoài để có quốc tịch nước ngoài, bản thân bọn họ đã biểu hiệu là một người không yêu nước rồi! Anh không phủ nhận tới nước ngoài rồi có thể học được nhiều kiến thức tiên tiến, cũng không phản đối việc bọn họ nhập tịch, nhưng cán bộ chúng ta đã làm quá đáng, trong lòng của bọn họ đã có đường lui, đây là một chuyện đáng sợ, cho thấy họ đã không tin tưởng vào Đảng của chúng ta nữa, có thể nói họ đã mất niềm tin trước sự vinh nhục của Đảng, điều này kiên quyết không cho phép!
- Được rồi, vừa về liền nói chuyện này, Trạch Đào, con đi tắm rửa trước đi, lần này trở về, chuẩn bị một chút, chắc là sẽ phải đến một nơi mới nhậm chức!
Hoàng Hân cười nói.
Bất kể thay đổi thế nào thì Lưu gia một lần nữa lại đứng dậy, thấy Diệp Trạch Đào cũng có tiến bộ Hoàng Hân rất thoả mãn.
Tình hình hiện giờ của Lưu gia đều có sự cố gắng của Diệp Trạch Đào, thấy chồng mình có khả năng tiến thêm một bước, đối với Hoàng Hân đã từng chứng kiến cảnh Lưu gia đi xuống mà nói, cô ta càng để ý đến tình hình bây giờ.
Không có Diệp Trạch Đào thì cũng không có Lưu gia như bây giờ, chính vì có ý nghĩ như thế, nên khi thấy Diệp Trạch Đào đối xử cũng không tệ với con gái mình, Hoàng Hân cũng không muốn quản đến những chuyện khác của Diệp Trạch Đào, chồng mình cũng rơi vào tình cảnh như thế, so với Diệp Trạch Đào cũng được gọi là tốt rồi.
Khi Diệp Trạch Đào tắm rửa đi ra, bất ngờ khi thấy Trịnh Tiểu Nhu đang ngồi trong nhà.
Khi thấy Trịnh Tiểu Nhu, Diệp Trạch Đào trộm nhìn thoáng qua xung quanh.
Hoàng Hân và Lưu Mộng Y đều không có ở đây!
Thấy động tác này của Diệp Trạch Đào, Trịnh Tiểu Nhu liền cười nói:
- Đừng làm ra bộ dạng để ý đến thế, bây giờ em hay qua đây, họ đi nấu cơm rồi còn có một mình em thôi!
Diệp Trạch Đào nói:
- Em đó!
- Như vậy cũng tốt, mọi người đều biết quan hệ của em và Mộng Y, sẽ không nghĩ lung tung!
Diệp Trạch Đào cũng không còn cách nào với cô, không thể không nói những lời Trịnh Tiểu Nhu nói rất có lý, dù sao chỉ cần người của Lưu gia không phản đối thì mình cũng không nhất thiết phải suy nghĩ chuyện này.
- Ba có nói, hiện giờ anh không tiện để qua đó, kêu em qua đây nói với anh vài câu.
Diệp Trạch Đào liền ngồi xuống.
- Trạch Đào, ba nói lần này lực cản rất lớn, nhưng sự việc đã đến nước này không thể không làm tiếp!
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Đây là hành vi chọc đến tổ ong, có chút cấp bách đây!
Trịnh Tiểu Nhu cũng đồng ý nói:
- Không biết ba nghĩ thế nào đây, ngày tháng tốt đẹp không chịu, phải làm ra nhiều chuyện như vậy!
Rõ ràng Trịnh Tiểu Nhu không hài lòng với cách làm của họ.
Diệp Trạch Đào chân thành nói:
- Trong chuyện này anh rất khâm phục ba của em, lúc nước nhà đang cần thì họ có thể từ chức, không sợ việc đắc tội với người khác, đây thật sự không phải việc dễ dàng!
Trịnh Tiểu Nhu cười nói:
- Còn tưởng anh không vui chứ!
`
Diệp Trạch Đào biết Trịnh Tiểu Nhu lo lắng, sau khi Trịnh Thành Trung từ chức thì mình sẽ thay đổi thái độ đối với ông ta, nên cười nói:
- Em đó, đừng suy nghĩ nhiều như thế, bất kể ra sao thì em cũng là người của anh rồi!
Tâm trạng của Trịnh Tiểu Nhu tốt hơn nhìn Diệp Trạch Đào cười nói:
- Cẩn thận có người nghe được!
Có được những lời này của Diệp Trạch Đào trên mặt Trịnh Tiểu Nhu tươi cười nói:
- Lần này có sự chuẩn bị nhiều mặt, đặc biệt không hề động đến quân đội, sự việc đang phát triển theo chiều hướng có lợi, ba nói nếu cấp trên cho anh đến nơi mới, anh cần phải nhanh chóng thích nghi, lần này rất coi trọng chuyện của anh đó, do Ban tổ chức Trung ương đích thân nói chuyện với anh, đây là sự ủng hộ của bí thư Hạo Vũ đối với anh đó!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, cứ như vậy, sau lưng sẽ lộ ra bóng dáng của bí thư Hạo Vũ, đối với chuyện mình đến nơi mới sẽ có thêm một người bảo hộ.
- Chắc lần này phải tiến hành một quy mô điều chỉnh lớn?
- Đúng vậy, ba có nói, ngoại trừ ông ta và ba nuôi anh từ chức, Vi Hoành Thạch cùng một nhóm người khác cũng sẽ từ chức, cứ như thế cũng coi như là hai bên huề nhau, đương nhiên sau khi mọi người từ chức, các thế lực mới sẽ lên chức, toàn bộ sự phát triển cũng không được yên bình như thế, anh càng khiêm tốn càng tốt, miễn hoàn thành mục tiêu!
Không thể không nói Trịnh Thành Trung suy nghĩ vấn đề rất sâu sắc, cho dù Trịnh Thành Trung không nói chuyện này Diệp Trạch Đào cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, giống như cây súng bắn đạn, sau khi có một áp lực càng lớn thì khả năng bắn ra càng mạnh, mọi người cùng lúc từ chức, tâm trạng chắc chắn không tốt, đối với ý kiến của Trịnh Thành Trung bọn họ, nếu không điều chỉnh được chắc chắn họ sẽ nổi giận với mình.
Cười khổ một tiếng Diệp Trạch Đào nói:
- Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý!
Lúc này Lưu Mộng Y từ nhà bếp đi ra, cười nói với Trịnh Tiểu Nhu:
- Người như anh ta không có chuyện cũng phải gây sức ép chút, hiện giờ có chuyện, chị muốn anh ta khiêm tốn, em e là hơi khó!
Trịnh Tiểu Nhu cũng biết con người tính khí Diệp Trạch Đào, nên mỉm cười nói:
- Lời này chị đồng ý Trạch Đào vốn là người như thế, chị thật sự lo lắng không biết anh ta sẽ gây ra chuyện gì!
Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười nói:
- Các em đúng là cứ coi anh như người gây hoạ vậy?
- Chẳng lẽ không đúng?
Lưu Mộng Y mỉm cười.
Trịnh Tiểu Nhu nói:
- Anh xem tình trạng của anh đi, từ chức vị một cán bộ thôn quê, đến bây giờ anh đã đắc tội với bao nhiêu người, em thật sự lo lắng sau khi ba em và ba nuôi anh từ chức, anh còn có thể đứng vững hay không!
Lưu Mộng Y nói:
- Không phải ba em sẽ được thăng chức sao? Sợ cái gì chứ?
Trịnh Tiểu Nhu cười nói:
- Chuyện anh ta gây ra tất cả đều là chuyện lớn, ba của em không giúp được nhiều cho anh ta đâu!
Lưu Mộng Y cũng nghĩ thế nói với Diệp Trạch Đào:
- Đúng là tình hình trở nên như thế, lần này em nghe có rất nhiều gia đình có người nhà mang quốc tịch nước ngoài đều phải từ chức, sự tức giận không nhỏ đâu!
Diệp Trạch Đào nói:
- Đừng nghĩ nhiều như thế, dù sao con người cũng phải đối mặt hết tất cả mọi thứ!
Trịnh Tiểu Nhu vẫn là chân thành nói:
- Trạch Đào, nói thật một số người mới lên chức lần này, có thể không giúp đỡ cho anh nhiều được, ba nói mọi thứ đều chỉ có thể dựa vào bản thân anh, đến một nơi mới, tuy rằng lần này ba đã cố gắng hết sức để đưa Dương Thăng Hải qua đó, anh cũng biết cậu ta cũng mới vừa gia nhập nơi đó, không có căn cơ Đoán chừng ngay cả bản thân anh ta cũng lo không nổi, rất khó có thể giúp đỡ anh nhiều.
Đây mới chính là điều Trịnh Thành Trung lo lắng, muốn Trịnh Tiểu Nhu nói chuyện này với mình, chính là muốn thức tỉnh mình một lần nữa, người có thể trợ giúp mình rất ít.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, việc này mình sớm đã có sự chuẩn bị, nên không sao cả!