Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 593: Thế lực mạnh mẽ





Mọi người nói chuyện rất vui vẻ, rất tự nhiên, Diệp Trạch Đào thành trung tâm của mọi người!
Ngay vào thời điểm mọi người đang nói chuyện vui vẻ, thì có một cô gái bước vào, nói nhỏ bên tai Bàng Chân vài câu.

Nghe được lời cô gái nói, Bàng Chân nhíu mày, xua tay, sau khi cô gái đó rời khỏi, Bàng Chân nói với Diệp Trạch Đào:
- Trạch Đào, Lưu Chính đang đánh nhau với người ta ở đây.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, nhìn về phía Bàng Chân.
Bàng Chân nói:
- Đối phương là con trai của trưởng phòng Đường Chính Dân Phòng thủy lợi, tên là Đường Tiểu Tùng.
Diệp Trạch Đào cũng nhăn mặt lạ, Chuyện của Lưu gia hắn cũng biết một ít, lúc Lưu Đống Hùng đảm nhiệm chức phó trưởng phòng ở phòng thuỷ lợi, Đường Chính Dân là trưởng phòng, Đường Chính Dân đó lại thuộc người Vi hệ, lúc nào cũng o ép đàn áp Lưu Đống Hùng gắt gao. Lúc Lưu Chính xảy ra chuyện không may, Lưu Đống Hùng vốn không cần phải rút lui, nhưng cái tên Đường Chính Dân đó không biết làm thế nào, mà lại có được điểm yếu của Lưu Đống Hùng, đột nhiên đâm một đao. Lúc này mới ép Lưu Đống Hùng rút lui ra khỏi chính trị được, nói đến việc này, Lưu Đống Hùng và Đường Chính Dân cũng tồn tại ân oán, cũng khó trách được, Lưu Chính và Đường Tiểu Tùng lại đấm đá lẫn nhau.
Hiện tại, Đường gia dựa vào Vi gia, nghe nói Đường Chính Dân có khả năng bước cao hơn một bước nữa, Vi Hoành Thạch cũng đang dốc hết sức giúp đỡ Đường gia, lần đấu đá lẫn nhau này chẳng lẽ chỉ là sự ngẫu nhiên thôi sao?
Tất cả nọi người đang nhìn Diệp Trạch Đào, Bàng Chân cũng biết một chút ít chuyện của Lưu gia, biết được thực ra Diệp Trạch Đào ở Lưu gia cũng không đạt được lợi ích gì, cũng không biết Diệp Trạch Đào sau khi biết những chuyện này sẽ có thái độ gì.

Trong một thời gian ngắn Diệp Trạch Đào nghĩ đến không ít sự việc, đứng dậy nói:
- Nếu như đã có người muốn gây khó dễ cho Lưu gia, thì tôi cũng muốn qua đó xem xem thế nào.

Đây chính là thái độ của Diệp Trạch Đào.
Nhìn thấy tình huống như thế này, mọi người biết Diệp Trạch Đào muốn nhúng tay vào sự việc này.
Dưới sự dẫn đường của Bàng Chân, mọi người đi vào thang máy đi lên phía trên, rất nhanh đã đi đến tầng lầu thứ mười hai.
Cũng là một khung cảnh huy hoàng rực rỡ, khi vừa bước ra khỏi thang máy Diệp Trạch Đào đã nghe thấy tiếng người nói chuyện ở bên trong.
- Lưu Chính, mày tưởng Lưu gia vẫn còn như ngày xưa sao? Tao nói cho mày biết, thời đại của Lưu gia đã qua rồi, bây giờ Lưu gia chỉ là một con trâu được mọi người yêu thích giết hại mà thôi, hôm nay tao sẽ đích thân đánh bại người Lưu gia chúng mày!
Âm thanh rất kiêu ngạo được truyền đến.

Diệp Trạch Đào liền theo phía bên đó đi vào.
Chỉ thấy người của hai bên đang giằng co, dường như Lưu Chính bị tạt một chút rượu vào mặt, quần áo cũng bị xé rách.
Bàng Chân bình tĩnh, những người ở đây vẫn đang giằng co nhau, chỉ cần anh ta ra mặt, một chút chuyện giằng co này sẽ được giải quyết ổn thoả, hôm nay có Diệp Trạch Đào đến, anh ta muốn xem thử thái độ của Diệp Trạch Đào thế nào.

- Đường Tiểu Tùng, mày dám đánh tao!
Lưu Chính té trên mặt đất, xem ra vẻ mặt có chút hoảng sợ, nhìn khuôn mặt có vài vệt máu, hẳn là đã đã bị đánh một trận rồi.
- Đánh!
Vài người của Đường Tiểu Tùng đều là những người đã qua huấn luyện, tay cầm bình rượu tiến lên phía trước.
Diệp Trạch Đào mặc dù đang ở bên ngoài nhưng cũng nhìn thấy được một vài chuyện đang xảy ra ở bên trong, lần này chắc là Đường Tiểu Tùng cố ý đến gây sự, những người mà anh ta dẫn đến dường như đều là những người đã qua lớp huấn luyện nghiêm khắc, đám bạn của Lưu Chính căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, xem ra đã bị ăn đòn thương rất nặng, kẻ làm cho người ta khó chịu chính là Đường Tiểu Tùng, cười ha ha nói:
- Lưu Chính! Mày không phải là ghê gớm lắm sao sao? Hôm nay Ông mày đây sẽ đánh cho bon người Lưu gia các người một trận, ha ha, những lão thành trong Lưu gia các người rất nhanh thôi sẽ bị đuổi khỏi thành phố.

Đúng lúc này, xảy ra một tình huống làm cho người ta phải giật mình, chỉ thấy Diệp Trạch Đào căn bản không nhiều lời, từ đằng sau cầm lấy hai chai bia trên bàn đi vọt lên phía trước.

Trong khi mọi người còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì hai chai bia đã được giáng thẳng xuống đầu tay đấm của Đường Tiểu Tùng.

A!
Rất nhiều người giật mình, một vài tên khác trong nhóm của Đường Tiểu Tùng lúc này mới phát hiện, hẳn bọn họ là những người được Đường Tiểu Tùng đặc biệt dẫn đến để đánh Lưu Chính, cũng không hoảng hốt, xông lên phía Diệp Trạch Đào.

Lúc này mọi người được nhìn thấy sức lực mạnh mẽ của Diệp Trạch Đào, chỉ thấy hắn cầm cái ghế lên, hướng đến mấy người đang lao tới mà đánh.


Căn bản là không tốn bao nhiêu sức lực, trong khi mọi người chưa kịp có phản ứng gì, thì những tên tay đấm đẳng cấp đó đều đã bị Diệp Trạch Đào đánh bại hơn một nửa.

- Mày là ai?
Đường Tiểu Tùng hoảng sợ nói.
Diệp Trạch Đào cũng không thèm để ý đến Đường Tiểu Tùng, mỗi một đường ghế đánh ra là một người ngã nhào xuống đất, sau khi đánh ngã người cuối cùng xuống sàn, liền tiện tay, đánh luôn cả Đường Tiểu Tùng.
A
Một tiếng hét thảm, Đường Tiểu Tùng liền bị Diệp Trạch Đào đánh ngã xuống đất.
Ném một chiếc ghế trước mặt Đường Tiểu Tùng, Diệp Trạch Đào dường như chưa từng động tay động chân gì cả đứng ở đó.
Chuyện này làm cho mọi người cũng đều có chút thở không ra hơi.
Bình thường các công tử con nhà quý tộc đấu đá nhau rất dữ dội, đánh nhau cũng không ít, nhưng tình huống giống như Diệp Trạch Đào không nói một lời nào xông lên phía đánh ngã toàn bộ người của đối phương thì đúng là hiếm thấy.
Điều làm cho người ta càng khiếp sợ hơn đó chính sức mạnh khủng khiếp của Diệp Trạch Đào, những người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, những người mà Đường Tiểu Tùng mang theo đều là những cao thủ đã qua huấn luyện, nhưng không ngờ Diệp Trạch Đào lại có thể hạ đối thủ một cách nhẹ nhàng như thế.
Nhìn lại tất cả những người đang ngất dưới đất, Bàng Chânthật sự giật mình.
- Mày, mày là ai?
Trên đầu Đường Tiểu Tùng bị toét một đường, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trạch Đào lộ rõ vẻ kinh sợ, hồi hộp.

- Mày không phải nói hôm nay đến đây chỉ để đánh người Lưu gia sao? Ông mày đây chính là người của Lưu gia.
- Anh Diệp!
Lưu Chính liếc mắt thấy Diệp Trạch Đào đang đứng ở đó, không thể tin được lại nhìn thấy Diệp Trạch Đào ở đây.
Trước kia anh ta đều gọi Diệp Trạch Đào là “Trạch Đào”, nhưng hôm nay nhìn thấy sức mạnh khủng khiếp của Diệp Trạch Đào, anh ta liền há mồm ra gọi một tiếng như thế này.


Vài người đi theo Lưu Chính cũng là người Lưu hệ, bọn họ biết hôm nay Đường Tiểu Tùng đã chuẩn bị sẳn mới đến đây, cho nên bị đánh đập là điều tất nhiên, không hề nghĩ tới chuyện Diệp Trạch Đào đột nhiên xuất hiện, lại có những hành động khủng khiếp đến như thế.

- Mày là Diệp Trạch Đào.
Đường Tiểu Tùng nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
- Diệp Trạch Đào, mày chỉ là con rể của Lưu gia, mày dám đánh tao.
Diệp Trạch Đào nhìn về phía một đám người, không biết từ nơi nào đổ xô ra xem náo nhiệt lớn tiếng nói:
- Các anh xem lại các anh đi, chuyện chính sự không làm, suốt ngày chỉ biết đi đánh đánh giết giết, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế này?

Toát mồ hôi.
Vài anh công tử đứng phía sau lưng Bàng Chân tất cả đều nhìn Diệp Trạch Đào bằng ánh mắt khâm phục, Diệp Trạch Đào thật là dữ dội, đánh người xong mới hỏi đã xảy ra chuyện gì, điều này thực ra là hành vi cố tình bao che khuyết điểm mà thôi.
Lưu Chính lúc này mới lớn tiếng nói:
- Anh Diệp, Đường Tiểu Tùng mắng Lưu gia chúng ta, còn nói nhìn thấy người của Lưu gia là đánh, nói Lưu gia chúng ta không xong rồi.
Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía Đường Tiểu Tùng nói:
- Ai cho cậu cái quyền lợi đấy, thành phố này là của Đường gia của cậu đấy à, nhìn thấy người của Lưu gia thì đánh, tôi đang đứng ở đây, chính là muốn xem thử ở thành phố này Đường gia các anh có thể dùng một tay che cả bầu trời phải không, tôi sẽ đến tận nhà để hỏi các ông các cụ nhà anh.

Bàng Chân đứng ở sau lưng Diệp Trạch Đào, nghe được Diệp Trạch Đào nói thế, trong lòng có chút kinh sợ, Bàng Chân ít nhiều cũng hiểu được, Diệp Trạch Đào chính là muốn mượn chuyện này để gây sự.
Ngẫm lại hoàn cảnh của Đường Chính Dân, Đường Chính Dân là người thuộc hệ của Vi gia, hôm nay Đường Tiểu Tùng đánh Lưu Chính, điều này có chút ảnh hưởng từ phía gia đình, có thể là từ phía cha của anh ta biết được một số chuyện. Mục đích mà anh ta làm như vậy chính là muốn biểu hiện thiện ý với Vi gia, nếu hôm nay không có Diệp Trạch Đào nhúng tay vào, thì Lưu Chính chắc chắn sẽ bị Đường Tiểu Tùng đánh cho một trận tơi tả. Chuyện như thế này mà truyền ra ngoài, thì uy danh của Lưu gia đương nhiên sẽ bị giảm sút, chuyện này đối với tình hình hiện tại của Lưu gia mà nói thì đúng là một đả kích lớn.
Nghĩ lại chuyện này, ngay cả một Đường gia nho nhỏ vừa mới phát triển mà Lưu gia cũng không thu tóm được, bước tiếp theo những người khác sẽ nhìn ra sự suy bại của Lưu gia, đến lúc đó sẽ có nảy sinh ra rất nhiều chuyện không hay.
Diệp Trạch Đào làm như thế chính là muốn cho người khác biết Lưu gia cũng có một kỳ nhân.
Thực sự suy nghĩ của Diệp Trạch Đào lúc này chính là suy nghĩ của Bàng Chân, tuy rằng hắn đối với Lưu gia không có thiện cảm gì quá lớn, đặc biệt là đối với người như Lưu Đống Hùng thì không có chút cảm tình nào cả. Nhưng hiện tại sự vinh nhục của Lưu gia có liên quan đến hắn, nếu lúc này không đứng ra, Lưu gia bị người ta đánh ngã, đối với chính bản thân hắn cũng không có lợi, mượn chuyện ngày hôm nay, cũng là lúc hợp lý để mình đứng ra.

Nhìn có vẻ như Hành viđó không thể chấp nhận được, mà ngược lại, Diệp Trạch Đào cảm thấy làm như vậy có thể tập hợp lại người của Lưu gia đứng về phía mình.

Còn về chuyện một bí thư huyện ủy như mình đánh người, thì Diệp Trạch Đào không coi trọng, bởi vì đánh người ở chỗ của Bàng Chân, những người đến đều là những người quyền thế giàu sang, ai cũng rất hiểu chuyện. Nhiều lắm thì đến lúc đó mình bị Hoa Uy mỉa mai một chút, ai cũng không thể nào bắt buộc mình phải làm như thế nào, hơn nữa, Đường Tiểu Tùng nói cứ gặp người của Lưu gia thì đánh, lời này bị mình tóm được, vậy thì cứ đứng về phía lí lẽ vậy.

- Diệp Trạch Đào, mày dám đánh tao?
Đường Tiểu Tùng cũng không có bất kì phản ứng nào, rống lên với Diệp Trạch Đào.
- Đường Tiểu Tùng, bản thân cậu phải hiểu rõ, không phải tôi đánh cậu, mà là cậu muốn đánh người của Lưu gia.
Diệp Trạch Đào đứng ở đó nói.

Xoay người về phía Lưu Chính, Diệp Trạch Đào hừ một tiếng nói:
- Các cậu làm cái gì thế, người của Lưu gia sao lại dễ dàng để bị bắt nạt như thế hả? Các cậu xem lại bản thân mình đi, người ta đã nói nhìn thấy người của Lưu gia sẽ đánh. Lưu Chính, cậu mau gọi điện thoại cho cha cậu, nói tình hình ở đây cho ông ta biết, dù sao thì cũng cần phải nói lý lẽ một chút, không phải Lưu gia chúng ta ức hiếp người ta, mà là có một vài người muốn ức hiếp họ Lưu gia.
Lưu Chính nhất thời cũng không hiểu tại sao Diệp Trạch Đào muốn làm to chuyện này lên, tuy nhiên Lưu Chính biết Diệp Trạch Đào hẳn là có suy nghĩ của mình, cho nên không một chút do dự, liền lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Đống Hùng, đem toàn bộ sự việc kể lại.
Còn về Lưu Đống Hùng khi còn làm việc ở phòng thủy lợi vẫn luôn bị Đường Chính Dân khống chế, sau khi lùi xuống, trong lòng vẫn luôn bực tức, nhận được điện thoại của Lưu Chính, cơn giận trong lòng cuộn cuồn nổi lên, lớn tiếng nói với Lưu Chính:
- Đánh chúng nó mạnh tay vào cho cha, có vấn đề gì xảy ra cha chịu trách nhiệm.
Dù sao thì thì Lưu gia cũng đã suy bại như thế này rồi, cho nên Lưu Đống Hùng muốn giải tỏa một chút.

Diệp Trạch Đào lúc này nhìn về phía Đường Tiểu Tùng nói:
- Cậu cũng nên gọi điện thoại cho cha của cậu đi, nếu như hôm nay ông ta không đến đây để đón cậu, tôi nghĩ cậu chỉ còn cách đổ máu ở đây thôi.
Trên đầu của Đường Tiểu Tùng toét một đường lớn, lúc này cầm chiếc áo cầm máu, cũng có chút ít chóng mặt, trong lòng hoảng sợ, liền cầm điện thoại gọi điện cho mẹ của anh ta, vừa khóc vừa nói:
- Mẹ, con bị người của Lưu gia đánh.

Diệp Trạch Đào qua bên đó ngồi xuống, châm một điếu thuốc lá, hôm nay hắn muốn làm chuyện này lớn hơn một chút, tình hình hiện tại của Lưu gia bày ra ở đây, có không ít người đã bắt đầu ngo ngoe hành động, không biểu hiện ra một thế lực mạnh mẽ, thì Lưu gia thực sự sẽ trở thành người để người ta xúc phạm rồi.
Vài anh công tử đi theo sau lưng Diệp Trạch Đào, không ai nói gì, hiện tại bọn họ cũng đã hiểu được vài phần, Lưu gia đã nắm được lý lẽ rồi, Diệp Trạch Đào muốn lấy điều đó để làm lớn chuyện lên, cũng không biết chuyện này sẽ phát triển theo hướng như thế nào.





TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv