- Chủ tịch thành phố Diệp, có một việc.
Sau khi Lưu Định Khải báo cáo công việc cho Diệp Trạch Đào xong, nhìn về phía cửa phòng đã đóng khẽ nói nhỏ một câu.
Diệp Trạch Đào đưa ánh mắt nhìn về phía cửa, biết Lưu Định Khải nhất định là có chuyện muốn nói.
Lại nhìn Diệp Trạch Đào, Lưu Định Khải nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, thuộc hạ của tôi trong lúc phá án phát hiện ra một việc phó chủ tịch huyện của huyện Bình Tuyền và phó chủ tịch thành phố Hàn, trong thành phố bí mật gặp nhau.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, liền liếc mắt nhìn về phía Lưu Định Khải, việc này đúng thật là một việc mới mẻ đây.
Phó chủ tịch huyện của huyện Bình Tuyền là một người đàn bà đẹp tên là Mã Anh, Diệp Trạch Đào cũng đã từng gặp qua rồi, người cũng rất đẹp đặc biệt là vóc dáng, nhìn qua đã thấy mê rồi.
Cùng với Hàn Ủy rất nhanh đã làm tới chuyện đó rồi sao?
Không ngờ rằng một số cậu ấm sau khi đến đây đã làm loạn lên!
Mã Anh này kì thật nhìn qua cũng không giống là người làm xằng bậy, làm sao lại cấu kết với Hàn Ủy rồi!
Diệp Trạch Đào tự hỏi về chuyện này.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đang trầm tư, Lưu Định Khải cũng không nói gì, ngồi ở đó nhìn Diệp Trạch Đào, việc như thế này cậu ta cũng nói cho Diệp Trạch Đào nghe, cũng không để ở trong lòng.
Lưu Định Khải cũng biết, những việc như thế này lực sát thương của các cậu ấm kia cũng không lớn, dưới tình hình bình thường, dựa vào thế lực gia đình của bọn chúng muốn dọn dẹp những chuyện như thế này cũng không có gì là khó khăn cả.
Diệp Trạch Đào ngồi trầm ngâm một lúc, cảm giác thấy chuyện này cũng không phải là không có cách.
- Đi điều tra rõ ràng tình hình của gia đình Mã Anh đi!
Diệp Trạch Đào đã nói như vậy.
Lưu Định Khải gật đầu nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp yên tâm, việc này tôi sẽ đi sắp xếp.
Lúc này trên mặt Diệp Trạch Đào mới lộ ra nụ cười.
Sau khi Lưu Định Khải rời đi, Diệp Trạch Đào càng nghĩ càng cảm thấy lần này đám công tử đó đến có chút không đúng, trong gia đình bọn chúng hi vọng bọn chúng có thể mang danh tiếng về, kết quả lại chạy đến đây chơi gái.
Tuy nhiên tin tức này của Lưu Định Khải lấy được cũng xem như là thu hoạch bất ngờ, đã có tin tức này chỉ cần làm một số việc, rất có khả năng có thể thay đổi được cục diện hiện nay.
Diệp Trạch Đào càng suy nghĩ lại càng cảm thấy Hàn Ủy kia không phải là không thể đánh lui được, mượn chuyện này bí mật khống chế lại có lẽ cũng là một hướng đi.
Còn không có cấu kết với chủ tịch thành phố Viên Hướng Vinh, Diệp Trạch Đào cũng rất muốn đi tìm hiểu một chút về Viên Hướng Vinh, gọi điện đến phòng làm việc của Viên Hướng Vinh, Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ tịch thành phố Viên, anh có thời gian không, tôi đến báo cáo công việc.
Viên Hướng Vinh đối với việc Diệp Trạch Đào chủ động gọi điện đến rất là có hứng liền nói:
- Được, tôi hiện giờ không có bận gì.
Diệp Trạch Đào liền đi đến văn phòng của Viên Hướng Vinh.
Rõ ràng là đã sớm đợi sẵn, nhìn thấy Diệp Trạch Đào đi vào, Viên Hướng Vinh đứng dậy nói:
- Trạch Đào vào đi, mau ngồi xuống nói chuyện đi.
Sau khi hai người đã bắt tay nhau, Viên Hướng Vinh cũng không ngồi ở ghế làm việc của mình, mà lại cùng với Diệp Trạch Đào ngồi ở ghế sô pha.
- Trạch Đào à, biết chuyện của cậu ở khu kinh tế mới Giáp Hà khá nhiều, tôi cũng chưa hỏi được công việc của các anh.
- Chủ tịch thành phố Viên tôi cũng nghĩ là như thế, anh vừa đến thành phố Lan Phong công tác, có nhiều việc đều phải thuận lợi.
Hai người dường như là hỏi han nhau một chút không ai chủ động nói vào việc.
Sau khi nói mấy câu khách sáo xong, không khí giữa hai người đã thoải mái hơn nhiều.
Kì thật lúc hai người quan sát nhau, đều muốn có thể tiến thêm một bước hiểu rõ hơn về tình hình của đối phương.
Khi mà chưa tới thành phố Lan Phong Viên Hướng Vinh chả lo lắng gì nhưng mà sau khi đến đây rồi Viên Hướng Vinh mới phát hiện ra rằng thành phố Lan Phong căn bản không phải là nơi mà mình có thể nắm trong tay, anh ta là một chủ tịch thành phố này cũng rất bực bội, thế lực nơi đây là do Diệp Trạch Đào nắm giữ, những thế lực khác do Đoàn Nghĩa Hội thao túng, hơn nữa là có một ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm bí thư, khiến cho Viên Hướng Vinh muốn làm một số chuyện đều không làm được.
Nhìn thấy được rất nhiều thế lực mạnh tồn tại Viên Hướng Vinh làm việc cũng không dám manh động.
Nếu không có Đậu Bính phú ở phía sau hậu thuẫn, Viên Hướng Vinh thật muốn nghỉ vài ngày ở nhà nghỉ ngơi.
Trong khoảng thời gian này, Viên Hướng Vinh cũng chịu đủ rồi, sau khi đến thành phố Lan Phong này, người ở cấp dưới căn bản là coi sự tồn tại của anh ta như không khí.
Ngày hôm qua, Đậu Bính Phú lại gọi điện đến, yêu cầu Viên Hướng Vinh phải cấu kết với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào cũng không biết ý nghĩ trong lòng của Viên Hướng vinh, mấy ngày hôm nay chuyện gì cũng có, bởi vậy không ngờ Viên Hướng Vinh đến đây để cấu kết, tình hình hiện tại đang phát triển biến hóa không ngừng, nếu lực lượng giữa hai người không kết hợp lại với nhau, cục diện không thể thu dọn được.
Diệp trạch Đào báo cáo tỉ mỉ tình hình của khu kinh tế Giáp Hà cho Viên Hướng Vinh.
Tuy rằng những việc này Viên Hướng Vinh đều đã biết, bình thường có việc gì thì có thông báo gửi đến nhưng khi mà Diệp Trạch Đào tự mình đến báo cáo Viên Hướng Vinh vẫn nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng còn hỏi thêm vài câu.
Sau khi báo cáo xong Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ tịch thành phố Viên, khi mà khu kinh tế Giáp hà đang phát triển rất nhanh, là phó chủ tịch thành phố tôi cũng không có quá nhiều thời gian chú ý đến công việc trong thành phố rồi!
Viên Hướng Vinh nói chân thành:
- Sau khi nghe anh báo cáo xong, sự thay đổi của khu kinh tế Giáp Hà rõ như ban ngày thành tích cũng rất lớn, trung ương và tỉnh ủy đều rất xem trọng sự phát triển của khu kinh tế Giáp Hà, cậu đã bỏ ra nhiều sức lực vào Giáp Hà rồi, xuất phát điểm này tôi cho rằng là chính xác có một khu kinh tế Giáp Hà đang phát triển, đối với sự phát triển của toàn tỉnh là một cống hiến.
Thái độ này nhất định phải biểu hiện ra ngoài, Viên Hướng Vinh biết người hậu thuẫn mình muốn nhìn thấy chính là Giáp Hà có sự phát triển như thế.
Hôm nay Diệp Trạch Đào đến vẫn có mục đích riêng của mình. Diệp Trạch Đào thật ra cũng không thật sự muốn nắm quyền hành và phân chia lợi ích trong thành phố, ngoài ra chỉ là một sự hợp tác mà thôi, nếu mà bây giờ mình bận đến không kịp có một số bộ phận rất có thể sẽ rơi vào tay Viên Hướng Vinh.
Trong chuyện này Diệp Trạch Đào vẫn cho rằng, lợi ích phải chung mới được chỉ cần mọi người đều có lợi mới có thể cấu kết được với nhau.
Và cùng với Viên Hướng Vinh hợp tác cũng như vậy, nếu như lợi ích chỉ nằm duy nhất trong tay mình, Viên Hướng Vinh chả có lợi lộc gì, khẳng định rằng anh ta sẽ không vừa lòng.
Làm một chủ tịch thành phố, Viên Hướng Vinh không ngoài suy nghĩ chính là đối với nhân sự và quyền tài chính đều có ý tưởng.
Kỳ thật Diệp Trạch Đào cũng nhìn ra rồi, đây không chỉ là Viên Hướng Vinh có ý nghĩ như thế, Dư Đạo Tranh và Đoàn Nghĩa Hội chả nhẽ lại không có ý nghĩ đấy.
Nếu như nhân sự và tài chính quyền hành hiện tại cũng thành điều mọi người đang tranh giành, điều Diệp Trạch Đào cần đó chính là đem lợi ích truyền ra ngoài, do đó sẽ khiến một số người tiến hành tranh đoạt.
- Chủ tịch thành phố Viên, lần này trên tỉnh yêu cầu chúng ta phải đề cử nhân tài giúp đỡ hai bộ phận công tác chính phủ và công tác tài chính, suy nghĩ của tôi bây giờ là đưa chánh văn phòng uỷ ban nhân dân và Cục trưởng cục tài chính đưa đến tỉnh, anh thấy chuyện đó thế nào?
Những lời nói này nếu như nói với người khác, vậy thì không thích hợp lắm, nhưng lúc này đây nói ra từ miệng của Diệp Trạch Đào, chuyện này đã trở thành chuyện rất bình thường, quyền lực của Diệp Trạch Đào ở địa phương vô cùng lớn mạnh.
Viên Hướng Vinh nhìn về phía Diệp Trạch Đào, trong lòng suy tính dụng ý của câu nói đó của Diệp Trạch Đào.
Sở tài chính tỉnh và văn phòng uỷ ban nhân dân tỉnh đích thực đang cần người, nhưng không phải người như thế nào cũng có thể đề cử đến tỉnh Cam Ninh, toàn tỉnh nhiều thành phố như vậy, đề cử từ một thành phố nào cũng có thể. Nhưng Diệp Trạch Đào nói ra những việc này, làm cho Viên Hướng Vinh không thể không nghiên cứu dụng ý của Diệp Trạch Đào.
Ngay lúc Viên Hướng Vinh đang suy nghĩ việc này, Diệp Trạch Đào lại nói:
- Văn phòng uỷ ban nhân dân và Cục tài chính là hai điểm mấu chốt, tôi cho rằng cần phải cẩn thận xem xét người họp tác, hẳn là Chủ tịch thành phố Viên nên đề cử một số người mới phải.
Lúc này Viên Hướng Vinh cũng có chút kích động, anh ta hình như đã nghe ra được dụng ý trong câu nói của Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào biểu hiện sẽ ủng hộ mình ở hai điểm này, đây là biểu hiện thái độ!
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi, trong lòng Viên Hướng Vinh cũng không khỏi cảm thán, đừng thấy Diệp Trạch Đào nhà người ta trẻ tuổi như vậy, rất có kinh nghiệm trong việc xử lý sự việc, hành vi loại bỏ lợi ích cũng rất không dễ dàng.
Viên Hướng Vinh tự hỏi bản thân mình đến khi nào thì mới có thể đạt được trình độ như Diệp Trạch Đào, miếng thịt đến miệng rồi cũng có thể từ bỏ, chuyện này thật sự rất khó.
Tuy nhiên, bất kể Diệp Trạch Đào có suy nghĩ gì đi nữa, có thể có thái độ như vậy cũng đã khiến Viên Hướng Vinh rất vừa lòng, điều Cục trưởng cục tài chính và chánh văn phòng Uỷ ban nhân dân đến tỉnh hoạt động, điều này đối với Viên Hướng Vinh hẳn là không khó, chỉ cần nói rõ tình hình với Đậu Bính Phú, tin rằng Đậu Bính Phú cũng sẽ toàn lực ủng hội.
Viên Hướng Vinh biết rõ việc này nhất định vẫn còn có thể nghiên cứu, liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào hỏi:
- Đúng vậy, trong thành phố đích thực có một số bộ phận công tác rất có vấn đề.
Diệp Trạch Đào nói:
- Có một số nhân sự cần tiến hành điều chỉnh, tôi có một số nhận định của bản thân.
- Có gì cứ nói đi.
- Vị trí Chánh văn phòng Khu kinh tế mới Giáp Hà vẫn còn bỏ trống, tôi dự định sẽ đưa Lam Nhất Thiên vào vị trí đó, đồng chí này cũng không tệ.
Chuyện ở Giáp Hà vốn là do Diệp Trạch Đào định đoạt, Viên Hướng Vinh cho dù muốn nhúng tay vào cũng không được, nếu như Diệp Trạch Đào nói như vậy, Viên Hướng Vinh cũng không có suy nghĩ không đồng ý, nói:
- Tôi nghĩ điều này cũng có thể.
Hai người lại tiếp tục thảo luận với nhau về nhân sự của chính phủ thành phố, phần lớn đều là Diệp Trạch Đào ủng hộ quan điểm của Viên Hướng Vinh, điều này làm cho Viên Hướng Vinh càng nghe càng thấy thích thú, điều đó nói rõ việc Diệp Trạch Đào ủng hộ anh ta.
Cùng thảo luận, nói đến một số việc về nhân sự của bộ phận thành uỷ, những việc này vốn là việc người bên phía chính phủ không nên nhiều lời. Nhưng lực lượng liên kết của hai người đã rất lớn rồi, Viên Hướng Vinh cũng muốn nhúng chân vào một chút, Diệp Trạch Đào cũng biểu hiện ra thái độ ủng hộ, sau khi nói ra một số nhân viên, Diệp Trạch Đào rất tuỳ ý nói:
- Đồng chí Mã Anh ở huyện Bình Tuyền vẫn luôn ở riêng một nhà, chồng của cô ta làm việc ở cục lao động thành phố, bản thân cô ta lại làm việc ở phía dưới, Ban tuyên giáo Thành uỷ không phải muốn bổ sung lực lượng sao? Tôi nghĩ có thể điều cô ta đến Thành uỷ.
Viên Hướng Vinh hoài nghi nhìn Diệp Trạch Đào, hoàn toàn không hiểu tình hình gì, theo như Viên Hướng Vinh được biết, Mã Anh đó gần đây quan hệ với Lý Dương Kỳ rất mật thiết, Diệp Trạch Đào vì sao đột nhiên lại muốn giúp người của đối phương vậy?
Chuyện này Viên Hướng Vinh suy nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Tuy nhiên, chuyện này cũng là một loại giao dịch, Viên Hướng Vinh có thể dưới sự ủng hộ của Diệp Trạch Đào có được hai bộ phận, đây là việc vô cùng không tệ, đương nhiên anh ta sẽ không từ chối, khẽ gật đầu nói:
- Chuyện này tôi cũng cảm thấy không tệ!
Hai người lại nói thêm một số chuyện rồi mới giải tán.
Đứng ở cửa nhìn bóng dáng Diệp Trạch Đào rời khỏi, trong lòng Viên Hướng Vinh rất phức tạp, tuy rằng vẫn đang suy nghĩ không biết Diệp Trạch Đào sẽ có sự sắp xếp như thế nào, trong nhất thời không nghĩ ra sắp xếp điều gì.