Giọng của Tô Đại Xương rất lớn, thực ra trong lòng vẫn có chút chột dạ. Đến Ủy ban huyện to tiếng kêu gào cũng là to gan. Thầm nghĩ dù sao người đàn ông kia của cháu gái đã đồng ý điều mình qua làm Phó giám đốc Sở. Còn là Trưởng phòng thì trước khi đi cũng phát tiết một chút.
Nói nghiêm túc thì Tô Đại Xương cũng là người thật thà, vẫn luôn hết mình vì công việc. Sở dĩ trở thành người một phe với Cựu bí thư Huyện ủy chính là vì Cựu bí thư Huyện ủy thấy ông ta thật thà nên lợi dụng ông ta mà thôi. Thực ra, ngay cả vòng tròn của Cựu bí thư Huyện ủy cũng không thể vào.
Đang lúc hoảng sợ, lần này Tô Đại Xương dồn sức làm một trận, phát tiết hết những thứ trong lòng ra.
Sau khi hét lên một hơi, Tô Đại Xương cũng thấy mạnh dạn hơn. Không quan tâm người khác nghĩ gì, xông về phía văn phòng của Vương Hổ Kiệt.
Thấy Tô Đại Xương như vậy, các cán bộ của Huyện ủy đều hoảng hốt. Bình thường Tô Đại Xương này là người rất ôn hòa. Hôm nay uống nhầm thuốc gì mà mạnh mẽ như vậy!
Kẻ bàng quang xem kịch, người lo lắng, đủ kiểu, đều đang nhìn Tô Đại Xương.
Mọi người cũng biết tình hình. Lần này Tô Đại Xương bị Vương Hổ Kiệt điều đi, bỗng nhiên cách chức Trưởng phòng xây dựng. Đừng nói là có phân công khác, ai cũng biết chính là phân công đến Mặt trận Tổ quốc để dưỡng già mà thôi. Lần này Tô Đại Xương coi như xong rồi.
Có một vài người còn thở dài. Ai bảo Tô Đại Xương bị lôi vào phe của Bí thư Chu kia. Đây đúng là quan nào thì thần đó!
Không náo loạn còn có thế đến Mặt trận Tổ quốc dưỡng già. Náo loạn như thế này, Vương Hổ Kiệt không chừng còn muốn điều ông ta tới chỗ chết. Ông Tô Đại Xương này thật là hồ đồ!
- Tô Đại Xương, anh làm gì vậy!
Sau khi nghe được động tĩnh, Phó chánh văn phòng Huyện ủy, Khổng Đại Công vội bước tới.
Khổng Đại Công tuy không hiểu tình hình nhưng cũng biết Tô Đại Xương này là người mà Vương Hổ Kiệt muốn chỉnh đốn. Hôm nay chạy tới Huyện ủy làm loạn, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Vương Hổ Kiệt đang tìm không ra cớ để chỉnh đốn, bây giờ lại tự tìm đến, Vương Hổ Kiệt còn không điều ông ta tới chỗ chết!
Cứ nghĩ mình vẫn chưa có thời cơ để thể hiện, trong lòng Khổng Đại Công vui mừng. Bây giờ là lúc mình đứng ra chỉnh đốn Tô Đại Xương này. Cái kiểu chó rơi xuống nước này, ngu hay sao mà không đánh.
Giọng của Khổng Đại Công rất lớn, lớn đến mức đủ để trong văn phòng của Vương Hổ Kiệt nghe được.
Nghe tiếng hét, trong lòng Tô Đại Xương hơi hoảng hoạn. Hôm nay mình thật là hơi khác người!
Nhưng, lần này Tô Đại Xương cũng muốn phát tiết hết rồi rời đi, bỗng trừng mắt với Khổng Đại Công, nói:
- Khổng Đại Công, anh là cái thá gì, một con bò sát mà thôi. Anh cho rằng anh dựa vào Vương Hổ Kiệt là ghê gớm lắm sao. Mọi người còn không coi anh ra gì đấy. Hôm nay ông đến là tìm Vương Hổ Kiệt để hỏi cho ra nhẽ. Anh thức thời thì cút sang một bên.
A!
Nghe Tô Đại Xương nói không chút nể mặt, mọi người đang nhìn đều hít một hơi. Tô Đại Xương này quả nhiên hung hãn!
Khổng Đại Công thật sự không ngờ tình hình lại như thế này, lập tức có chút sững sờ.
Ngay sau đó Khổng Đại Công liền nổi giận, một người yếu thế còn mắng mình. Chuyện này tuyệt đối không thể nhịn, lớn tiếng hét:
- Tô Đại Xương, anh làm loạn Ủy ban huyện, còn có tính tổ chức kỷ luật nữa không. Hôm nay ông đây không chỉnh đốn anh thì ông không phải họ Khổng! Người đâu, đuổi Tô Đại Xương ra khỏi Huyện ủy!
- Ngươi dám!
Tô Đại Xương lớn tiếng hét.
- Tô Đại Xương, anh làm loạn ở huyện. Anh phải chịu trách nhiệm về việc làm của anh!
Giọng của Tô Đại Xương còn lớn hơn, nói:
- Gọi Vương Hổ Kiệt ra đây, hôm nay không trả lời tôi, ông đây không làm nữa, cùng lắm là tôi đi!
Ngay lúc này, chỉ nhìn thấy cửa văn phòng của Vương Hổ Kiệt bỗng mở ra, thấy Vương Hổ Kiệt và Chánh văn phòng Huyện ủy, Hoàng Cương đi ra.
Lúc nhìn thấy Vương Hổ Kiệt, Khổng Đại Công vừa mời nở một nụ cười liền thấy Vương Hổ Kiệt hừ một tiếng nói với Khổng Đại Công:
- Khổng Đại Công, anh làm cái gì vậy, đồng chí cấp dưới đến phản ảnh tình hình, các anh nên tiếp đón với thái độ phục vụ mới đúng chứ, sao lại có thể gào thét người ta chứ? Cách làm việc này của anh là không được! Huyện ủy không thể cho phép các đồng chí nói thật? Tôi thấy các anh về nghiêm túc kiểm điểm đi!
Nói đến đây, nhìn về phía Hoàng Cương nói:
- Xem ra các anh phải chỉnh đốn lại một chút. Nói kiểu gì vậy không biết!
Hoàng Cương vội gật đầu, nói:
- Bí thư, đều do chúng tôi chưa làm tốt công tác.
Lúc này sắc mặt Vương Hổ Kiệt mới thay đổi, nở nụ cười nhìn về phía Tô Đại Xương, nói:
- Đồng chí Tô Đại Xương, tôi nghĩ là anh đã hiểu nhầm, hiểu nhầm rồi. Huyện ủy hài lòng công tác của anh, từ trước tới nay anh vẫn luôn cần cù chăm chỉ làm việc, thành tích thì mọi người cũng đã thấy. Lần này trong cuộc họp Huyện ủy đã nói là có phân công khác. Đây là sự khẳng định của Huyện ủy đối với công tác của anh. Huyện ủy định thêm phần trọng trách cho anh!
Lúc nói chuyện, Vương Hổ Kiệt đã đi tới bên cạnh Tô Đại Xương, chủ động đưa tay ra bắt lấy bàn tay có chút sửng sốt của Tô Đại Xương, nói:
- Đồng chí Đại Xương, đối với một đồng chí hết lòng vì công việc như anh, Huyện ủy vẫn luôn để mắt tới, cũng muốn giao thêm nhiệm vụ. Đừng nghe người ngoài nói, đi, chúng ta vào văn phòng nói chuyện một chút.
Vương Hổ Kiệt cũng là người có thủ đoạn, sau khi nghe những nhân vật lớn trong thành phố nói, bây giờ ông ta cũng coi như đã phản ứng kịp. Bối cảnh của Tô Đại Xương này quá lớn, mình đã làm một chuyện nguy hiểm. Đúng như những lời Chiếu Tài nói, bây giờ việc mình cần phải làm là hóa giải cơn giận của Tô Đại Xương. Nếu không làm tốt chuyện này, cái chức Bí thư Huyện ủy này của mình có thể không giữ được nữa.
Còn có chuyện như vậy!
Thấy các cán bộ đều sửng sốt. Người ở huyện này ai mà không biết Vương Hổ Kiệt muốn chỉnh đốn người của Bí thư Chu. Lần này Tô Đại Xương là một trong những mục tiêu chỉnh đốn, sao hôm nay tình hình thấy được lại hoàn toàn khác chứ?
Lúc này Khổng Đại Công cũng một bụng nghi ngờ. Vốn định nịnh bợ, kết quả lại bị thế này. Chuyện này là sao đây!
Lúc này ánh mắt Hoàng Cương lộ ra tia nhìn đáng thương, nhìn về phía Khổng Đại Công. Lần này Vương Hổ Kiệt gặp phải miếng sắt rồi, không chừng trong lòng đang lo lắng biết bao. Khổng Đại Công này lại đi nịnh bợ, không chỉnh đốn anh ta thì chỉnh đốn ai!
- Đồng chí Khổng Đại Công, xét thấy tác phong công tác của anh có vấn đề, tạm ngưng chức điều tra!
Hoàng Cương tỏ ra lạnh lùng nói một câu.
- Chủ nhiệm Hoàng, tôi!
Khổng Đại Công còn muốn nói gì đó, căn bản là Hoàng Cương không nhìn anh ta mà nhìn về phía một cô gái dáng vẻ rất kiều diễm, nói:
- Tiểu Ngụy, công việc của Khổng Đại Công, cô phụ trách trước đi!
Hoàng Cương biết, Khổng Đại Công đã không thể tiếp tục ở lại Huyện ủy nữa rồi. Lần này cũng có thể nhân cơ hội chỉnh đốn một chút.
Cô gái kiều diễm kia liếc nhìn Khổng Đại Công, khuôn mặt tươi cười, nói:
- Tôi nghe theo Chủ nhiệm Hoàng.
Thôi xong, nịnh hót không được, công việc cũng không biết sẽ đi tới đâu. Khổng Đại Công đứng đó hoàn toàn không hiểu tình hình.
Lại nhìn mọi người, Khổng Đại Công phát hiện là mình đã làm trò cười rồi.
Kỳ lạ!
Bây giờ mọi người thực sự không hiểu. Việc Tô Đại Công làm loạn ở Ủy ban huyện vốn là cơ hội tốt nhất để Vương Hổ Kiệt trừng trị ông ta. Tại sao Vương Hổ Kiệt lại nói ông ta đã hiểu nhầm chứ? Chẳng lẽ hiểu nhầm thật?
Đừng nói là mọi người nghĩ như vậy, ngay cả Tô Đại Xương cũng không ngờ là tình hình sẽ như thế này, đầu óc bỗng hơi bối rối, thầm nghĩ chẳng lẽ mình hiểu nhầm thật?
Sau khi Vương Hổ Kiệt kéo Tô Đại Xương vào văn phòng, mỉm cười nói:
- Đồng chí Đại Xương, anh hoàn toàn khác những người khác. Tôi biết anh là một đồng chí hết mình vì công việc, cũng không phải là người của một vài người nào đó. Lần này điều chỉnh cán bộ trong huyện, tôi đã có suy nghĩ, là muốn anh gánh vác thêm chút trọng trách. Nghĩ anh không có ở huyện, đành phải dùng cách nói có phân công khác để đó, chính là muốn đợi sau khi anh khám bệnh về nói chuyện với anh. Anh xem chuyện này, một vài người có dụng tâm ở huyện thật là muốn gây chuyện. Xem ra tác phong không đứng đắn trong huyện đã đến bước không trừng trị không được rồi!
- Bí thư Vương, những lời ông nói là thật?
Tô Đại Xương hoàn toàn không nghĩ tình hình như thế này, có chút hối hận về việc mình làm loạn ở Ủy ban Huyện.
Vương Hổ Kiệt vỗ vỗ vai Tô Đại Xương, nói:
- Lần này, thành phố bảo tỉnh đề cử một Phó chủ tịch huyện. Người tôi đề cử là ông!
A!
Tô Đại Xương bỗng không cách nào bình tĩnh được. Điều này sao mà khác xa suy nghĩ của mình như thế chứ?
Vương Hổ Kiệt người ta một lòng giúp mình, mình lại mắng người ta. Chuyện này!
- Bí thư Vương, tôi đã hiểu nhầm anh!
Vương Hổ Kiệt vỗ vỗ vai Tô Đại Xương, nói:
- Chúng ta là cán bộ Đảng, đã muốn khai triển công tác thì phải chuẩn bị tâm lý bị hiểu nhầm. Nói thực, thấy anh hiểu nhầm, tôi cũng thấy khó chịu!
Vừa nói, Vương Hổ Kiệt vừa lấy một điếu thuốc, hút một hơi, ho rũ rượi, nước mắt chảy ra, mắt ngấn nước. Vương Hổ Kiệt nhìn về phía Tô Đại Xương, nói:
- Đồng chí Đại Xương, tôi không có ý khác, chính là muốn triển khai công tác của huyện. Lực lượng của một cá nhân có hạn, chuyện này cần một nhóm người chung tay vào. Đồng chí Đại Xương, nghe nói anh muốn điều đi, thấy anh hiểu nhầm sâu như vậy, trong lòng tôi rất khó chịu!
Vừa nói chuyện vừa ho mấy tiếng.
Tô Đại Xương bỗng có chút tội lỗi, chần chừ một lúc, nói:
- Thì ra là vậy à!
- Đồng chí Đại Xương, công tác ở huyện cần anh. Tôi cũng rất cần sự ủng hộ của anh. Anh tiếp tục suy nghĩ xem sao. Tôi chạy lên thành phố, chuyện Phó chủ tịch huyện của anh nhất định phải giúp anh lấy xuống. Đây là chuyện lớn của cả huyện!
Lúc này Tô Đại Xương đã hoàn toàn không biết nên làm như thế nào mới đúng. Thấy Vương Hổ Kiệt ngân ngấn nước mắt, lại nghĩ đến tình hình mình đã hiểu nhầm đối phương, liền nói:
- Bí thư Vương, tôi đã hiểu nhầm anh rồi. Tôi cũng quá kích động, xin Huyện ủy xử lý tôi đi!
Vương Hổ Kiệt nói:
- Giữa các đồng chí phải như thế này, có gì thì nói vậy. Có hiểu nhầm không hề đáng sợ, đáng sợ là cứ mãi hiểu nhầm như vậy. Anh có thể hiểu được suy nghĩ của tôi, tôi rất hài lòng!
Tô Đại Xương hoàn toàn không biết mình đã rời khỏi Huyện ủy như thế nào. Lúc đi tràn đầy sát khí, lúc ra trong lòng lại nóng hừng hực. Công tác ở huyện một thời gian dài như vậy, nói thực là vẫn có cảm tình. Bây giờ nhìn thấy Vương Hổ Kiệt không những không muốn động vào mình, mà là muốn đề bạt mình, trong lòng cảm thấy đã nợ tình nghĩa của Vương Hổ Kiệt rồi.