Tô Kính là cố ý để cho binh lính có diều hâu bay nhìn thấy được mình, cho đối phương thời gian mười dặm đường, tập kết binh lực.
Mấy vạn bộ binh trọng giáp còn có số lượng lớn nỏ pháo mũi tên, bắt đầu tập kết về phía một chỗ. Rất nhiều cường giả Kim Đan lẫn vào trong đó. Lần này, Tưởng nguyên soái thà rằng phạm tới cấm kỵ, cũng muốn giết chết tất cả đội quân tiên phong của kẻ địch.
Tô Kính trọng thương, không có cách nào quan sát tình hình quân địch. Nhưng Thần Lâm lại có thể. Ở bên trong doanh địa, bên trong bùn đất trên bề mặt có không biết bao nhiêu sâu máy móc nhỏ đang bò đi. Những con sâu này, chỉ một con thậm chí không có cách nào truyền hình ảnh về cho Thần Lâm. Nhưng thời điểm có số lượng cũng đủ lớn, Thần Lâm có thể sử dụng mảnh nhỏ bức tranh, ghép lại thành cảnh tượng tỉ mỉ bên trong doanh.
Khi Thần Lâm nhìn thấy được đối phương ở đây trong vòng chưa đầy một phút, tập kết hơn mười vạn người, hắn nhất thời cười to.
Đại pháo ngũ hành, bắn ra!
Hai luồng ánh sáng lrực rỡ, sáng lên ở trên doanh địa của đế quốc Thiên Thần. Sâu trên mặt đất, đã hợp thành một trận pháp, làm tọa độ tập trung mục tiêu.
- Thiếu gia, ta thực sự hài lòng!
Thần Lâm không nhịn được và Tô Kính nói.
Tô Kính ở trong thành, nghe được Thần Lâm nói lời này, chẳng biết tại sao.
Thần Lâm nói:
- Không biết vì sao, ta thấy sinh mạng bị phá hủy, đặc biệt khoái trá. Tuy rằng hiện tại ta cũng được coi như là một sinh mạng thể.
Theo một câu nói này của Thần Lâm kết thúc, Tô Kính nhìn thấy được, phía trước doanh địa đế quốc Thiên Thần, hai khẩu đại pháo ngũ hành đồng thời bắn trúng vào một chỗ điểm. Công kích như vậy, tạo thành hiệu quả, Tô Kính không có nghĩ tới.
Đó chính là, uy lực lớn không chỉ gấp hai lần.
Rất nhiều binh sĩ, Luyện Khí Sĩ, đệ tử Binh gia, ở trong một đợt công kích này, trực tiếp bị bốc hơi. Lần này đế quốc Thiên Thần phái Kim Đan ra, vốn có đẳng cấp không đủ cao, lại bị trực tiếp bắn trúng, lập tức khí hoá.
Chỗ sát biên giới bị trùng kích đến. Cũng chỉ có Kim Đan mới có thể sống sót. Nhiệt độ cao và sóng khí, đầu tiên là hấp chín binh sĩ của kẻ địch, sau đó sẽ xé nát.
Cảnh tượng này hoàn toàn không đẹp. Không biết tại sao Thần Lâm lại cảm thấy vui sướng.
Tuy rằng Tô Kính đã sớm biết kết quả, nhưng khi nhìn thấy được kết quả cuộc chiến lớn hơn gần gấp năm lần, hắn biết trận chiến tranh này, cuối cùng là lấy mình thắng lợi kết thúc.
Cho dù lần này không thể hoàn toàn đánh tan kẻ địch, kẻ địch cũng không dám dừng lại, đóng quân ở ngoài thành. Nếu như hai ngoài trăm dặm cũng không an toàn, cậy còn có chỗ nào là an toàn?
Tiếng kêu khóc vang lên không ngừng. Sát thương như vậy quá mức kinh người. Hơn ba vạn người trực tiếp bị đại pháo ngũ hành giết chết. Mấy con số này, còn không có nhiều bằng phía bên Tô Mộ. Nhưng phương diện này có không biết bao nhiêu cường giả Kim Đan, Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ chết.
Lần đầu tiên đại pháo ngũ hành giết chết tập thể người tu hành, hiệu quả rất ly kỳ.
Sắc mặt Tưởng nguyên soái trắng bệch, bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt. Đây là con xúc xắc vận mệnh cắn trả. Nếu như không phải, trong nháy mắt đó, mình rõ ràng cảm giác được nguy hiểm, nhưng vẫn lệnh cho cường giả tập kết ở trước doanh địa, muốn một lần hành động tiêu diệt đội quân tiên phong của kẻ địch.
Nguy hiểm này, hiển nhiên là do loại vũ khí uy lực cường đại này của kẻ địch mang đến.
Nếu như tình huống bình thường, mình sẽ lập tức liên tưởng đến. Nhưng vừa rồi, trong lòng lại đang phiền muộn. Sau khi ra lệnh, liền cố gắng hết mức không suy nghĩ nữa.
Thân làm chủ soái, không đi suy tính, chính là điềm báo binh bại bỏ mình.
Mình kích động bệ hạ, lấy ra con xúc xắc vận mệnh tới đây, muốn một lần hành động tiêu diệt kẻ địch xâm lấn. Hiện tại thế nào?
- Hắc. Ha ha, thực sự là mua dây buộc mình.
Tưởng nguyên soái xoay người, tiến vào một doanh trướng khác. Trong doanh trướng này, hơn mười người Luyện Khí Sĩ bao quanh con xúc xắc vận mệnh. Con xúc xắc vận mệnh này lơ lửng trên không trung. Trên mặt đất, một trận pháp dựng bằng ngọc thạch, đang không ngừng cung cấp lực lượng cho con xúc xắc vận mệnh.
Lại có một ngày nữa, con xúc xắc vận mệnh có thể sử dụng. Nhưng, mình căn bản cũng không có thời gian một ngày.
Dù sao cuối cùng cũng chết. Sắc mặt Tưởng nguyên soái dữ tợn, đi về phía trước.
Trong số những Luyện Khí Sĩ đang bảo vệ con xúc xắc vận mệnh, có một người tiến lên đón, quát:
- Nguyên soái, ở đây không phải là nơi ngươi nên tới. Bên ngoài gặp phải tập kích, ngươi nhanh đi chỉ huy đội quân.
Tưởng nguyên soái cười nói:
- Không cần.
Ở trên khuôn mặt dữ tợn, nụ cười của hắn đặc biệt vặn vẹo. Luyện Khí Sĩ này cũng biết có điểm không thích hợp, quát:
- Ngươi muốn phản bội lại bệ hạ sao?
- Dĩ nhiên không phải. Một nhà già trẻ của ta, còn đang ở trong tay bệ hạ. Phản bội bệ hạ nói, ta sẽ đoạn tử tuyệt tôn.
Luyện Khí Sĩ này thở phào nhẹ nhõm. Nhưng hắn lại nghe Tưởng nguyên soái nói:
- Ta chỉ là muốn mượn vật này, cùng kẻ địch đồng quy vu tận mà thôi. Ngươi mau tránh ra.
Trong miệng hắn nói ngươi mau tránh ra, trên tay đã có động tác. Chỉ thấy nửa cánh tay lộ ra, đã nắm lấy một khối ngọc giác ở bên thắt lưng của Luyện Khí Sĩ này.
Sau đó ngón tay của hắn mang theo ngọc giác, nhẹ nhàng vuốt ve một chút. Trên trận pháp ngọc giác, đã bị một tầng ánh sáng màu xanh rực rỡ phong tỏa.
Những Luyện Khí Sĩ còn lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đều sợ không nhẹ. Ngọc giác này là sử dụng để liên lạc hoàng đế. Tất cả những chuyện phát sinh ở đây, ngọc giác đều sẽ ghi chép xuống, trực tiếp truyền tống trở về trận pháp trong hoàng cung, trải qua Luyện Khí Sĩ chỉnh lý, lần nữa khôi phục thành hình ảnh âm thanh.
Mà bây giờ, giác ngọc này bị Tưởng nguyên soái phong ấn lại, không còn có bất kỳ công năng nào có thể khởi động.
Luyện Khí Sĩ bị cướp đoạt ngọc giác, tay áo vung lên một cái, trên mặt đất nhất thời có một lôi cầu nổ vang. Trong công kích, ánh sáng bắn ra bốn phía. Luyện Khí Sĩ này đã trốn ra ngoài doanh trại.
- Đi mau. Hắn muốn giết chúng ta diệt khẩu!
Trong khi Luyện Khí Sĩ này nói chuyện, đã bay lên giữa không trung.
Tưởng nguyên soái tiện tay rút ra một cây chiến kỳ phía sau, ném mạnh về phía Luyện Khí Sĩ vừa lao vút lên trời cao. Chiến kỳ ở trên không trung mở ra. Lá cờ hình tam giác xé rách không khí. Luyện Khí Sĩ vừa bay lên, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, nhìn thấy được chiến kỳ đi qua phía trước ngực của mình. Mặt lá cờ lớn sau đó bay ra, cắt một vết thương khủng khiếp ở giữa thân hắn. m