Đừng thấy Tô Kính có thứ tốt nhưng hắn không chịu nổi bài bố pháp khí đầy khắp nơi, cái này gọi là khí phái của hoàng gia, cũng là nội tình.
Vô Ưu công chúa nhàm chán ngồi một chỗ, từ ngày sinh ra hôn nhân của nàng đã định trước sẽ rắc rối như vậy. Vô Ưu công chúa không nhìn thấu con người Tô Kính, nhưng nàng rất thích hắn.
Dù không nhìn thấu thì sao? Dù gì nàng phải lập gia đình, không có lựa chọn. May mắn Tô Kính xuất hiện khiến Vô Ưu công chúa hơi khao khát hôn nhân.
Về tu đạo Vô Ưu công chúa không quá khát vọng thành tiên, bây giờ có cơ hội rồi. Giết tới quốc gia Tà Thần, tùy tiện xử lý một thần linh là cơ hội thành tiên tăng gấp hàng ngàn, vạn lần.
Nhưng muốn giết chết Thần linh quá khó khăn, tuy nhiên Vô Ưu công chúa biết đây là điều Tô Kính mơ ước.
Tô Kính muốn thành tiên, hắn khao khát mãnh liệt hơn nàng rất nhiều. Vô Ưu công chúa đọc nhiều điển tịch hoàng gia, biết có bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm độ kiếp thất bại, hóa thành tro bụi.
Bản thân Vô Ưu công chúa về thiên phú hay vận may chưa chắc tốt hơn những người đó.
Tô Kính sẽ mang đến vận may thành tiên cho nàng sao?
Bao nhiêu là trắc trở, phải xây dựng ba quân đội gần hai trăm vạn, đây là con số một phủ rồi. Nếu thất bại thì nàng có xứng đáng với một trăm tám mươi vạn binh sĩ không?
Cơ hội, cũng là kiếp số.
Tây chinh, không biết bao nhiêu người sẽ chết nơi đất khách quê người, không có lựa chọn.
Vô Ưu công chúa từng giây từng phút gồng gánh vận mệnh của những người này, quyết định sống chết của họ. Hay nói đế vương gia vô tình nhất, vị sao Vô Ưu công chúa cảm thấy thật khó gánh lấy?
Nàng kém hơn Tô Mộ rất nhiều, thật tình.
Vô Ưu công chúa nhớ đến bằng hữu tốt Tô Mộ, là Tô Mộ giới thiệu Tô Kính, nói cho nàng biết Tô Kính là người có thể phó thác cả đời.
Tô Kính sẽ từ ngoài đại điện đi vào, mang theo lễ hỏi.
Ngoài đại điện tiếng nhạc cổ vang trời, các ty hoàng gia đi ra nghênh đón phụ tử Tô Kính, còn có Bình An hầu Tô Việt. Đây đều là trọng thần một nước, Tô Việt không lộ vẻ gì nổi bật nhưng khi trông coi tiền lương đã làm đế quốc giàu có, trông coi quan lại thì trên dưới một lòng. Người này cũng là thân tín của hoàng đế, thân còn hơn Tiêu Dao Hầu.
Đôi khi Tiêu Dao Hầu cứng rắn một chút, mọi người không dám trêu vào vì sau lưng còn có Tô Việt. Huynh đệ đồng tâm, chặt cả đá vàng.
Nguyên Lăng Hồng mẫu thân của Tô Kính không đến, dù nàng ở Ngọc Kinh thành cũng sẽ không tham gia. Nguyên Lăng Hồng rất lạnh lùng, quan viên hoàng gia đều biết, lòng thầm càu nhàu không biết Tiêu Dao Hầu làm sao nhịn được nàng.
Đằng sau Vô Ưu công chúa bỗng có thêm mấy chục nữ quan lẳng lặng đứng hầu. Những nữ quan là phụ thân để lại cho nàng, không phải nhân loại, bọn họ chỉ biến hình người bảo vệ nàng.
Nhiếp chính vương Khương Dạ vốn muốn phái nữ quan theo bên Vô Ưu công chúa, nhưng Chu Tước cung trực tiếp đưa ra ngoài một ngàn nữ quan để Vô Ưu công chúa sau khi thành hôn có đủ thuộc hạ, Khương Dạ đành thôi. Khương Diễm đã sắp xếp ổn thỏa rồi, Khương Dạ không có cách nào thay đổi quyết định đó.
Mấy chục nữ quan này là mạnh nhất trong tất cả nữ quan, bọn chúng không phải là loài người, không tu luyện thuật đạo, sức chiến đấu tương đương với Kim Đan nhưng đề kháng thuật đạo rất kém, cần chế tạo trang bị đặc biệt mới có thể đánh một trận với luyện khí sĩ.
Sinh vật như vậy khi liều mạng sẽ uy hiếp luyện khí sĩ lớn nhất, nhưng thuộc vật phẩm tiêu hao.
Không biết qua bao lâu, cửa đại điện mở ra, ánh nắng chiếu vào, bóng dáng Tô Kính xuất hiện ở cửa. Ánh mặt trời vẽ đường nét trên người hắn rõ ràng. Vô Ưu công chúa không biết tại sao trước mắt nhòe đi.
Nàng sắp lập gia đình, gả cho người mới quen không lâu.
Phụ thân luôn nói phải gả cho một người yêu mình. Tô Kính yêu nàng không? Vô Ưu công chúa không rõ ràng, cứ việc Tô Kính rất tin tưởng điểm này.
Luyện khí sĩ không có vụ ly hôn, đã kết thành phu thê là một đời một kiếp, trừ phi có một người chết.
Tô Kính nhìn Vô Ưu công chúa ngồi thẳng trên ngai báu cao cao, hắn tiến lên hành lễ thần tử. nữ quan nhắc nhở, Vô Ưu công chúa đứng dậy đáp lễ Tô Kính bằng lễ phu thê thế tục.
Sau khi thành thân Vô Ưu công chúa không thể dùng thân phận công chúa đè đầu Tô Kính, đây là quy định của hoàng gia. Đổi lại người khác sẽ không theo luật này, nhưng thân phận của Tô Kính không thấp, từ nay thân phận hai bên ngang bằng.
Vô Ưu công chúa đi xuống ngai báu, có nữ quan vịn nàng thi lễ hướng Tiêu Dao Hầu. Bên ngoài đã kéo dài nửa canh giờ, Vô Ưu công chúa ngồi chờ muốn mụ đầu.
Sau đó là Bình An hầu Tô Việt, Vô Ưu công chúa thi nửa lễ. Tô Việt đại biểu Tô gia Dực châu đến đây, thân phận khác Tiêu Dao Hầu.
Có người Hầu phủ vào đại điện nâng lễ hỏi từ Long Xa vào, trực tiếp mở ra trong đại điện. Ánh sáng rực rỡ chiếu đại điện một mảnh trắng tinh.
Vô Ưu công chúa cười nói:
- Được rồi, đậy lại đi.
Liếc sơ quà làm tâm tình Vô Ưu công chúa rất tốt. Tiêu Dao Hầu đối với nàng không tệ, mấy xe quà này dù là Vô Ưu công chúa tích góp nhiều năm cũng không được một nửa.
Lễ hỏi đặt trong Chu Tước cung, sẽ không tặng lại cho Vô Ưu công chúa, hoàng đế cũng không giữ lại. Hoàng đế sớm chuẩn bị một phần đồ cưới đặt trong vòng tay của Vô Ưu công chúa.
- Vô Ưu, ta đón nàng.
Tô Kính nhìn mặt Vô Ưu công chúa, khuôn mặt này không còn khiến hắn nhớ Trái Đất da diết, không phải hắn quên đi quá khứ mà là đã đón nhận Vô Ưu công chúa.
Tâm tình của Tô Kính càng vui vẻ hơn, nếu không có cảm giác này thì Vô Ưu công chúa như người thay thế, hắn không nên làm như thế, có lỗi với nàng.
Tô Kính nói lời này không giống lúc diễn tập, quan lễ nghi cung đình ở phía sau hắng giọng, bị Vô Ưu công chúa trừng mắt liếc đành phải thôi.
Gã biết mình không thể nói với thế tử Tiêu Dao Hầu là ngài đọc lời kịch sai rồi, lặp lại lần nữa đi.
Vì có chiến tranh nên thân phận của Tiêu Dao Hầu càng lúc càng cao, nhiếp chính vương cũng không thể gò bó gã. Trước khi hoàng đế bế quan cho quân đội Tiêu Dao Hầu thêm một chiến hạm bay, đây là át chủ bài của gã, không ai được cướp đi trừ phi hoàng đế tự mình hạ chỉ.
Chiến hạm bay thứ năm của đế quốc nằm trong tay Tiêu Dao Hầu, mọi người không chỉ khách sáo với gã còn có kính sợ. Phải biết bốn chiến hạm bay khác nằm trong tay Võ Uy Vương, đó là nhi tử ruột của hoàng đế.
Mọi người đã hiểu thấu quan hệ giữa Tiêu Dao Hầu và hoàng đế.
Đương nhiên, tuyệt đối không phải cơ hữu.