Lý Hận bắt đầu niệm chú ngữ, tốc độ của Tô Kính ở trong sát tràng này càng ngày càng chậm, tuyệt đối không cách nào phản kích. Vô Định Kim Hoàn gì đó sẽ không ảnh hưởng động tác của gã được.
Sát tràng này là hình thức ban đầu của lĩnh vực Kim Đan, Lý Hận diễn luyện cực kỳ quen tay, giờ dùng cảnh giới Tiên Thiên kỳ kích phát ra càng đánh lừa mắt người. Thoạt trông sát tràng này không liên quan gì đến lực lượng lĩnh vực, kém rất lớn, Tô Kính rơi vào trong đó thì không nghĩ vậy.
Tô Kính chỉ hơi do dự lập tức phát hiện không đơn giản là tay chân trì trệ, thật sự chậm ít nhất gấp ba lần.
Tô Kính nhìn ánh sáng vàng trên đầu Lý Hận, đột nhiên làm một động tác khiến mọi người bất ngờ. Tô Kính khoanh chân ngồi xuống, đặt mâu ngắn đen ngang đầu gối.
Tô Kính ngồi xuống cả người như con rắn khoanh dưới đất tùy thời phát ra một kích mãnh liệt. Tô Kính lấy Bích Huyết Đan Thanh ra treo trên đỉnh đầu, nghiên mực vuông rũ xuống ánh sáng đỏ xanh đan xen triệt tiêu một phần lực lượng sát tràng.
Đây là đặc điểm của thánh vật Nho môn, người Đạo Môn lúc luyện chế nghiên mực đã không xóa đi năng lực này.
Người Đạo Môn khá thông thoáng, trong miệng nói Nho môn hoặc loạn thiên hạ nhưng luôn cố gắng giữ nguyên công dụng thánh khí Nho môn. Đương nhiên họ sẽ nói đồ vật đã bị thuật đạo thanh lý, tuyệt đối không có tà khí.
Kiểu thông thoáng này gọi là tận dụng hết tất cả có thể, lừa người bình thường còn được nhưng sẽ không lừa cả mình vào.
Tô Kính không ngờ Bích Huyết Đan Thanh còn có hiệu quả này, phần cơ thể chết lặng dần phục hồi bình thường. Tô Kính vốn bị đánh lén mới để đối phương kiểm soát tình hình, nếu hắn đoán trước tình huống này thì ít nhất có thể kiên trì nửa canh giờ.
Trong nửa canh giờ này nếu Tô Kính có thể giết chết đối thủ thì lĩnh vực sát tràng sẽ hủy diệt.
Thân thể phục hồi bình thường, tốc độ của Tô Kính không mau hơn, chỉ miễn cưỡng tìm về chút ưu thế. Ít nhất đối thủ không biết Tô Kính có thể vận chuyển khí cơ gần như bình thường.
Tô Kính dùng ý cảnh cổ xà thôn thiên thổ nạp khiến toàn thân nhũn ra, khó phân biệt trạng thái hiện tại của mình. Tô Kính lấy Vô Định Kim Hoàn ra, dùng nó giết luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ khá dễ. nhưng muốn giết Lý Hận thì tuyệt đối không được.
Trận chiến này khiến Tô Kính hiểu không chỉ Vô Định Kim Hoàn, rất nhiều pháp khí kỳ diệu dùng vào cường giả sẽ bị suy yếu hiệu quả. Những đối thủ Tô Kính đụng phải có vài người không quan tâm Vô Định Kim Hoàn ảnh hưởng, khi chống lại loại người này tác dụng lớn nhất của nó là kiềm chế.
Lúc Tô Tiên đưa pháp khí cho Tô Kính đã nói rõ điểm ấy, tuyệt đối đừng ỷ vào nó giết người, tác dụng duy nhất của Vô Định Kim Hoàn là phá hoại tiết tấu công kích của kẻ địch. Đương nhiên nếu như kẻ địch quá yếu thì miễn bàn cái khác.
Đao Luân Tàn Nhẫn xoay tròn trong Hoàng Đình Thần Ngọc biến thành cổ họng, tùy thời có thể phun ra. Tô Kính cảm giác mình rơi vào ao thủy ngân, không khí xung quanh càng lúc càng nặng, hít thở cảm nhận độc tố mạnh đang ăn mòn thân thể.
May mắn thuộc tính giải độc của Hoàng Đình Thần Ngọc còn sót lại hơn một nửa, Tô Kính thần binh luyện cốt, tái tạo thịt đã có sức chống cự độc tính khá mạnh. Không thì chưa đánh nhau Tô Kính đã bị độc tố kỳ lạ giết.
Không chết cũng không chịu nổi, Tô Kính vận chuyển chân khí đến mức độ bình thường là nhờ long xà chân khí biến thái, bình thường không nhìn ra tác dụng quý giá của thứ này, hiện tại mới phát hiện cách một lớp vỏ trứng long xà chân khí chỉ huy thanh minh chân khí, âm phù chân khí dễ như chơi.
Dù áp lực bên ngoài lớp gấp mười mấy lần, long xà chân khí lôi kéo, chân khí của Tô Kính không đến mức trì trệ.
Tô Kính lẳng lặng nhìn Lý Hận, đôi mắt hắn đổi màu thấy rõ bí mật ánh sáng trên đỉnh đầu Lý Hận.
Đó là hai lưỡi dao dính vào nhau trông như răng cưa không ngừng sát, chấn động, tất cả thanh âm bị hút vào.
Đao Luân Tàn Nhẫn tuy hung mãnh nhưng vì dễ khống chế không có lực công kích mạnh bằng hai lưỡi dao này. Tô Kính nhìn liền biết, nếu cơ thể hắn bị hai lưỡi dao chém trúng sẽ bị cắt thành nhiều mảnh thịt.
Dị tượng bọ ngựa trên đỉnh đầu Lý Hận đang hấp thu hơi thở, lực lượng phát ra từ hai lưỡi dao ma sát, dần ngưng thực hơn.
Tô Kính càng xem càng thấy kỳ kỳ, vì hai lưỡi dao mãi không chịu tấn công, hơi thở cũng không tăng mạnh bao nhiêu, chỉ không ngừng vận chuyển lực lượng cho bọ ngựa ảo.
Bọ ngựa màu hồng ở vị trí đôi chân đao hơi mơ hồ, không thấy rõ được.
Màu hai lưỡi dao càng lúc càng sâu chuyển hóa thành màu đỏ, Tô Kính thầm rùng mình. Tô Kính chợt liên tưởng nếu lắp hai lưỡi dao vào chân trước bọ ngựa thì con bọ ngựa đỏ sẽ là yêu thú cường đại.
Nếu là một kích chém qua không khí thì Tô Kính có thể sử dụng thiết mâu đỡ được, nhưng đối phó một yêu thú cường đại chắc chắn hắn sẽ chết.
Bọ ngựa ảo màu hồng mới đầu chỉ có hơi thở Tiên Thiên kỳ, chốc lát sau đã đột phá đến Trúc Cơ kỳ. Tô Kính muốn đứng dậy công kích Lý Hận nhưng bị hạn chế tốc độ, hắn sẽ lộ ra sơ hở.
Chiến thuật trong Long Xà Đồ Lục không e ngại so đấu sức chịu đựng. Tô Kính khoanh chân ngồi xuống, chân khí trong người tăng lên nhiều, khí thế càng lâu dài càng đầy đủ.
Nhưng chân khí tăng lên vẫn không thể đến Trúc Cơ kỳ, Tô Kính càng không thể đột phá cảnh giới Kim Đan, đó là tăng bản chất chân khí chứ không liên quan đến tổng số lượng.
Khi bọ ngựa hồng có đôi lưỡi dao đó thì sẽ ghép thành đại yêu Kim Đan kỳ.
Nếu như có thể phá vỡ lĩnh vực sát tràng Tô Kính có thể đánh phá thuật đạo kỳ lạ của đối phương, dù lực lượng bọ ngựa tăng lên thì tốc độ vẫn hơi chậm. Vấn đề là Tô Kính không đủ cảnh giới, dù nhìn thấu lĩnh vực sát tràng có nhiều điểm yếu trong việc điều động nhưng hắn không có đủ lực lượng phá hoại.
Tô Kính không nhúc nhích thì đôi lưỡi dao sẽ không chém trúng hắn, nếu hắn nhích nhẹ muốn phá hoại lĩnh vực sát tràng thì khó đỡ nổi lưỡi dao công kích.
Lý Hận đã mất cảnh giới Kim Đan nhưng gã dùng cách đặc biệt giữ sức chiến đấu ở mức đỉnh Trúc Cơ kỳ. Đối với Tô Kính thì đây là độ cao không thể vượt qua.
Nếu như là Lâm Hoành Sơn vào lúc này sẽ làm sao?
Trong đầu Tô Kính nổi lên ý nghĩ này, hắn tin nếu Lâm Hoành Sơn ở thì dù cảnh giới giống hắn vẫn có thể hạ gục Lý Hận.
Tô Kính thầm hối hận, nếu hắn không sớm sử dụng Tử Viêm pháo bây giờ bắn một phá ít nhất có thể phá vỡ hai lưỡi dao của đối phương.
Cảm xúc này chỉ thoáng hiện trong tích tắc, Tô Kính há mồm phun ra Đao Luân Tàn Nhẫn.