Tô Kính đứng trên tinh không, ba đại tiên binh xuất hiện, ngạc nhiên nhìn chủ nhân nhà mình.
- Ta sắp bắt đầu tu hành, ta không nghĩ tới lại như vậy.
Tô Kính nói với tiên binh và thiên ma đạo quả phân thân:
- Lúc ta ở nơi này, các ngươi bảo hộ ta, nếu chậm đám Tô Quả sẽ chết.
Tô Kính nói xong liền nhảy vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, đầy là lần cuối cùng hắn có thể tiến vào bên trong, sau khi hắn đi ra thế giới này không dung nạp hắn nữa
Vũ trụ hạch tâm của bắc đèn thiêu đốt vị diện, sau khi Tô Kính tiến vào cũng đầu nhập lực lượng bản thân vào trong đó, bản thể Tô Quả lại sinh trưởng lần nữa, bộ phận hóa thành tro tàn cũng bắt đầu đâm chồi.
Bản thể Tô Mặc đang khôi phục, bản thể Tô Ảnh trong Ma Thần thiên cung đang thi triển tiên thuật và cầm mặt ám của Hà Đồ Lạc Thư ném choTô Kính.
Trong hỏa diễm bốc cháy, Tô Kính tiếp nhận mặt ám của Hà Đồ Lạc Thư, hắn tháo ngọc quan xuống và tiện tay dung hợp với nó, thời điểm này cũng nên vứt bỏ chúng sinh ấn.
Có thân ngoại hóa thân, khả năng tính toán của chúng sinh ấn đã vô dụng, thời điểm xac nhập với Hà Đồ Lạc Thư, bản thể cả hai tiên khí lúc này xuất hiện vết rạn lớn.
Tô Kính tiện tay vứt bỏ thiên ma chỉ hoàn, ba kiện tiên khí hợp lại làm một. Khe hở càng lớn, Tô Kính phun một ngụm bổn nguyên chi lực vào trong, ba kiện tiên khí vặn vẹo với nhau và dần dần dung hợp, những khe hở lực lượng bổn nguyên cũng bắt đầu trừ khử.
Mượn nhờ hỏa diễm, bản thân Tô Kính cũng bắt dầu bị luyện hóa, vật chất âm u trong linh hồn bị bài trừ và hóa thành hư vô.
Quá trình này không tính là thống khổ nhưng vô cùng gian nan, khái niệm thời gian biến mất giống như mọi thứ bất động. Đồng thời Tô Kính còn có một loại ảo giác, mình đã ở đây cả vạn năm, thời gian như thoi đưa. Hai chủng cảm giác không ngừng luân chuyển trong linh hồn và không có cuối cùng.
Bản thể bắc đèn rơi mặt đất, cả vị diện không ngừng thiêu đốt, đây cũng là quá trình tinh hóa, nhân sâm quả thụ sinh trưởng lần nữa, lúc này lực lượng hỏa diễm bắt đầu suy yếu.
Tô Kính cười lớn một tiếng, thả người nhảy ra khỏi vũ trụ, nếu ngươi không đi thì vĩnh viễn không đi được.
Trong vũ trụ này, đám người Tô Quả sống hay chết bằng vào vận khí, hắn chỉ có khả năng giúp đỡ bao nhiêu đó. Một tia thêện niệm này lại giúp Tô Kính thu hoạch lớn.
Vốn luyện hóa ba gia hỏa mới là kết nhân quả tốt nhát.
Tô Kính dấn thân vào bắc đèn ở vũ trụ bên ngoài, sau khi hắn nhảy vào trong, bản thân liền biến thành một bắc đèn và lập tức thiêu đốt, chung quanh bắc đèn, sáu lục dục thiên ma vui sướng ngâm xướngvà vờn quanh Tô Kính, chúng thi triển thiên ma vũ.
Lúc này không phải vấn đề thống khổ hay không thống khổ, Tô Kính cảm thấy thống khổ tới quá đột ngột, tất cả lực lực giống như biến mất, trang bị trên người dung hợp với thân thể nên không sử dụng.
Lục dục thiên ma vui mừng vô hạn, chúng muốn tự do, không bao giờ làm hóa thân nữa.
Tô Kính cảm giác được tâm tình của sáu gia hỏa này, dường như chúng đang nói ngươi đi chết đi, ngươi đi chết đi.
Sáu gia hỏa chính là mình, lại hi vọng chính mình đi chết, đúng, lục dục thiên ma là dục niệm của mình hình thành. Chính mình chết, lục dục thiên ma sẽ thấy còn bị ước thúc.
Thiên ma kiếp đến rất bình thường.
Tô Kính nhìn Lục gia hỏa, trong tử phủ có một ý niệm.
Thu!
Lục dục thiên ma không tự chủ bị thu vào người Tô Kính, chúng hóa thành sáu bắc đèn và quấn quanh Tô Kính, chúng cùng thiêu đốt.
Lục dục thiên ma càng vui mừng, vào lúc này chúng hấp thu lực lượng dầu thắp, bọn chúng thế mới biết,Tô Kính bị đốt sẽ không chết, đó là vì hấp thu lực lượng trong dầu thắp.
Dầu thắp là năng lượng bổn nguyên, có thể hóa thành tất cả thật thể, ví dụ như sốn núi và ngôi sao.
Tô Kính dở khóc dở cười, chính mình chết thì bọn chúng vui vẻ, chính mình không chết chúng cũng vui vẻ. Lục dục thiên ma cuối cùng vẫn là mình ah.
Tô Kính không quan tâm mọi thứ, lực lượng hỏa diễm hóa thành hư vô, lại sinh trưởng lần nữa. Lục dục thiên ma không ngừng phát triển, chúng không ngừng tiến bước vào cảnh giới Địa Tiên.
Đây là việc Tô Kính không ngờ, hắn cho rằng này sáu gia hỏa này chỉ là thiên ma mà thôi.
Thân ngoại hóa thân cũng là Địa Tiên, là bảy Địaa Tên chi tổ sao?
Không được!
Tô Kính nhớ tới lục dục thiên ma vui vẻ lúc trước, biết rõ vận mệnh âm u đang nhắc nhở mình. Chính mình phải bảo trì áp chế cảnh giới với lục dục thiên ma.
Thiên ma cũng có thể hiện nhân tính, không thể diệt sạch nhân tính. Cũng không thể làm nhân tính tàn sát bừa bãi, đây chính là thiên ma chi đạo.
Bộ dạng lục dục thiên ma oán hận, Tô Kính há miệng hấp thu tất cả dầu thắp còn lại, hắn hấp thu vào trong cơ thể. Hắn cũng hóa thành bộ dạng của mình àm không phải là bấc đèn.
Địa Tiên chi tổ sao?Tô Kính cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhưng cảm thấy bình thường, ngọn đèn là cơ duyên của mình, ở bên trong ngọn đèn, kiếp số gì cũng không thể hàng lâm.
Dựa vào ngọn đèn này mình có thể đột phá cảnh giới àm không lo lắng vấn đề kêếp số.
Nhưng nói như thế...
Tô Kính biết rõ không có một thu hoạch trả giá lớn nhất nhất định sẽ có vấn đề nghiêm trọng.
Trong thân thể, vị trí vốn là đan điền, đan điền khí hải biến mất lại xuất hiện hưng khác với ban dầu, đan điền khí hải mới lại có bộ dạng vũ trụ tinh không. Tất cả dầu thắp hóa thành ngôi sao đầy trời, chúng không ngừng lưu động trong đan điền khí hải.
Không có lãng phí quả nhiên là lựa chọn sáng suốt, nếu như mình có lòng tham, đan điền khí hải sẽ không mở ra.
Tu luyện ra nội vũ trụ là vui sướng ngoài ý muốn, Địa Tiên chi tổ cần tu luyện ra vũ trụ cũng cần thời gian trăm triệu năm. Tô Kính bước qua một bước này không có trợ giúp gai tăng cảnh giới nhưng ít đi một phiền toái, có thể chuyên tâm tu hành.
Giá trị của lục dục thiên ma cực lớn, chính mình có lòng tham, muốn hóa thân bảy Địa Tiên chi tổ vô địch trong vũ trụ này, có lẽ kiếp số sẽ hung mãnh tới đáng sợ.
Lục dục thiên ma hóa thân lúc này bêến thành bộ dạng thù hận nhưng sau đó hóa thành vui sướng. Đây là nội tâm Tô Kính mở ra, hắn vốn có phần lo được lo mất và không quá tình nguyện.
Tô Kính lại kiểm tra tiên khí, ma thần thủ cũng còn, chúng sinh ấn, thiên ma chỉ hoàn và mặt ám Hà Đồ Lạc Thư hóa thành thủ trạc.
Ma Thần đạo ấn!
Tô Kính lập tức biết rõ đây là cái gì, ba sợi tóc dài trên đỉnh đầu mất đi tró buộc không gió mà bay. Tâm niệm Tô Kính vừa rộng và sợi tóc biến dài, lúc này đạo vân bộc phát.