Tô Kính không ngờ Liệt Thiên Hạm phiên bản yếu sẽ có uy lực như vậy.
Ngày thứ bảy, Cơ Vô Song rốt cuộc phá trận đi ra, kết quả khá tệ. Cơ Vô Song vừa ra liền hôn mê bất tỉnh, đây là ảnh chiếu, ảnh chiếu hôn mê thì bản thể không thu về được.
Người U Minh Đạo Cung, Kỳ Lân Đạo Cung không biết an ủi sao, bọn họ không biết đây là ảnh chiếu của Cơ Vô Song. Nếu thật sự bị tổn thất cũng không khiến bản thể Cơ Vô Song bị gì nghiêm trọng.
Tô Kính thu Cơ Vô Song vào chiến hạm, hắn mở trang bị không gian của gã ra thấy tiên khí hắn đưa cho đã dùng hết ba mươi phần trăm.
Tình huống tốt hơn Tô Kính tưởng tượng một chút, nhưng tại sao Cơ Vô Song hôn mê?
Tô Mộ đi vào khoang nhìn một cái, nói với Tô Kính:
- Trong tay hắn có cái gì.
Tô Kính thế mới chú ý đến Cơ Vô Song nắm tay, mở tay trái của gã ra, có một mảnh ngọc thạch đặt bên trong. Thần niệm Tô Kính quét qua tìm được thứ mình muốn.
Trước khi Cơ Vô Song hôn mê đã ghi lại những gì mình gặp được cho Tô Kính xem.
Trước khi phá mở trận pháp, trước mặt Cơ Vô Song là một thần linh, thần tính đậm đặc không chút che đậy. Nhưng thần linh bị phong tỏa ở lối ra làm nô lệ canh giữ.
Vô Tận Ma Cung, Hắc Ám Môn Thần?
Tô Kính không hiểu, cuối cùng hắn không phát hiện phát hiện Thập Tuyệt trận bồi dưỡng thứ kia ở đâu. Lẽ ra Cơ Vô Song đối diện thần linh thì nên chết rồi, thứ kia cũng nên xuất hiện.
Bởi vì ngọc vỡ nên không thể xem xét trọn vẹn.
Nhưng mà...
Tô Kính nhìn đầu Cơ Vô Song.
Tô Mộ ở một bên ngăn cản nói:
- Ảnh chiếu của ca đi vào cũng không có tác dụng gì, linh hồn bản thể đi vào càng thêm nguy hiểm.
Tô Kính nói:
- Linh hồn của ta không vào được.
Linh hồn và thân thể của hắn dung hợp quá chặt chẽ, không cách nào vào thân thể người khác.
- Giao cho Bạch Tử Thần đi, y giỏi cái đó nhất. Chuyển háo ảnh chiếu của Cơ Vô Song thành quỷ tu đi.
- Đây không phải phân thân!
Tô Mộ hỏi ngược lại:
- Chắc chắn Bạch Tử Thần có cách đúng không?
Tô Kính ngẫm nghĩ, hắn không thể đọc ký ức của Cơ Vô Song, không rõ ràng trong Thập Tuyệt trận xảy ra chuyện gì. Bên ngoài Cửu Thiên Cương Khí chiến tranh càng lúc càng thảm liệt. Đông Tần, Thần Binh đế quốc hao tổn rất lớn.
Lãng phí thời gian với Ma môn ở đây đã không cần thiết.
Có lẽ hắn nên san bằng Thập Tuyệt trận, so với chiến đấu vũ trụ trời sao thì tổn thất chỗ này không đáng gì. Tô Kính nghĩ đến đây nhưng nhìn biểu tình của Cơ Vô Song làm hắn từ bỏ ý định.
Khuôn mặt Cơ Vô Song bình yên, khóe môi cong lên có chút châm biếm, rất nhạt.
- Ta muốn ảnh chiếu lần hai vào thức hải của hắn.
Tô Kính cảm thấy trong đầu ảnh chiếu của Cơ Vô Song chắc chắn có bí mật gì, nếu cưỡng ép lấy ra ảnh chiếu này sẽ bị hủy.
- Ảnh chiếu lần hai? Cơ thể của ca sẽ không thể tham gia chiến đấu, nếu ảnh chiếu lần hai không thể rời đi...
- Không sao, ảnh chiếu đi vào, ta không phải trạng thái thân thể nữa mà là linh hồn hóa. Cho nên ta vẫn là cảnh giới Chân Tiên, có nắm chắc đi ra.
- Trang bị trên người của ca không thể ảnh chiếu lần hai!
Tô Kính an ủi nàng:
- Hỗn độn tiên chu và Thanh Minh đao có thể, hai thứ này hơi khác nhau. Phiêu lưu cùng lắm mất một ảnh chiếu, với ta thì sẽ không ảnh hưởng gì đến căn cơ tiên đạo của ta.
Mặc kệ Tô Kính bảo đảm mỏi miệng Tô Mộ không tin:
- Trên thế giới này làm gì có chuyện tuyệt đối, ta muốn cùng ca đi vào!
- Rồi, vậy thì cùng đi vào. Nhưng muội thời gian ảnh chiếu binh khí gì đi vào?
Tô Mộ ngạo nghễ nói:
- Tất cả, tu hành của ta mạnh hơn ca nhiều.
Nếu đã đặt quyết tâm thì hai người kêu ảnh chiếu Kim Tiên Tiên Cảnh Thế Giới đến, bảo sẽ điều tra thức hải của Cơ Vô Song. Mọi người không có ý kiến, vì là ảnh chiếu, dù chết thất cũng có thể chịu được tổn thất.
Tô Kính lùi về Bát Cảnh thành, ở nơi an toàn nhất chuẩn bị công tác sắp làm.
Cơ Vô Song được đặt trong tiên trận, nơi này có thể câu thông phân thân Nhân Tham Quả Thụ. Giao lưu sơ rồi Tô Kính, Tô Mộ được lực lượng phân thân Nhân Tham Quả Thụ tách ra, chế tạo ảnh chiếu lần hai, ảnh chiếu lần đầu thì tan biến.
Ảnh chiếu lần hai vào trong thức hải của Cơ Vô Song, nếu là người khác sẽ bị tách ra. Tô Kính, Tô Mộ từng tu luyện Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh, ảnh chiếu của hai người luôn nắm tay nhau vào thức hải của Cơ Vô Song.
Thức hải Kim Tiên có thể hình dung là không giới hạn, nhưng thức hải của ảnh chiếu nhỏ hơn Thiên Tiên một chút, chỉ có lực lượng thần thức vô cùng tinh thuần.
Sau khi hai người đi vào quan sát trái phải, rất tò mò thức hải của Cơ Vô Song có bộ dạng thế nào.
Thức hải của một người không thể làm giả được.
Đây là mảnh đất hoang vu, có chút thảm thực vất nhưng đất đai khô nứt nghiêm trọng. Trên bầu trời có một vầng mặt trời đen thui.
Phía không xa là một tòa thành tàn phá, phạm vi chỉ cỡ hai dặm.
Trên đầu tường có con quạ đen xoay quanh, cờ chiến rách rưới ỉu xìu rũ xuống cột cờ cao ngất. Cửa thành nửa sập, mơ hồ thấy xác chết, đều thành xác ướp, giáp trụ mục nát, binh khí tàn phá.
Tô Mộ khẽ nói:
- Nơi này có lẽ là quê hương của Cơ Vô Song.
Tô Kính gật đầu. Cơ Vô Song không phải người sinh trưởng ở Tiên Cảnh Thế Giới mà là người từ ngoài đến. Năm đó Tiên Cảnh Thế Giới còn nhỏ yếu, Cơ Vô Song vừa đến khiến khống chế nó, muốn độc bá. Kết quả đụng tới Tô Kính thế là đầu hàng.
Tô Kính chưa từng hỏi Cơ Vô Song đến từ đâu, gã cũng không nhắc tới. Hiện tại xem ra Cơ Vô Song rất có thể là quê nhà bị hủy, vị diện bị xâm nhập chỉ còn một mình luyện khí sĩ như gã trốn ra.
Cơ Vô Song khá may mắn, nếu không gặp Tô Kính mà là người khác chưa chắc cho gã con đường sống.
Hai người đi song song đến trước thành.
Tô Kính nói với Tô Mộ:
- Không có mùi.
- Ừ, không phải ký ức thay đổi, Cơ Vô Song là Kim Tiên, không thể nào có chuyện ý ức lệch lạc.
Tô Kính cau mày:
- Thế giới không có mùi.
Pháp tắc thiên đạo không đầy đủ?
Hèn gì tư chất tu hành của Cơ Vô Song bình thường, gã ở trong Tiên Cảnh Thế Giới tự mình tu hành đến trình độ đó, xem vùng đất gã xuất thân tính ra gã đã là thiên tài.
Hai người đi qua cửa thành. Cảnh tượng trong thành cực kỳ thảm liệt, xác la liệt khắp nơi, càng vào trong xác chết càng mới mẻ. Đến trước phủ đệ cao lớn chính giữa thành thị, xác một đội vệ binh còn chảy máu tươi.