- Bằng không ta đi được chứ?
Tố Nhân Long mở miệng.
- Ngươi không thể đi. Ta muốn điều ngươi đi địa ngục tam đảo.
Tô Kính cự tuyệt Tố Nhân Long thỉnh cầu. Tố Nhân Long là nhân tuyển tương lai phải đi đánh Đại Thánh sơn. Hắn những năm này lịch lãm rèn luyện cho nên chỉ huy chiến tranh phi thường thâần thục, không chỉ rèn luyện hợp cách đơn giản như thế, Tố Nhân Long đã là thống soái ưu tú.
Nhất là là với đặc điểm của hắn xem như linh hoạt đa dạng, dùng vững vàng làm chủ, lại đặc biệt có cái nhìn đại cục, thời điểm cần mạo hiểm thì hắn đoán được có đáng giá làm hay không.
Tô Kính lại nói:
- Đại khái trong môt hai tháng ngươi phải làm xong mọi chuyện và trở về địa ngục tam đảo, tại đó huấn luyện quân đội nghiêm túc. Ta sẽ bảo Tô Khắc Long đi theo ngươi, mang theo hai mươi phụ tá hiệu lực vì ngươi.
Tất cả mọi người không ngừng hâm mộ, tuy không rõ ràng Tố Nhân Long là đi làm cái gì, nhưng mà Tô Khắc Long xem như trợ thủ đắc lực dưới trướng của Tô Kính, có thể phái phụ tá cho Tố Nhân Long, từ đó nói rõ Tố Nhân Long cần làm chuyện còn quan trọng hơn cả bên phía Tà Thần quốc độ.
Tô Kính lúc này còn có một tầng ý khác, điều Tố Nhân Long đi địa ngục tam đảo, tọa trấn thành Phù Sơn là đề phòng bị Thanh Tâm quận chúa. Đại quân của Thanh Tâm quận chúa vẫn không tới Tà Thần quốc độ, nàng đang chinh chiến với Ngư Nhân đế quốc, không ngừng có tân binh gia nhập, thế lực bành trướng quá nhanh.
Nếu trái lại công kích địa ngục tam đảo thì phiền toái.
Cho nên Tô Kính lại nói:
- Tà Thần quốc độ bên này về sau sẽ do Võ Thánh đảo cung cấp, sau khi xây dựng Thông Thiên tháp hoàn tất, phí tổn truyền tống sẽ tương đối thấp, không cần Kim Ngọc Phù Đồ nữa. Kim Ngọc Phù Đồ điều đi phụ tá Tố Nhân Long. Sư muội, ngươi phải nghe Tố Nhân Long chỉ huy.
Lâm Tạ Hồng chỉ là gật gật đầu, nàng cũng không có tính cách cổ quái, sẽ không đối nghịch với Tố Nhân Long.
- Tất cả hòn đảo bên ngoài dịa ngục tam đảo sẽ do Lâm Tạ Hồng phụ trách, Tố Nhân Long đóng quân thành Phù Sơn. Hai hòn dảo khác cũng do hai người quản lý.
- Hòn đảo số 1, Tố Nhân Long khẳng định không có vấn đề, có thể thủ ở, hòn đảo số 2 phải trợ giúp Tố Nhân Long đề phòng qân đội trên hòn đảo số 3. Chúng ta cho thuê quá nhiều nơi, ai thủ hòn đảo số 2 đây?
Tô Kính thấy không có người nguyện ý đi làm dong binh, hắn phải giải quyết chuyện sau đó lại nói.
Trên vị trí này không cần thực lực quá cường đại nhưng phải tuyệt đối ổn trọng, bởi vì một khi hòn đảo số 3 xảy ra vấn đề, hòn đảo số 2 cần làm chính là tử thủ, hơn nữa đợi đến lúc đại quân Tố Nhân Long trợ giúp chứ không liều lĩnh giết địch.
- Ta nguyện đi.
Dưới trướng của Vô Ưu công chúa có người mở miệng thỉnh cầu. Tô Kính xem xét, đó là thủ hạ của Vô Ưu công chúa, cũng là luyện khí sĩ cường đại.
Hắn vốn là thủ lĩnh cận vệ của Vô Ưu công chúa, tham gia chiến tranh vào sinh ra tử không ít, cảnh giới tăng lên cũng thật nhanh. Lúc đến đây hắn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, hiện tại đã là Kim Đan tứ trọng.
Hắn thân là thủ lĩnh cận vệ, cầu bảo vệ Vô Ưu công chúa bình an, cũng không tìm công lao cho nên phi thường ổn trọng. Hắn không được ban cho họ Khương, tên là Hách Liên Thành. Hách Liên Thành chủ động xin đi giết giặc đó là bởi vì bên phía Vô Ưu công chúa tụ tập không ít cường giả, tác dụng của hắn không lớn.
Với tư cách là thân tín của Vô Ưu công chúa, hắn là người đáng tin, hòn đảo số 2 bên kia cần có người thân phận như hắn tọa trấn. Tô Kính cũng gật đầu đáp ứng, đồng thời phân ra một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ còn thừa lại, tính cả không gian dung nạp Bạch Hổ trọng kỵ đều giao cho Hách Liên Thành.
Có hơn một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ, Hách Liên Thành có năng lực dã chiến mạnh hơn không ít.
Tô Kính lại nói:
- Hòn đảo số 3 cần phải liên hệ với chín đại gia tộc và mười hai đạo cung, hiện tại người Lý gia phải bị thanh lý ra ngoài. Trước khi xảy ra chuyện, người Lý gia bỏ chạy hơn phân nửa, xem, chỉ còn lại nơi tiếp tế mới. Gia tộc khác khó bảo toàn không có cấu kết với Lý gia, người tọa trân nơi này phải dám giết người, bất kể là ai muốn nháo sự cứ trấn áp trước tiên.
Hắn vừa nói như vậy, mấy người muốn đứng ra liền im miệng.
Bởi vì này vị trí rất nguy hiểm, có thể sẽ chết rất biệt khuất.
- Vậy thì ta đi thôi.
Một người sau lưng Tô Mộ lên tiếng, đó là tán tu Quân Vô Tà đầu nhập vào minh quân tương đối sớm. Hắn thiên tư rất tốt, tuy xuất chinh tới bây giờ vẫn không có chuyện gì cần hắn đảm nhiệm nhưng mỗi lần đại chiến đều tự mình chiến đấu qua. Hôm nay đã là Kim Đan lục trọng, kém một chút đạt tới cảnh giới Kim Đan thất trọng.
Người này sớm nhất có phần dối trá, hôm nay lịch lãm trong quân đã thành đồng cân thiết cốt. Tô Kính cũng tin được hắn, nếu lúc trước hắn không xuất đầu vì bằng hữu cũng không bỏ chạy tới Dực Châu. Tô Kính đã iều tra qua chuyện sau đó, với tư cách tán tu, nhân phẩm của Quân Vô Tà xem như phi thường thuần khiết.
Tô Mộ gật đầu nói:
- Ta sẽ cho hai phù yêu trợ giúp ngươi.
Hai phù yêu kia được Tô Mộ chế tạo sớm nhất, sức chiến đấu không tính là cao, sau khi rời khỏi Tô Mộ miễn cưỡng xem như Kim Đan, hai phù yêu này đều có được trí tuệ, có thể tự hành tu luyện. Tô Mộ không dùng các nàng chiến đấu nên hai phù yêu vẫn học tập binh pháp, bổ sung tri thức.
Có được tài nguyên khổng lồ trợ giúp, dưới Kim Đan thất trọng đối với hai phù yêu đều không thành vấn đề. Chính vì căn cơ hai phù yêu còn không tính quá tốt, muốn thành tựu yêu tiên khó khăn không nhỏ.
- Ta sẽ điều một đám tài nguyên Võ Thánh đảo cho ngươi, ngươi hảo hảo trông coi hòn đảo số 2, kiên nhẫn tu hành, tương lai sẽ có một chỗ cho ngươi.
Tô Kính cũng đáp ứng thỉnh cầu này, chọn lựa người thủ địa ngục tam đảo đã được định ra.
Sau khi định ra sách lược tại địa ngục tam đảo, Tô Kính lúc này mới quay đầu lại nghiên cứu dong binh quân đoàn. Chỉ là tất cả mọi người không có ngọn nguồn, hơn nữa số lượng dong binh quân đoàn hiển nhiên quá lớn, những người này chỉ huy mấy vạn người không thành vấn đề, hiện tại phải chỉ huy trăm vạn có phần quá cố hết sức, nhất định sẽ xuất hiện sai lầm.
Cho dù Ưng Dương nghiên cứu binh pháp, hắn tối đa chỉ có thể làm phụ tá dong binh quân đoàn.