Hôn Trộm 55 Lần

Chương 507: Không gả đi được, anh cưới em (7)



Lâm Thiên Thiên nhìn thấy anh đối tốt với cô, vì thế liền có vài động tác thân thiết với anh.

Đổi lại trước đó, Hứa Gia Mộc đã sớm đẩy Lâm Thiên Thiên ra, nhưng là bây giờ, Hứa Gia Mộc không hề, ngược lại còn có ý tứ phối hợp.

Mặc dù Hứa Gia Mộc không nhìn chằm chằm Tống Tương Tư, nhưng toàn bộ sự chú ý lại đặt trên người cô, người con gái kia vẫn luôn thờ ơ, như kiểu không liên quan đến mình, lúc Hứa Gia Mộc mở miệng nuốt hạt ô mai mà Lâm Thiên Thiên đút cho, trong lòng Hứa Gia Mộc còn nổi lên cảm giác bất lực, trong nháy mắt lại cảm thấy chẳng có nghĩa lý gì hết, đang chuẩn bị kêu người phục vụ đến tính tiền, đột nhiên liền có một người đi đến trước bàn của mình.

Hứa Gia Mộc theo bản năng ngẩng đầu, khóe môi gợi lên: “Anh…”

Tiếng “Anh” của Hứa Gia Mộc không hoàn toàn phát ra hết, đột nhiên cổ áo đã bị Lục Cẩn Niên níu lên, lực đạo không hề nhỏ khiến Hứa Gia Mộc không thể phản kháng.

Lâm Thiên Thiên nhìn thấy cảnh như vậy thì liền hoảng sợ, cả người theo bản năng liền đứng lên: “Anh muốn…”

Cả câu nói đầy đủ của Lâm Thiên Thiên còn chưa nói xong, tầm mắt lạnh buốt của Lục Cẩn Niên đã quét về phía cô, giống như cô và anh có thêm thù đại hận gì vậy, mang theo vài phần tức giận mở miệng: “Đừng nói chuyện với tôi, tôi sợ ô uế lỗ tai.”

Lâm Thiên Thiên bị dọa đến nỗi cả người run rẩy, vỗn còn muốn nói mấy chữ, liền bị sự cường bạo của anh khiến cô phải nuốt lại.

Lục Cẩn Niên không lưu tình chút nào, Lâm Thiên Thiên từ nhỏ đến lớn đã được nuông chiều từ bé, chưa từng bị ai xỉ nhục như vậy, cô đối mặt với người đàn ông đẹp trai mà lại khủng bố này, chỉ có thể là sợ hãi, không dám cãi lại, cắn cắn môi dưới, trong mắt đã đầy nước.

“Anh, anh làm gì thế?” Tuy Hứa Gia Mộc không thích Lâm Thiên Thiên, nhưng nhìn thấy Lục Cẩn Niên không khách khí với cô ta, liền thấy hơi phiền toái, vẫn thấp giọng hỏi một câu.

Kiều An Hảo uống xong cốc trà kia, đợi một hồi lâu, cũng chưa thấy Lục Cẩn Niên quay lại, cầm điện thoại gọi cho anh, kết quả lại nghe được tiếng di động trong phòng bao vang lên.

Kiều An Hảo nhìn theo phía phát ra tiếng kêu, thấy di động của Lục Cẩn Niên đặt trên chiếc ghế anh vừa ngồi.

Kiều An Hảo nhàm chán, rõ ràng đứng dậy, đi ra ghế, xuống lầu tìm anh.

Vừa từ trong thang máy đi ra, lại liếc mắt thấy được khuôn mặt xuất sắc của Lục Cẩn Niên, anh đang đứng ở quầy thu ngân, vẻ mặt có chút phẫn nộ, nhìn chằm chằm về một hướng, vẫn đứng yên nhìn.

Vốn dĩ Kiều An Hảo đang đi qua về chỗ anh lại dừng lại, sau đó nhìn theo tầm mắt của anh, thấy Hứa Gia Mộc đnag ngồi ở vị trí cách đó không xa gần cửa sổ, trước mặt là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nhìn có chút quen mắt, nhưng chốc lát Hứa Gia Mộc lại không nghĩ ra là ai.

Hứa Gia Mộc và cô gái có vài động tác thên mật, thường đút cho đối phương ăn, thậm chí có một lần Hứa Gia Mộc còn ghé vào bên tai người con gái, nói thì thầm gì đó, khiến cô gái nở nụ cười như hoa.

Một giây sau đó, Lục Cẩn Niên vốn đã đang giận dữ nhìn chằm chằm nơi đó, sải bước đi tới, trước mắt bao người, trực tiếp nắm lấy cổ áo của Hứa Gia Mộc, kéo anh đi về phía toilet.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv