Lục Cẩn Niên hồi đó, kĩ thuật diễn xuất đã đến mức thuần tình như hỏa, dù cho là ánh mắt hay động tác, đều có thể đem yêu hận tình thù của nhân vật truyền tải đến tột cùng.
Kịch bản viết rất tốt, diễn viên diễn rất hay, đích xác là bộ phim kinh điển hiếm gặp, hắn dựa vào bộ phim này, đạt được vị trí ảnh đế, cũng là danh hiệu về với người có thực lực.
Bộ phim điện ảnh này, Kiều An Hảo trước đây có xem một lần, nhưng hiện tại xem lại, lại vẫn như cũ xem đến say sưa nhập thần, lúc xem đến một nửa, điện thoại Lục Cẩn Niên đặt ở trên bàn, đột nhiên trấn động một cái, Kiều An Hảo quay đầu nhìn Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên đã cầm lấy điện thoại, bắt máy nghe điện thoại.
Điện thoại là do trợ lí gọi tới: "Lục tiên sinh, việc chiếc xích đu ngài cho tôi điều tra, đã có manh mối rồi."
Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo đang ngồi xem ti vi, không mở miệng nói chuyện, mà đóng máy tính lại, đứng lên, đi ra khỏi phòng ngủ, sau đó đóng cửa lại, mới nói với trợ lí bên kia điện thoại, hỏi một câu: "Manh mối gì?"
Dây buộc xích đu bị vật sắc cắt đứt, bởi vì tôi nhìn vết đứt trên dây rất mới, tôi còn xem lại băng ghi hình ở sơn trang, nhìn thấy tiểu thư Lâm Thi Ý lúc quay phim ngày hôm đó, có đi theo hướng ra bãi cỏ, nhưng ở bãi cỏ đó, không lắp đặt máy quay, nên không thể nói được tiểu thư Lâm Thi Ý đi qua bãi cỏ đó, rồi thực sự làm đứt dây của xích đu, nhưng, ngoài cô ta ra, thì nhân viên công tác cũng đi vào trong rồi, vậy nên, cũng chỉ có cô ta có khả năng động tay động chân với xích đu. Tôi nghĩ nếu như không lầm thì, tiểu thư Lâm Thi Ý có lẽ đã bỏ tiền ra mua chuộc người của tổ đạo cụ, khiến chúng ta không tìm được người, cũng không thể có được bằng chứng, vậy nên, Lục tiên sinh, ngài xem, sự việc nên giải quyết như thế nào?
Lục Cẩn Niên thực sự trong lòng đã có chút dự đoán, chỉ là thiếu bằng chứng chứng thực, suy từ lời của trợ lí, biết được cũng không có chứng cớ đầy đủ, nhưng hắn chắc chắn khẳng định, xích đu ngày hôm đó, Lâm Thi Ý có động tay động chân.
Trong đáy mắt Lục Cẩn Niên, phút chốc hiện lên một tia sát ý, toàn thân đầy ý lạnh, theo sự biến đổi mà trở nên sắc bén, hắn hơi hơi nheo mắt, nói với trợ lí của mình trong điện thoại: "Đã không có bằng chứng, vậy thì theo cách không có bằng chứng đối phó với cô ta."
"Ý của Lục tiên sinh là?" Trợ lí đi theo Lục Cẩn Niên mấy năm này, ít nhiều cũng hiểu được cách nghĩ trong lòng Lục Cẩn Niên, vậy nên liền đem theo vài phần dò đoán, vài phần khẳng định nói: "Đem tiểu thư Lâm Thi Ý, tạm thời "đông cứng" một thời gian?
"Không phải là tạm thời, mà là trực tiếp." sau khi Lục Cẩn Niên tiếp quản "Truyền thông Hoàn Ảnh, chưa từng "đông cứng" bất cứ một nghệ sĩ nào, bởi vì hắn cũng từ một nghệ sĩ mà trèo lên, vậy nên nếu đám nghệ sĩ đó thực sự phạm lỗi sai, hắn cũng có thể bao dung được, đây là lần đầu tiên, hắn trực tiếp hạ lệnh.
"Nhưng mà, hiện tại bộ phim "Khuynh thành thời quang", nhất thời sợ rằng không thể nào thay nhân vật được..."
"Vậy thì tìm biên kịch, đem cô ta và phần diễn của cô ta cắt đi ít nhất."
"Vâng, Lục tiên sinh."
Lục Cẩn Niên ngắt điện thoại, đứng ở hành lang hít sâu mấy cái, giải toản đi một chút tức giận trong lòng, mới thu liễm lại tất cả những cảm xúc bộc phát, quay trở lại trong phòng ngủ.
Lục Cẩn Niên nhàn nhạt lướt nhìn màn hình một cái, kết quả lại nhìn thấy trên màn hình đang có cảnh hôn nhau của mình và Tống Tương Tư, sau đó hắn liền quay đầu, vô thức nhìn Kiều An Hảo, phát hiện, người con gái mắt chăm chú không rời nhìn màn hình, so với trước khi hắn rời đi, xem ti vi còn chuyên chú, nhập tâm hơn nữa.