Lý Tinh nhìn hơn nghìn người chạy thẳng về phía đồng lau, hắn lặng lẽ tiến vào cửa sơn cốc, một cổ khí tức quen thuộc kéo tới.
- Đây là… Ám khí.
Tuy không nồng đậm như Ám ngục địa long xà nhưng thời buổi này muốn tìm thấy một đầu yêu thú ám hệ là chuyện vô cùng khó.
Lý Tinh mặt vào chiến giáp đi thẳng vào bên trong, dưới chân hắn là những thi thể do địa thú đồ xác, sâu thêm một chút nữa hắn lại nhìn thấy hơn 10 cổ thi thể mặt hắc y, chắc là của đám người Ma môn.
- Tủm...
Lý Tinh chợt dừng lại, chân của hắn đã ướt, hắc khí nơi này như bạch vụ ở Tây hồ ngăn cản tầm nhìn của hắn nhưng hắn có thể đoán được phía trước là một cái hồ nước.
- Nhân phẩm của lão tử lại thức tỉnh.
Phần lớn địa thú của hắn đã dùng để đuổi đám người kia đi, bên cạnh chỉ còn lại Ám ngục địa long xà, vốn dĩ hắn còn lo rằng tiểu hắc không phải là đối thủ của địa thú nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi.
Lý Tinh ném một đám Huyết nhãn hắc sa về phía trước, từng âm thanh bủm bủm bủm… vang lên, mặt hồ lập tức dậy sống như cuồng phong kéo tới, một lúc sao một bóng đen từ trong hồ phóng ra chạy thẳng tới cửa cốc.
- Muốn chạy sao ? Tiểu hắc mau chặn nó lại.
Ám ngục địa long xà đã sớm di chuyển, toàn thân nó hóa thành hắc khí cuốn lấy bóng đen, cả hai cùng rơi trên mặt đất.
Lúc này Lý Tinh đã nhìn rõ bóng đen kia cũng là một con hắc xà nhưng hai mắt nó đỏ như lồng đèn, thân thể còn lớn hơn tiểu hắc một chút.
Lý Tinh vận bá vương quyền xong tới nhưng được nữa đường thì dừng, tiểu Hắc muốn solo với huyết nhãn yêu xà.
- Được rồi giao cho ngươi xử lý.
- RỐNG…
Tiểu hắc nhận được mệnh lệnh liền phát động tấn công, cái mồm to lớn hướng tới cổ đối phương cắn tới, huyết nhãn yêu xà lập tức né đòn đồng thời dùng cái đuôi lớn quét ngang, tiểu hắc trúng đòn cả thân thể đập vào vách núi.
Cùng là địa thú nhưng Ám ngục địa long xà chỉ vừa tiến giai, tu vi thua xa đối phương, tốc độ, hồn lực cũng không bằng nhưng nó có một thứ mà đối phương không có.
- RỐNG…
Khí tức tiểu hắc bạo tăng, cả người nó tỏa ra hắc vụ nồng đậm lao tới yêu xà, ngược lại Huyết nhãn yêu xà như bị thứ gì đó trấn áp thực lực giảm xuống vài phần khiến cho cuộc chiến trở nên cân bằng.
- Long uy.
Một trong những thiên phú biến Long tộc trở thành vạn tộc chi vương đó là long uy, chiêu này không những có thể tăng thực lực của bản thân mà còn giảm thực lực của đối phương có thể giúp long tộc dễ dàng vượt cấp khiêu chiến.
Nếu tiểu hắc không muốn hắn xen vào thì hắn sẽ không xen vào chỉ có sinh tử chiến mới tạo nên một thân bản lĩnh thật sự.
Lý Tinh xoay người hướng hồ nước đi tới, giữa hắc khí nồng đậm Lý Tinh ngửi được một mùi hương thanh mát, hắn đi theo hương thơm, đột nhiên ngực hắn chạm phải một thứ gì đó, giữa làng hắc vụ không thể nhìn rõ.
Hắn ngồi xếp bằng trên lưng hắc sa, hai mắt nhắm chặt, hắc vụ từ tứ phương bị hút vào cơ thể, trên đầu xuất hiện một vòng xoáy cuốn lấy toàn bộ hắc vụ.
Bên trong hồn hải vốn là một biển lửa thì giờ lại có thêm một lớp hắc vụ phía trên như mây đen che trời. Nữa giờ sao toàn bộ hắc vụ đều bị Lý Tinh hút sạch, không khí lại trở nên trong lành, thứ trước mặt hiện rõ.
Giữa hồ là một gốc linh dược có hình như sen nhưng toàn thân lại là màu đen, tỏa ra hắc khí mờ nhạt, Lý Tinh vừa nhìn liền nhận ra lai lịch của tên này.
- Ám vực ma liên.
Thứ này chính là bảo vật của hổn giả ám hệ, chỉ cần có một nơi sinh trưởng tốt ma liên sẽ không ngừng hấp thu hồn khí của thiên địa sao đó chuyển hóa thành ám khí, loại ám khí này còn tinh thuần hơn cả ám thạch.
Ánh mắt hắn liếc nhìn tứ phía phát hiện không còn thứ gì đáng giá liền xoay người rời đi.
- Chắc tiểu hắc đã đánh xong rồi.
Lý Tinh vừa lên bờ thì nhìn thấy hai con hắc xà vẫn đang quấn lấy nhau, phải công nhận hai tên này nhây thật, hắn vận bá vương quyền lao tới.
Tiểu hắc nhìn thấy Lý Tinh liền vẫy đuôi chạy tới, huyết nhãn yêu xà chậm rãi bò phía sao.
- Gâu… gâu…
- Cái gì ? tiểu tử ngươi muốn cùng nó giao phối ?
Tiểu Hắc liên tục gật đầu, sao khi Lý Tinh rời đi thì Huyết nhãn yêu xà bị tiểu hắc đánh bại đành phải thuần phục đối phương, đây là đặt tính của yêu thú mạnh được yếu thua.
- Vậy cũng được.
Lý Tinh cảm thấy đây là một chuyện tốt, hắn dự định luyện hóa Huyết nhãn yêu xà để gia tăng thực lực cho tiểu hắc nhưng bây giờ bọn chúng đã thành đôi hắn cũng không nhẫn tâm chia rẽ uyên ương.
Sao khi thu phục Huyết nhãn yêu xà, Lý Tinh tiến ra sơn cốc tìm hai nàng, lúc nãy ba người đã phân chia nhiệm vụ hắn sẽ đi thu phục đầu địa thú còn hai nàng phụ trách đuổi đám người kia đi, đợi khi Lý Tinh đến nơi thì nhìn thấy 3 thân ảnh đang đứng bên ngoài sơn cốc.
- Sao lại là nàng ?
Một bên là Đường Hi, Tử Đài bên còn lại chính là Huyết Nguyệt băng nữ Tần Như Nguyệt, tiểu công chúa vừa nhìn thấy Lý Tinh liền chạy tới, ánh mắt lo lắng.
- Chàng có sao không ?
- Ta không sao.
Hắn chỉ vào lam y nữ tử phía trước.
- Sao nàng ta lại ở đây ?
- Lúc chúng ta trở lại thì đã thấy nàng đứng ở đó.
- Dù sao cũng không liên quan đến chúng ta, mau đi thôi.
Ba người vừa bước đi thì nhìn thấy Tần Như Nguyệt đã đứng trước mặt, giọng nói lạnh lùng truyền tới.
- Đa tạ.
Lý Tinh biết nàng đang nói đến chuyện ở Bách Luyện sơn, hắn có chút không hiểu.
- Ngươi đứng đây đợi bọn ta chỉ để nói chuyện này thôi sao ?
Hắn nhìn nàng gật đầu lại tiếp tục hỏi.
- Ngươi không sợ bị địa thú đuổi giết sao ?
- Ta nhìn thấy Hấp huyết chu nên đoán thú triều lúc nãy là do ngươi tạo ra.
- Như vậy cũng không có nghĩa là ta sẽ không giết ngươi.
- Ngươi muốn giết ta thì đã không giúp ta.
Lý Tinh gật đầu, nữ nhân này lợi hại hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
- Lúc đó tâm trạng ta tốt nên không muốn đại khai sát giới còn bây giờ… tâm trạng ta vẫn rất tốt.
Tần Như Nguyệt xoay người rời đi, những lời cần nói nàng đã nói hết đã không còn lý do để ở lại.
- Nè, ngươi định như vậy rời đi sao ?
Lý Tinh đi tới sao lưng nàng, nhìn dáng người thướt tha trước mặt, không cần nhìn đến gương mặt thì nữ nhân này cũng được xem là mỹ nhân.
- Có vay thì phải có trả, ta đã giúp ngươi thì ít ra cũng phải báo đáp lại một chút chứ.
- Ngươi muốn gì ?
- Có thể cho ta nhìn gương mặt của ngươi không ?
Tần Như Nguyệt xoay người đứng đối diện Lý Tinh, ngọc thủ nhẹ lướt qua gương mặt của nàng, tấm màng che mặt được tháo xuống, chỉ là thoáng chốc nàng liền xoay người lăng không rời đi.