Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

Chương 135: Kha Bỉ Năng (2)



Lưu Minh nhìn sang Trương Nhượng, Triệu Trung, Trương Nhượng liền hiểu ý cung kính tiến lên nói: "Bệ hạ, hai con nhà họ Viên là Viên Thiệu, Viên Thuật từng thất bại dưới tay Mã Dược và thủ hạ, việc Viên Phùng, Viên Ngỗi ghi hận, dùng việc công báo thù riêng cũng có thể xảy ra ạ."

Triệu Trung cũng không bỏ lỡ thời cơ nói: "Lão nô cũng nghe nói thứ sử U châu Lưu Ngu, Thứ sử Ký châu Hàn Phức, thái thú Bột Hải Viên Thiệu cùng đại thần trong triều Viên Phùng, Viên Ngỗi, Hoàng Uyển quan hệ thân thiết, thường trao đổi mật thư với nhau, việc họ tâu chưa chắc đã là sự thật."

"Ài." Lưu Hoành thở dài nói: "Trẫm thật xấu hổ vì bản thân, trẫm thật thất vọng vì bọn họ, Trương Nhượng, lập tức cho xe ngựa đến đón trưởng sử của Mã Dược, Giả Hủ vào gặp trẫm, trẫm muốn đích thân hỏi han mọi việc."

"Lão nô tuân chỉ ~~ "

Hẻm núi A Lạp, doanh trại quân Hán

Bầu trời sụp tối, người Tiên Ti tấn công liên tục suốt một ngày, bỏ lại mấy ngàn thi thể sau khi rút lui, Quan Tĩnh đến đưa tin cho Công Tôn Toản cũng quan chiến một ngày khi chiến sự căng thẳng nhất rồi cũng rời đi.

Quản Hợi trầm giọng nói: "Bá Tề, ngay cả Công Tôn Toản cũng nhắc nhở ngài đề phòng Lưu Ngu, vậy chắc chắn lão già đó sẽ đâm sau lưng chúng ta rồi."

Chu Thương hung dữ nói: "Chúa công, chờ đánh xong người Tiên Ti, chúng ta quay lại giết chết lão thất phu Lưu Ngu đi!"

Mã Dược mặt lạnh như băng. Việc trở mặt với Lưu Ngu cũng là việc sớm muộn thôi! Mã Dược muốn trong khoảng thời gian ngắn có thể khống chế được Hà Sáo, muốn vậy phải có sự giúp đỡ của lực lượng người Ô Hoàn mà Lưu Ngu chắc chắn sẽ không giao quyền chỉ huy người Ô Hoàn cho hắn, việc dùng vũ lực là không thể tránh khỏi.

Ở U châu, Lưu Ngu chiếm ưu thế tuyệt đối! Chẳng những hắn khống chế người Ô Hoàn ở Đại quận, Liêu Tây, Liêu Đông, Ngư Dương, Đẳng quận mà còn rất nhiều bộ lạc Ô Hoàn nhỏ cũng đi theo hắn. Điều quan trọng nhất là mười quận U Châu thi có bảy quận trung thành với Lưu Ngu, hơn nữa lúc cần thiết Lưu Ngu còn có thể liên kết với Hàn Phức ở Ký Châu, Viên Thiệu ở Bột Hải.

Công Tôn Toản mặc dù khống chế ba quận hữu Bắc Bình, Ngư Dương, Liêu Tây, nhưng thật ra quân đội của hắn chỉ có năm ngàn! Hai vạn đại quân để tiêu diệt Trương Cử, Trương Thuần là do các quận U Châu tạm thời điều đến chiến đấu, đều là nhận lệnh của Lưu Ngu đến để nghe Công Tôn Toản điều khiển mà thôi. Sau khi bình định xong phản loạn chúng lại trở về các quận.

Nói cách khác, Lưu Ngu ít nhất có thể điều động ba vạn kỵ binh và bốn vạn bộ binh tinh nhuệ, đối mặt với lực lượng khổng lồ như vậy dù là Mã Dược hay Công Tôn Toản cũng không đủ sức chống lại. Nhưng nếu hai nhà có thể liên kết cục diện lại khác hẳn.

"Xem ra, ta phải đi gặp Công Tôn Toản thôi."

"Bá Tề, ngài định đi gặp Công Tôn Toản sao?" Bùi Nguyên Thiệu nghiêm giọng hỏi: "Có nên chờ Giả Hủ tiên sinh về bàn tiếp không? Nghe nói tên Công Tôn Toản này cũng không phải hiền lành gì, nhỡ ra …"

"Không sao, Công Tôn Toản dù không phải loại hiền lành nhưng bản tướng quân cũng là người tốt sao? Đến lúc đó để Quản Hợi cho hai trăm người đi cùng ta là được."

Quản Hợi cường hăng hắc quay sang Bùi Nguyên Thiệu nói: "Có lão quản ta cùng đi với Bá Tề chẳng lẽ ngươi không yên tâm?"

"Nhưng mà hiện tại…" Mã Dược đổi giọng, mắt lộ sát cơ lạnh lẽo, lạnh lùng nói: "Chúng ta nên đi Mã thành.Truyền lệnh đại quân nhổ trại kéo đến Mã thành".

Thượng Ngân thủ phủ quận hữu Bắc Bình.

Quan Tĩnh người đầy bụi bặm tiến vào phòng nghị sự, Công Tôn Toản vội đứng lên tiếp đón khẩn trương hỏi: "Sĩ Khởi (tự của Quan Tĩnh) thế nào rồi?".

Quan Tĩnh thở hổn hển, nghiêm giọng nói: "Đại nhân, Mã Dược đã bố trí ổn thỏa chắc sẽ không xảy ra sơ sót gì đâu."

Công Tôn Toản thở phào một cái, hỏi: "Chiến sự với người Tiên Ti thế nào rồi?". Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Quan Tĩnh mắt lộ vẻ khâm phục. Nói: "Đại nhân, binh sĩ của Mã Dược có thể nói là rất tinh nhuệ. Chỉ có hai ngàn bộ binh trấn thủ tại hẻm núi mà mấy vạn người Tiên Ti tấn công liên tục vài ngày mà không qua được, ngược lại bỏ lại vô số tử thi, thật khiến kẻ khác khiếp sợ."

"Vậy sao?"

Công Tôn Toản mắt cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Trâu Đan không tin nói: "Sĩ Khởi huynh nói đùa à? Chỉ có hai ngàn bộ binh mà có thể ngăn chặn được mấy vạn thiết kỵ Tiên Ti à? Không tin, ta nhất định không tin".

Quan Tĩnh nói: "Việc này vạn lần chính xác, chính mắt Quan Tĩnh ta đã nhìn thấy! Thuộc hạ của Mã Dược là Cao Thuận, chỉ huy quân rất chuẩn xác, dù núi đổ trước mặt cũng bình tĩnh không sợ hãi, tuy gặp nguy hiểm cũng không lo lắng, mấy vạn người Tiên Ti ngày nào cũng xông lên huyết chiến, nhưng đều thất bại! Hạ quan thấy người này có tài làm đại tướng, tất sau này sẽ nổi danh!"

"A." Công Tôn Toản mắt lộ vẻ nghiêm trọng: "Có thể nói, Mã Dược này nguy hiểm, không hợp tác được à?"

Quan Tĩnh thấy Công Tôn Toản có ý kiêng kỵ, không khỏi nhíu mày, khuyên nhủ: "Đại nhân, Mã Dược tuy quân lính tinh nhuệ nhưng lại không quá bốn, năm ngàn, thực lực quá yếu. Chỉ ngại Lưu Ngu có hơn năm vạn quân, văn thì có Diêm Nhu võ thì có Tiên Vu Phụ, Lưu Bị lại có Công Tôn Độ, Tề Chu, Khiên Chiêu, Điền Trù làm vây cánh đó mới là mối họa tâm phúc của đại nhân."

Công Tôn Toản tỉnh ngộ cả kinh, nói: "Nếu không phải Sĩ Khởi nhắc nhở suýt nữa ta làm hỏng đại sự rồi."

Quan Tĩnh nói: "Đại nhân, Lưu Ngu thế lớn một mình ngài không thể chống nổi, nhưng trong triều có biến, thiên hạ chấn động, đại nhân chắc sẽ bị hại, nên liên kết với Mã Dược cùng chống lại Lưu Ngu."

Công Tôn Toản nói: "Phải lắm. Cứ làm theo lời Sĩ Khởi vậy."

Kế Huyền, trong phòng nghị sự phủ thứ sử.

"Báo ~~ Thượng Cốc cấp báo ~~ "

Một tên đưa tin mặt mày đầy bụi vội vã chạy vào quỳ rạp xuống, trong phòng nghị sự Diêm Nhu cùng Lưu Ngu đang bàn bạc vội đứng lên hỏi: "Chiến sự ở Thượng Cốc thế nào rồi?".

Tiên Vu Phụ, Tiên Vu Ngân, Lưu Bị cũng vội vàng nhìn chăm chăm vào người đưa tin.

Người đưa tin thở dốc nói: "Đại quân Tiên Ti mãnh liệt tấn công vào hẻm núi mấy ngày, chết mất mấy ngàn quân, nhưng không có tác dụng gì."

"Cái gì!?"

Lưu Ngu nghe vậy mắt lộ vẻ khiếp sợ, trừ Diêm Nhu và Lưu Bị trong sảnh chư tướng đều biến sắc. Mặc dù Diêm Nhu đã nói rằng người Tiên Ti khó có thể thành công nhưng Lưu Ngu nghe tin vẫn không tránh khỏi thất kinh.

"Cái tên Mã Dược này!" Tiên Vu Phụ đập bàn nói: "Thật đúng là ghê gớm, chỉ bằng bốn năm ngàn người có thể chặn đứng ba vạn thiết kỵ người Tiên Ti, thật không thể tưởng tượng được."

Lưu Bị nghe vậy ánh mắt vẫn lạnh lùng, thầm nghĩ ban đầu ở Dĩnh Xuyên thì thủ hạ dưới tay Mã Dược chỉ có tám trăm lưu khấu có thể đánh cho Tào Tháo và hắn cùng bảy ngàn quân tan tác, việc này nếu nói ra chắc chắn các ngươi sẽ sợ đến bán sống bán chết, nhưng mà Mã Dược thế mạnh như vậy khiến tâm tình Lưu Bị cảm thấy nặng nề, kẻ này chỉ huy quân chiến đấu lợi hại như vậy, một lúc nào đó dưới tay có hơn một vạn đại quân chẳng phải sẽ là thiên hạ vô địch sao?"

Chỉ có Diêm Nhu điềm đạm, lạnh nhạt nói: "Hiện tại người Tiên Ti đã không phải như khi Thiện Thạch Hòe còn sống không công phá được hẻm núi A Lạp cũng là trong dự tính. Kế tiếp, Khôi Đầu hẳn sẽ dùng biện pháp tấn công Mã thành, Tề Chu đại nhân ở đó chắc đã chuẩn bị ổn thỏa rồi."

Thái Thú Đại quận Tề Chu tiến lên một bước cung kính nói: "Xin thứ sử đại nhân yên tâm, hạ quan theo sự sắp xếp của Diêm Nhu tiên sinh tất cả đã chuẩn bị xong. Hai ngày trước, dân cư Mã thành đều đã chuyển đi, đêm ngày hôm nay nhóm quân cuối cùng sẽ rút đi, ngày mai Mã thành đã trở thành một tòa thành trống."

" Ừ" Đôi mắt Lưu ngu thoáng một tia sát cơ lạnh lẽo trầm giọng nói: " Vậy chúng ta chỉ còn chống mắt mà đợi thôi."

Lưu Ngu cười hắc hắc mắt lộ vẻ tàn nhẫn nói: " Người Tiên Ti chiếm được Trữ Huyền hang ổ của Mã Dược lúc đó không biết mặt Mã Dược sẽ sao nhỉ?"

Tiên Vu Phụ cau mày nói: "Đại nhân, mạt tướng cho rằng làm như vậy thật không quang minh lỗi lạc."

Lưu Ngu cau mày, mắng: " Thật là lòng dạ đàn bà."

Lạc Dương. Đức Dương điện.

Trương Nhượng ho khẽ một tiếng rồi tiến lên eo éo hô lớn: "Hoàng thượng có chỉ, tuyên trưởng sử của hộ Ô Hoàn giáo úy Giả Hủ vào điện".

"Trưởng sử của hộ Ô Hoàn giáo úy Giả Hủ vào điện".

"Trưởng sử của hộ Ô Hoàn giáo úy Giả Hủ vào điện".

"Thần ~ tuân chỉ."

Giả Hủ lại chỉnh lại quần áo, điềm nhiên đi thẳng vào, đứng nghiêm dưới kim điện.

Từ ngoài cửa Bắc, Giả Hủ đứng lên chỉnh lại quần áo, từ ti lễ Thái Lâm nhằm hướng Đức Dương kim điện thẳng tiến. Khi Giả Hủ đến ngoài điện lập tức có mấy trăm cặp mắt từ hai ban văn võ đại thần chằm chằm nhìn vào người hắn. Giả Hủ thong dong điềm nhiên chậm rãi đi vào ba quỳ chín vái rồi cao giọng hô: " Thần, Gỉa Hủ, Trưởng sử quan thuộc hạ của vụ Ô Hoàn giáo úy khấu kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Trên kim điện, Hán linh đế Lưu Hoành phất tay lạnh nhạt nói: "Bình thân".

"Đội ơn Bệ hạ"

Giả Hủ bái một cái cuối cùng rồi đứng thẳng ngoài điện.

Trung thường thị Trương Nhượng tiến lên một bước, eo éo hô: "Hoàng thượng có chỉ, tuyên Giả Hủ vào điện."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv