Heinz tắm hết nửa tiếng.
Với hiệu suất và khả năng quản lý thời gian của hắn thì như vậy rất không bình thường.
Sầm Dao buồn cười, nhìn thấy điệu bộ của Alpha khi ra ngoài lại càng không nhịn được phải trêu một câu: "Còn muốn ôm nữa không, anh yêu?"
Mái tóc vàng rực rỡ của Heinz ướt át, cơ thể cân đối giãn ra còn dính nước. Do tạng người da trắng, từ cổ tới mặt hắn ửng lên một màu hồng không thể che giấu. Sầm Dao càng nhìn càng thấy đáng yêu, cái kiểu gap moe, y tựa vào đầu giường nghịch ngợm nói: "Là nước nóng quá à anh? Cả người anh đều hồng."
"Sao hồng bằng em được." Có lẽ là đã đột phá ranh giới trong lòng, Heinz mở bảng điều khiển đóng cửa sổ, chỉnh nhiệt độ tới mức vừa nhất, giọng điệu và thái độ hết sức hờ hững: "Em hồng lên đẹp hơn nhiều."
Sầm Dao: "..." Nhớ tới vài thứ.
Đèn tắt, căn phòng trở nên tối mờ mờ, tiếng sóng biển xa xăm, hương hoa nhạt nhẽo trong không khí. Heinz đi đến bên giường, cúi xuống, Sầm Dao thuận theo ôm cổ hắn, hai người trao nhau một nụ hôn triền miên trong đêm.
Bạc hà mát lạnh kèm với mùi đàn hương, sống mũi cao của Alpha bồi hồi chỗ phần cổ trắng mịn, khẽ hỏi: "Làm em hồng lên nhé, có được không?"
Ngón tay đặt trên vai Heinz đột nhiên nắm chặt, nhìn khuôn mặt hết mực nghiêm chỉnh của hắn, y thầm nghĩ, dùng cái mặt đó gạ gẫm người ta đúng là phạm quy.
"Được không nào?" Răng nanh của Heinz nhẹ nhàng cà trên tuyến thể của Sầm Dao, nhìn Omega không kìm lòng được rướn cổ. Hắn hôn lên yết hầu bé nhỏ, rất lễ độ hỏi: "Được không bé cưng? Làm em hồng lên nhé, hửm?"
Sóng biển chạy về phía trước, sau nửa đêm Heinz đứng dậy đổi ga giường, mở máy lọc không khí, rồi bế Sầm Dao vào phòng tắm. Bị Omega bạc bẽo từ chối đề nghị giúp đỡ, Heinz có chút tiếc nuối, rất nghiêm túc nói: "Em chắc chứ? Anh thấy lần này không dễ rửa đâu."
Câu trả lời của Sầm Dao là tiếng đóng cửa.
Sự thật chứng minh chưa đâm vào khoang sinh sản lại không dùng biện pháp an toàn thật sự rất khó rửa sạch. Sầm Dao tắm xong đi ra nhìn Heinz là thấy ngứa mắt, Alpha ôm y vào lòng, xoa eo Omega thừa nhận: "Anh xin lỗi, là anh không biết chừng mực, đừng giận mà."
Sầm Dao bóp mũi Heinz, nhìn chằm chằm Alpha mấy giây, cuối cùng mềm lòng trước nhan sắc đỉnh cao này, thở dài: "Được rồi, đằng nào cũng sướng."
Cảm giác lười biếng pha lẫn khoá,i cảm sau khi mây mưa khiến cả hai đều không buồn ngủ. Sầm Dao nằm sấp trong ngực Heinz lúc có lúc không nghịch tóc hắn, dùng đuôi tóc vàng cào vào mắt người ta, Sầm Dao bỗng hỏi: "Heinz, anh đã từng nghĩ tới chuyện có con chưa?"
"Có." Heinz nhắm mắt cầm ngón tay đang làm loạn của Sầm Dao: "Alpha bình thường đều sẽ nghĩ tới chuyện đó."
"Nghĩ như thế nào?" Vẻ mặt Sầm Dao rất thản nhiên, lại mơ hồ có sự lo lắng khó nhận ra. Trừ lần đầu tiên cần đánh dấu hoàn toàn, những lần sau Heinz đều cố ý tránh thai. Sầm Dao mân mê hàng mày sắc bén của hắn: "Tại sao anh lại dùng biện pháp an toàn?"
Heinz mở mắt thấy vẻ mặt của Omega, khẽ cười, ngồi dậy tựa vào đầu giường, ôm eo Sầm Dao đáp: "Thật ra anh cũng không vội, bây giờ em mới 20, còn quá trẻ, sự nghiệp lại mới khởi bước. Thời cuộc còn đang rung chuyển, nếu em mang thai anh sẽ không thể chăm sóc em, em sẽ rất vất vả." Heinz nắm tay Sầm Dao, đặt bên miệng hôn một cái: "Đây là ý nghĩ của anh, nhưng Dao Dao, anh nghĩ gì không quan trọng."
"Sinh con là quyền đặc biệt chỉ riêng em có, nếu em không muốn sinh, hay sợ sinh cũng không sao." Heinz nói: "Sinh sản gây tổn thương rất lớn với cơ thể Omega, đầu não lại cấm nuôi trẻ trong ống nghiệm. Khoa học kỹ thuật bây giờ phát triển như vậy, sinh nở vẫn luôn là nan đề y học không thể giải quyết. Người phải chịu tổn thương là em, anh không có tư cách quyết định cho em."
Sầm Dao mãi không nói gì, y vươn tay vuốt ve từ lông mày cho tới sống mũi Heinz, dừng lại ở đôi môi. Omega sờ lên phần môi bị rách, giương mắt nhìn hắn: "Nếu cả đời này em không muốn có con thì sao? Anh cũng nói sinh sản gây tổn thương rất lớn, đây mới là đời thứ nhất của G18, dự án này đáng giá để em nghiên cứu cả đời, tại sao em lại phải liều lĩnh đánh cược vào chuyện này?"
"Vậy thì không sinh, cả đời chỉ có hai chúng mình cũng lãng mạn mà." Heinz nắm mười ngón tay của Sầm Dao, đôi mắt xanh xinh đẹp chăm chú nhìn y: "Dao Dao, những lời anh nói không phải là để dỗ dành em, càng không phải bước đi chính trị hay theo trào lưu, những gì anh nói thật sự là những gì anh nghĩ."
Bàn tay to lớn của Alpha đặt lên gáy Sầm Dao, nhẹ nhàng vuốt ve vành tai y trấn an. Hắn nhìn Omega có vẻ ngơ ngác tròn mắt, trái tim mềm không thể tưởng được, tiến tới êm ái hôn lê,n chóp mũi người yêu. Heinz nói: "Sầm Dao, chỉ cần em muốn, anh sẽ cố gắng hết sức để cho em. Anh hi vọng tình yêu của anh là tự do và tôn trọng, không phải là gánh nặng hay trách nhiệm."
Sầm Dao há miệng, lại không nói được gì.
"Nên ở trước mặt anh, em không cần phải lo bất cứ chuyện gì, em có thể giao mọi thứ cho anh." Ngón tay Heinz khẽ miết qua đuôi mắt Sầm Dao: "Quá khứ của em, lai lịch của Adam, tất cả những chuyện này anh đều có kiên nhẫn để đợi em nói với anh, dù sao chúng ta cũng có cả một đời."
Sầm Dao nắm chặt tay hắn, cọ mặt vào lòng bàn tay Heinz, khàn giọng hỏi: "Địa vị hiện tại của anh, hay địa vị trong tương lai, không có người thừa kế cũng không sao chứ?"
"Anh có gì ghê gớm mà cần thừa kế." Heinz nói: "Với cả dù tương lai anh đi tới một vị trí nào đó, thì làm gì đến mức không chịu nổi chút áp lực đó." Heinz đột nhiên nở nụ cười, hỏi: "Em biết tại sao cha mẹ anh chỉ có một mình anh không?"
Sầm Dao lắc đầu, lắc được một nửa thì khựng lại. Khi tỉ lệ sinh sản liên tục sụt giảm, chức vị của thượng tướng Norman mà chỉ có một đứa con là Heinz Norman thật sự khiến người ta lên án. Sầm Dao nghĩ đến sự thật mà tất cả đều biết kia: Trong chiến tranh tự vệ, thượng tướng Norman bị thương, mất khả năng sinh sản.
"Thật ra người ta đồn thế cũng không sai." Heinz kể: "Cha anh đúng là đã mất khả năng sinh dục, nhưng không phải là bị thương vì chiến tranh, mà do ông ấy đã đi thắt ống dẫn tinh."
Sầm Dao trố mắt.
Heinz thấy dáng vẻ này của Sầm Dao đáng yêu chết đi được, nhéo má y: "Sau khi sinh anh, sức khỏe của mẹ không được tốt lắm, đồng thời bà còn bị trầm cảm hậu sản vì bị cách chức do có con. Nên hồi bé hầu hết là cha anh chăm anh, ờm, ông bố nội trợ?" Heinz nói: "Đại khái đó cũng là một trong những lí do khiến anh với ông ấy nhìn nhau đã thấy ghét. Nên về sau cha anh không muốn chăm con nữa, cũng không muốn để mẹ anh chịu khổ, thế là đi làm giải phẫu."
Sầm Dao sốc không biết nói gì trước hành vi của gia đình này, ngay cả từ ngữ thích hợp để hình dung cũng không tìm được. Nửa ngày sau y mới nói: "... Gia tộc Norman... Thoải mái vậy à?"
"Chắc là vì tỉ lệ Omega thủ tiết trong gia tộc quá cao." Heinz hiếm hoi đùa một câu, lại không cười, khẽ nói: "... Ông cha anh đã đổ vô số máu tươi vì chiến tranh tự vệ hàng trăm năm của Liên Bang, đứng trước sinh tử, cái gọi là chế độ gia tộc dùng huyết thống và lợi ích làm gốc sẽ tự động tan rã. Vì dù địa vị của em có cao bao nhiêu, em vẫn phải ra chiến trường."
Heinz nói xong, có lẽ cảm thấy hơi quá nặng nề, dịu dàng xoa đầu Sầm Dao, cười bảo: "Ý anh là, phương pháp của cha anh thật ra cũng rất tốt, nếu em không muốn sinh con, cũng không thích bị gây áp lực thì để anh đi thắt ống dẫn, sau đó thì tuyên bố với bên ngoài là anh đã mất khả năng sinh dục."
Sầm Dao không nói gì, ngoan ngoãn chui vào lòng Heinz, đặt cằm lên cổ Alpha.
Heinz cảm nhận được sự mất mát của Omega trong ngực, ôm chặt y, còn chưa kịp nói đã nghe thấy Sầm Dao lí nhí: "Không cho phép."
Sầm Dao cọ lên cổ hắn, nhỏ giọng bảo: "Không cho phép anh để em thủ tiết."
[Tác giả có lời muốn nói]:
Chương sau hai người sẽ tiếp tục đối thoại, cá nhân tôi cho rằng thông qua cuộc trò chuyện ngày mai, hình tượng của Heinz mới được xây dựng thành công. Lý tưởng của hắn, khát vọng của hắn, tình cảm của hắn mới có một hình tượng lập thể.
Đương nhiên là sau cuộc nói chuyện đó, Sầm Dao sẽ hoàn toàn đắm chìm. Tình yêu y dành cho Heinz ngoài bắt nguồn từ sức hút đến từ chính tính cách của Heinz, còn có một sự tin phục và thưởng thức, nói dễ hiểu hơn thì từ ngày mai, nhỏ sẽ yêu Heinz đến chết đi sống lại.
Ầy, tôi nói lắm thật.