Cậu bé A Hoàn mới đến thích ứng khá nhanh với môi trường bên ngoài.
Điều này nằm ngoài sự tưởng tượng của Tử Đằng.
Chỉ trong khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi, cậu bé đã thân thuộc khắp ngõ ngách của Phùng gia và cả trụ sở tập đoàn đá quý Hoa thị.
"Cậu bé làm rất tốt.Muốn tỷ tỷ thưởng gì nào?"
Tử Đằng ân cần hỏi khi hai người đang ngồi trong xe riêng đến trụ Sở công ty.
A Hoàn vui vẻ nói: "A Hoàn không có mong cầu gì khác, chỉ muốn có một cây kem ốc quế ngon lành"
Lời nói ngây thơ ấy làm Tử Đằng và tài xế và trợ lý bên cạnh bật cười vui vẻ.
Sự ngây thơ của cậu bé ấy có thể làm cho ánh nắng bình minh càng ấm áp và vui vẻ hơn.
Ai nhìn vào cũng cảm thấy khó tin vì cậu bé này đã từng ở chung với bộ tộc ăn thịt người nguy hiểm và man rợ kia.
Đúng giờ, Tử Đằng và trợ lý Huyền Thanh cùng với A Hoàn có mặt tại phòng họp.
Sau khi triển khai kế hoạch của tháng này, Tử Đằng mới ngước mắt nhìn một lượt: "Trên đây là kế hoạch của tôi.Mọi người có ý kiến gì không?"
"A Hoàn sau này xin...xin đi theo tỷ tỷ"
Lời nói có phân ngọng nghịu làm Tử Đằng bật cười.
"Dù sao đi nữa thì cậu bé ấy cũng chỉ được huấn luyện trong thời gian ngắn nên vẫn còn tật nói lắp"
Phùng Đức Cường khẽ nói.
Tử Đằng xua tay bảo: "Không sao.Em thấy cậu ấy rất đáng yêu.Thôi được rồi, sau này cậu bé hãy theo sát tôi nhé.Nếu có gì không biết cứ nói thẳng.Nếu như bé im lặng không nói thì "tỷ tỷ"sẽ không biết đâu"
Thể là A Hoàn đã được nhận làm vệ sĩ riêng của Tử Đằng.
Vốn dĩ bản thân Tử Đằng cảm thấy không cần nhưng Phùng Đức Cường cứ hết lần này đến lần khác căn dặn cô bất kể đi đâu cũng phải đem A Hoàn đi theo để bảo vệ.
Tuy anh không nói rõ chuyện gì nhưng Tử Đằng biết Phùng Đức Cường không phải là người làm việc hay nói chuyện thừa thãi.
Nay chuyện này anh có vẻ thận trọng chắc là phải có lý do gì đó.
Trong thời gian này Phùng Đức Cường liên tục văng nhà.
Chỉ chờ có thế, Đường Yên Nhi liền dùng máy tính của cô ta chiếu lên màn hình lớn.
Từng mẫu thiết kế tinh xảo hình cách loại hoa sống động như thật làm cả phòng họp ai nấy cũng trầm trồ.
Tử Đằng cũng quan sát cẩn thận sau đó liền quay sang cô ta giải trình: "Đúng là những mẫu của cô khá đẹp, nhưng nó không mới.
Mà chúng ta đã từng làm rất nhiều những mẫu như thể này rồi, chỉ khác ở các họa tiết thôi.
Nói cách khác Hoa Thị chúng ta không thiếu những cái tương tự như thế này.
Hơn nữa đây là mùa hè nên tôi thấy chọn mẫu thiết kế của nhà thiết kế Lưu Mạnh, lấy chủ đề là những tinh thể nước sẽ phù hợp hơn và cũng mang ngụ ý đem đến cho người mua một mùa hè mát lành.
Bộ sưu tập này tuy đơn giản nhưng lại không hề kém vẻ sang trọng và quý phái.
Hơn nữa nó lại là không đụng hàng với những công ty đang cạnh tranh với chúng ta"
Những người ở trong cuộc họp đều lặng yên nghe Tử Đằng nói.
Đa số ai cũng đồng tình với dự án lần này.
Chỉ riêng có Đường Yên Nhi là tỏ vẻ không hài lòng.
Cô ta định đứng dậy cãi lại Tử Đằng, nhưng vừa lúc đó, có một bảo vệ bên ngoài chạy vào phòng họp hoảng hốt nói: "Thưa chủ tịch, có chuyện lớn rồi"
Tất cả mọi người trong phòng họp đều ngừng động tác lại.
Tử Đằng nhìn ông ta nói: "Chuyện gì ông nói nhanh lên"
Bảo vệ lắc đầu bảo: "Một lời khó nói hết.
Muốn biết chuyện gì thì cô hãy xuống chỗ nhân viên lễ tân trực xem thử đi"
Biết có chuyện chẳng lành nên Tử Đằng tức tốc bỏ cuộc họp đang dang dở mà chạy xuống dưới kia.