“Chồng…”
“Chồng, đừng…”
“Chồng, huhu… sắp chết……”
Đêm khuya tĩnh lặng.
Vu Tịch nằm ở trong lòng anh, ngoan ngoãn giống như cái đứa trẻ.
Đại khái bởi vì thoải mái, biểu tình khi ngủ của cô cũng điềm tĩnh.
Cố Lâm Hàn ở trong đêm tối lẳng lặng hôn môi cô.
Chỉ là dựa vào nơi đó, như thế nào cũng không ngủ được.
Trong đầu giống như vẫn luôn quanh quẩn từng tiếng gọi vừa
nãy của cô.
Chồng, chồng, gọi khiến trái tim anh ngứa ngáy khó nhịn…
Giọng nói kia, thật sự cực kì dễ nghe.
Người này…
Lại như vậy tiép, nhất định là muốn tra tấn anh đến chết.
Ngày hôm sau, Vu Tịch dậy, nhìn thâyd Cố Lâm Hàn đã sớm đã rời giường đi ra ngoài.
Cô thần thanh khí sảng, đi ra ngoài tìm ăn.
“Chào buổi sáng, mẹ.”
“Ai ui, cô chủ dậy rồi.”
Hôm qua nghe cô chủ còn cảm thấy là vui đùa.
Bây giờ nghĩ lại, chính mình đã kết hôn…
Cô chủ, cũng không phải vui đùa.
Cố Lâm Hàn từ phía sau cầm sách ra tới.
Hai người nhìn nhau một cái…
Lại cảm thấy bọn họ cùng một ý nghĩ.
Ngày đầu tiên kết hôn làm người cảm thấy có chút mới lạ, lại có chút quái.
Nhưng cảm giác này, cũng không xấu.
Vu Tịch ở trường học xin nghỉ mấy ngày, bời vì muốn đi hưởng tuần trăng mật.
Hôm nay bắt đầu xuất phát, tới cửa, Thư Nhã cũng tới tiễn cô.
“Tiểu Tịch.”
“Bác gái.”
Thư Nhã nói: “Sao còn gọi bác gái nữa.”
Vu Tịch nghĩ tới, ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Mẹ….”
Thư Nhã kéo Vu Tịch: “Ngoan, tới
nơi đó cẩn thận một chút, chơi cho vui, có thời gian gọi điện thoại trở về, chụp nhiều ảnh chụp.”
Vu Tịch gật đầu, đi theo cố Lâm Hàn lên xe.
Thư Nhã nói: “Mua cho Vu Tịch nhiều đồ một chút, chăm sóc con bé cho tốt, nghe thấy chưa.”
Cố Lâm Hàn biết, Thư Nhã nhìn mấy đứa con trai nhiều, vốn dĩ một đứa lại một đứa càng ngứa mắt hơn.
Cái này, địa vị của mấy anh em
bọn họ càng tràn ngập nguy cơ.
Lần này địa điểm đi hường tuần trăng mật là ở Maldives.
Bởi vì thành phố B đã có chút lạnh, cố ý chọn nơi ấm áp đi nghỉ phép.
Phải bay tám tiếng.
Nhưng đảo nhỏ tư nhân, đến lúc đó cũng chỉ có hai người.
Nghĩ lại cũng cảm thấy rất thoải mái.
Vu Tịch ngủ cả một đường đi.
ỏ’ trên máy bay có wifi, không giống như là đa số máy bay nội địa, bay lên lập tức không có tín hiệu.
Vu Tịch sau đó mới tình lại, nhìn thấy Cố Lâm Hàn còn đang làm công tác.
Xem ra hẳn là công việc có chút bận.
Vu Tịch tỉnh lại, xoa miệng, mở di động ra, nhìn thấy một người xa lạ thêm VVeChat của cô, mờ ra nhìn thấy bên trên viết, tân hôn
vui vẻ.
Suy nghĩ một chút, lại nghĩ tới Tả Kinh Luân.
Lần trước trả lại quà sinh nhật, trong lòng cũng không ý thức được à.
Vu Tịch mắt trợn trắng, tiếp tục lại gần, ngủ.
Trên đảo cảnh sắc rất đẹp.
Từ nơi rét lạnh tới bờ biển nóng bức, lập tức cảm nhận được cảm giác nghỉ phép.
Vu Tịch tới khách sạn, biệt thự ở bờ biển, có cầu dài nối thẳng ra biển, trên giường lớn là cánh hoa lãng mạn, bồn tắm đối diện với biển rộng, Vu Tịch hoan hô một chút.
“Oa, rốt cuộc tới rồi.”
Tương lai sắp sửa ở chỗ này ở bảy ngày, Vu Tịch nhìn cảnh đẹp bên ngoài, cảm thấy loại sinh hoạt lười nhác này thật là rất thích hợp với mình.
Người tới chơi trên đảo này không ít.
Buổi tối, Vu Tịch nghỉ ngơi đủ rồi, cùng Cố Lâm Hàn đi ra ngoài tản bộ.
Trên bãi biển, một mảnh nhấp nháy, nhìn qua giống như là đom đóm.
Vu Tịch nói: “Oa, nơi này quá đẹp.”
Cố Lâm Hàn nhìn cô, cười, nhìn cô tới nơi này mỗi ngày đều phải cảm thán.
Cảm thấy người này, nhìn trưởng thành, trong nội tâm, cũng là một bé gái.
Thích, không phải đều là những đồ mà bé gái thích sao.
Trong chốc lát, cô nhìn đến ven đường có làm hoa lụa.
“Cô gái, cô gái, tới chơi với bạn trai à, lại đây mua cái hoa lụa đi.”
Vu Tịch đi qua, nhìn kia bác gái nước ngoài kia: “Bao nhiêu tiền?”
“30.”
“Nhân dân tệ?”
“Đôla.”
“A, thôi bỏ đi.”