“Vu Tịch sao? Bọn họ, bọn họ không phải là bạn sao?”
Cố Lâm Hàn lúc này ngược lại nhìn về hướng của Hứa Khả.
Thư Nhã cười haha, “Đó là trước đây thôi, hiện tại bọn họ đang yêu nhau rồi, chúng ta đã bàn bạc kết hôn rồi, Lâm Lệ, con phải nhanh chút, nếu không, Lâm Hàn thật sự sẽ kết hôn rồi sinh con sớm hơn con đó nha, con và Hứa Khả cũng khá nhiều năm rồi, cũng nên bàn rồi.”
cố Lâm Lệ cười nói, “Bọn họ ở bên nhau, nên chúc mừng rồi.”
Anh ấy cười rồi vỗ vỗ vai của cố Lâm Hàn, “Không tồi, xem ra là kết hôn sớm hơn anh rồi, nhưng công việc vẫn chưa phát triển tốt, đợi cô ấy phát triển tốt rồi, bọn con lại cân nhắc về chuyện kết hôn.”
“Đó là người trẻ tuổi các con tự mình có kế hoạch rồi.” Thư Nhã cũng không đi quản nhiều chuyện nhà người khác.
Hứa Khả nghe xong có chút ngây ngẩn.
Làm sao có thể, làm sao có thể đột nhiên muốn kết hôn rồi.
Rõ ràng, Vu Tịch mới từ nước ngoài trở về không bao lâu.
Hơn nữa, cố Lâm Hàn không phải vẫn luôn rất ghét Vu Tịch sao?
Vu Tịch…rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, để cố Lâm Hàn cùng cô ta bên nhau rồi?
Thư Nhã nói, “Vậy nhanh vào trong đi, Khả Nhi, con và Lâm Lệ không việc gì cũng qua
đây ăn đi.
Cố Lâm Lệ nói, “Vâng, cả nhà dùng bữa trước đi, không sao, bọn con ăn xong rồi mới ghé qua.”
Mọi người đã vào bên trong trước.
Cố Lâm Hàn nhìn Hứa Khả một chút, choàng tay ôm vai của Vu Tịch, dẫn cô đi vào trong.
Cố Lâm Lệ cười nói, “Không ngờ đến hai người thật sự bên nhau, đi thôi Khả Nhi, một lát bọn anh lại tới góp vui.”
Hứa Khả bất động.
Anh nói, “Khả Nhi?”
Hứa Khả cảm thấy ngón tay của mình, tự mình bấu đến đau rồi.
Cô hồi phục lại tinh thần.
“Ồ….”
Cô có chút hồn bay phách lạc, cùng đi theo vào trong.
Không tin được, cô sống chết cũng không tin, bọn họ sẽ ở bên nhau…
Bọn họ nhất định, không thể ở bên nhau….
Vu Tịch ngẩng đầu nhìn cố Lâm Hàn.
Từ phía dưới, không nhìn thấy tâm tình của Cố Lâm Hàn có gì khác biệt.
Có điều, trong lòng, nhất định sẽ có chút cảm giác đi….
Vu Tịch trong lòng có khúc mắc.
Ngay từ đầu cùng cô không có liên quan gì, nhưng mà, hiện tại, cuối cùng là chồng của cô….
Mãi đến khi rảo bước vào bên trong, cô mới nghĩ, bỏ đi, cô cũng có thể thấu hiểu được.
Chỉ là, Cố Lâm Hàn này, vừa rồi rốt cuộc là ánh mắt gì.