Vu Điềm nghĩ, chẳng lẽ anh cùng Vu Tịch
thật sự có quan hệ….Còn có chú không
binh thường.
Vốn dĩ thời điểm không nhìn thấy, còn có chút tốt, hiện tại nhìn thẩy được, trong lòng càng ghen tỵ.
Trong chốc lát, nhìn thấy hai người vào cửa, Vu Điềm con mắt giật giật, trước né tránh.
Đến bên ngoài, còn không khéo thấy được Ferrari dừng lại ở trước cửa…
Cùng hôm đó không phải là một chiếc xe.
Cho thấy người đàn ông này, trong nhà nhất định phải rất giàu có, cho nên mới có nhiều xe như vậy.
Ngay cả Tả Kinh Luân bởi vì phải nhìn sắc mặt của người nhà, xe có 3 cai nhìn cũng được, nhưng cũng không nhìn bằng chiếc xe này.
Ngẫm lại, trong lòng càng thêm tính toán…..
Vu Tịch ở trong wc, nôn rất nhiều lần.
Nôn xong rồi, người lại không có gì.
Nhưng mà, bởi vì thích ứng lại rồi, nhưng thật ra ngày hôm qua không có như vậy không thoải mái, chính là vẫn nên nằm nghỉ ngơi trong chốc lát lấy lại sức.
Cố Lâm Hàn nhíu mày ở một bên nhìn, nhìn cô ra đến ban đầu muốn chất vấn, lúc này cũng chỉ có thể trước tiên nuốt xuống.
“Rất không khó chịu sao? Muốn đi bệnh viện hay không?”
Vu Tịch lắc đầu:“Không đi, mỗi ngày đều nôn vậy mỗi ngày đều đi bệnh viện sao.”
Cô được đỡ lên giường, cố Lâm Hàn nghe được mỗi ngày đều nôn, trong lòng càng cảm thấy không thoải mái.
Cô ngửa đầu lên nhìn trần nhà:“Tôi chỉ
muốn biết, nghĩ làm sao có cái biện pháp, sớm một chút đem đứa bé sớm 1 chút phá, đây đối với tôi tuyệt đối là nghiệp chướng, nghiệp chướng a!”
Nào có thể hành hạ mẹ nó như thế!
Tương lai nhất định không hiếu thuận, phá bỏ sớm một chút, giải quyết sớm một chút!
Cố Lâm Hàn nhìn cô.
A, còn dám nói của anh là nghiệp chướng…..
“Đm nếu nói như vậy, em cũng sẽ không dễ dàng mà phá thai đâu.” anh nhếch chân bước tới, không nghĩ rằng cô lại có chủ ý hư vậy, nếu không phải thấy cô hiện tại đang khó chịu, thì đã dạy dỗ cô một trận rồi.
Vu Tịch nói:“Tôi đang nghĩ không biết ở đâu có phòng khám nhỏ, nếu không sẽ ra nước ngoài phá thai, anh cảm thấy như thế nào?”
“Không biết.”
Vu Tịch liếc mắt thấy dáng vẻ không liên quan gì đến mình của anh, còn treo lên mặt dáng vẻ cao ngạo.
Hắc, đây là muốn tỏ thái độ cái gì.
“Cố Lâm Hàn, đây đều là tại vì anh, tôi mặc kệ anh nhanh chóng nghĩ cách cho tôi đi,
bằng không…… Bằng không tôi nói cho
anh biết, tôi nhất định sẽ sinh đứa bé ra, sinh xong rồi tôi liền bám theo anh, làm anh cả đợi này muốn sống không được muốn chết cũng không xong!”
Ánh mắt lạnh lùng của cố Lâm Hàn nhìn
lại.
“A, tôi mới không tin, em sinh a, em sinh, em sinh tôi liền dám nuôi.”