Thư Nhã cười gật đầu:
“Tất nhiên là chắc chắn, em mang thai nhiều lần như vậy, đương nhiên em liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tới, đó chính
là nôn nghén, đến nỗi phía sau…Hắc
hắc, làm bác sĩ tới tùy tiện lừa một chút, hai đứa lập tức thừa nhận.”
Vu Tịch đề sắp phải khóc ra.
Bọn họ đều chơi trò gian lận, còn diễn kịch gạt người.
Thì ra, bác sĩ kia cơ bản là không biết bắt mạch, người ta chính là một bác sĩ Tây y.
Kết quả, Cố Lâm Hàn lại tin thật.
Lúc cả nhà đang sôi sùng sục, cố Lâm Hàn đã trước tiên trầm mặt khẽ quát:
“Đừng làm loạn nữa, đây là chuyện ngoài ý muốn, chúng con sẽ xử lý tốt…”
Sau đó, bọn họ lập tức bị ba mặt thẩm vấn…
Vu Tịch trừng mắt nhìn cố Lâm Hàn đang ngồi một bên.
Thật là đồng đội ngốc như heo, thật chưa thấy qua ai ngốc như thế, nói cái gì thế không biết.
Cố Lâm Hàn lúc này hờ hững ngồi ở chỗ đó, sắc mặt cũng thật không tốt, nhưng mà, hiển nhiên là quen hơn nhiều so với cô.
Rốt cuộc đây là nhà họ cố, từ nhỏ đến giờ anh đã được thấy rõ.
cố Thiên Nhai trầm ngâm một chút.
Nhìn Cố Lâm Hàn, “Con muốn lam như thế nào, đang bình thường, thế mà chưa có kết hôn, đã có con trước rồi, hừ, con làm tốt đấy, cha xem con là…”
Thấy Cố Thiên Nhai đã mắng trước rồi,
Thư Nhã ờ một bên vội nói:
“Được rồi, không làm ra đứa bé trước, anh xem cái này đức hạnh này của thằng bé, ai còn có thể gả cho nó đâu, như vậy cũng tốt, dù sao, sớm muộn gì cũng muốn sinh mà, đúng hay không, sinh sớm, Tiểu Ngũ của chúng ta, còn có thể cùng nhau lớn lên với đứa bé, hắc hắc, tưởng tượng đã cảm thấy đáng yêu rồi.”
Vu Tịch vẻ mặt không tin.
Cái cậu ấm nhỏ kia mới 4 tuổi của nhà bọn họ?
Bọn họ cũng nghĩ quá nhiều rồi đấy.
Cố Thiên Nhai còn nghĩ lại nói, cái tam quan này không đúng.
Mặc kệ nói như thế nào, ông ta cũng muốn dạy dỗ đứa con này.
Nhưng mà, Thư Nhã lại nói với Hứu thị:
“Có phải hay không hả mẹ, con nói đúng phải không?.”
Hứa thị nhìn xem Vu Tịch.
Đứa nhỏ này ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt đáng thương, hiện tại xem xa, là rất đáng yêu nghe lời.
Dáng vẻ này, với Lâm Hàn nhà bọn họ, cũng là hoàn toàn xứng đôi.