Kiều Tâm Vũ nghe gọi tên thì đứng dậy đi vào trong, thư ký của Đào Thang Duy đưa cho cô một đoạn kịch bản rồi lên tiếng “Đây là phân đoạn khi Tưởng Hy Nguyệt nghe tin con mình bị ngã từ trên lầu ba xuống chết giữa trời tuyết giá lạnh đến sáng hôm sau thì mới có người phát hiện, cô diễn thử cảnh này nhé.”
Kiều Tâm Vũ cầm đoạn kịch bản kia xem sơ qua rồi lên tiếng hỏi “Tôi có thể bắt đầu luôn được chứ?”
Đào Thang Duy gật đầu đáp “Được, tôi sẽ hỗ trợ phần thoại báo tin con trai Tưởng Hy Nguyệt mất cho cô.”
“Dạ cảm ơn anh ạ.”
Kiều Tâm Vũ vào trong tâm thế chuẩn bị, Đào Thang Duy lên tiếng “Cô Tưởng…cô Tưởng à…tối qua tiểu thiếu gia vì ham chơi nên đã tự ý mở cửa phòng đi ra ngoài rồi trượt chân ngã từ trên lầu ba xuống, sáng nay quản gia phát hiện thì toàn thân đã tím tái hết rồi, con của cô chết rồi.”
Kiều Tâm Vũ chợt cảm thấy tim mình nhói đau khi nghe cụm từ “Con của cô chết rồi”, sự đau đớn khi cô mất đứa con vô tội của mình tràn ngập trong đầu cô.
Những diễn viên trước sau khi nghe xong thoại liền đọc lại một câu thoại “Con tôi mất rồi sao? Không thể nào” rồi kêu gào lên thảm thiết, vật vã lăn lộn trên mặt đất nhưng Đào Thang Duy chờ mãi vẫn thấy Kiều Tâm Vũ chỉ đứng bất động.
Đào Thang Duy nhíu mày cho rằng Kiều Tâm Vũ còn không biết diễn cảnh bi thương như những diễn viên khác, ông vừa tính hô lên ngừng thì đột nhiên ngưng lại, ông thấy Kiều Tâm Vũ đứng chết sững người nhìn vào khoảng không với đôi mắt không có tiêu cự như là không dám tin vào việc con trai mình mất rồi.
Qua vài giây mắt của Kiều Tâm Vũ dần đỏ hoe lên một màn sương mỏng dâng lên hình ảnh của cô lúc này rất xinh đẹp, một giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống, ánh mắt đó thể hiện rõ sự đau đớn tột cùng lột tả được nỗi đau của một người mẹ mất con.
“Con tôi… mất rồi sao…không thể nào” những giọt nước mắt nhẹ nhàng lăn xuống trên gương mặt xinh đẹp của Kiều Tâm Vũ, cô không cần gào khóc thể hiện sự vật vả nhưng ánh mắt đó lại như khắc sâu vào lòng những người đang cùng xem diễn xuất của cô.
Đào Thang Duy quay đầu lại nhìn thì thấy 50 người mình chọn để cùng xem diễn xuất của diễn viên đều đã rơi nước mắt xúc động trước diễn xuất mềm mại mà chân thật sống động đến khó tin của Kiều Tâm Vũ.
Kiều Tâm Vũ không chỉ lột tả được vẻ bi thương đau đến nghẹn lòng của một người mẹ trẻ mất con mà sau giây phút bi thương đó cô lại bùng nổ cảm xúc nước mắt rơi xuống từng giọt nhưng trong mắt đỏ quạch lên ánh mắt thể hiện sự căm hận đến tột đỉnh muốn báo thù cho đứa con vô tội đoản mệnh của mình.
Việc thay đổi cảm xúc trong một thời gian ngắn thế này chỉ có những diễn viên chuyên nghiệp mới thực hiện thành thục như thế, Đào Thang Duy cũng bất ngờ vì khả năng diễn xuất đỉnh cao của Kiều Tâm Vũ.
Đào Thang Duy thầm nghĩ trong đầu “Đây chính là hình tượng Tưởng Hy Nguyệt mà mình đang tìm kiếm, cô ấy còn trẻ mà diễn được nét diễn này thật là quá tài giỏi rồi.]
“Cắt.”
Đào Thang Duy đứng dậy dành sự tán thưởng cho Kiều Tâm Vũ, ông vỗ tay lên tiếng “Tốt, tốt lắm.”
Kiều Tâm Vũ vẫn chưa thoát được cảm xúc mất con vì bản thân cô từng trãi nghiệm nỗi đau đớn tột cùng không gì sánh bằng đó rồi nên mới có thể diễn một cách chân thật như thế, qua một lúc thật lâu cô mới bình tâm lại đứng dậy.
Kiều Tâm Vũ đưa tay lau nước mắt rồi lên tiếng “Dạ cảm ơn chú quá khen ạ.”
Đào Thang Duy bước đến chìa tay ra trước mặt của Kiều Tâm Vũ “Cô chính thức được giao vai Tưởng Hy Nguyệt trong dự án Tình thương của Mẹ, chúc mừng cô!”
Kiều Tâm Vũ cũng không ngờ là mình có thể thành công đảm nhận vai diễn nặng ký như thế này, cô bối rối lên tiếng “Dạ con cảm ơn chú đã cho con cơ hội ạ.”
Đào Thang Duy khẽ cười đáp “Cơ hội là do cô tự tạo ra cho bản thân mình, những người khác đều phải vật vả làm đủ trò mới khiến người ta có cảm xúc còn cô rất đặc biệt, cô chỉ diễn bằng ánh mắt thôi mà nhìn xem khán giả của tôi khóc đến đỏ mắt rồi kìa, vai Tưởng Hy Nguyệt này nếu như không giao cho cô thì không còn ai phù hợp hơn nữa đâu.”
Kiều Tâm Vũ tỏ vẻ khiêm tốn lên tiếng đáp “Dạ con sẽ cố gắng thể hiện vai diễn một cách tốt nhất có thể ạ.”
Kiều Nguyệt Dung thấy Kiều Tâm Vũ vào trong casting mà im hơi lặng tiếng không hề nghe thấy một tiếng la khóc nào nên quay sang nói với Hàn Tô Tô “Không biết cô ta diễn cái gì bên trong đó nữa, diễn vai bi thương mà không gào khóc thì tạch chắc rồi.”
Những diễn viên khác cũng tò mò là Kiều Tâm Vũ diễn cái gì bên trong bởi vì từ đầu đến giờ người nào vào casting cũng gào khóc khảm cả cổ còn cô vào trong thì im lặng không nghe thấy tiếng gào khóc gì cả.
Thư ký của Đào Thang Duy đi ra ngoài cùng Kiều Tâm Vũ, cô thư ký lên tiếng “Xin cảm ơn tất cả mọi người đã dành thời gian đến tham dự buổi casting của chúng tôi, tôi xin công bố kết quả buổi casting ngày hôm nay người được giao đảm nhận vai diễn Tưởng Hy Nguyệt trong dự án phim Tình thương của Mẹ là cô Kiều Tâm Vũ, chúc mừng cô.”
Đường Cổ và Bạch Long liền giơ hai ngón tay cái lên tán thưởng Kiều Tâm Vũ “Hay lắm Tâm Vũ ơi.”
Mọi người cùng bàn tán xôn xao trước kết quả bất ngờ như thế, người hụt hẫng nhất chính là Hàn Tô Tô rõ ràng Đào Thang Duy đã nói rằng cô biểu hiện rất tốt có thể đảm nhận vai chính Tưởng Hy Nguyệt sao rốt cuộc lại giao cho Kiều Tâm Vũ chứ.
Có người không phục đứng dậy lên tiếng hỏi “Kết quả như thế này thật không công bằng, mọi người đều gào khóc khảm cả cổ nhưng không được chọn còn cô ta không hề khóc một tiếng vậy mà được nhận vai là có ý gì chứ?”
Nhiều người hùa theo “Phải đó cô ta đã diễn cái gì mà được chọn chứ?”
Vừa lúc đó cửa phòng casting mở ra, Đào Thang Duy đi ra rồi lên tiếng đáp “Muốn biết Kiều Tâm Vũ đã diễn như thế nào mà được chọn vào vai diễn Tưởng Hy Nguyệt thì chờ ngày Tình thương của Mẹ ra rạp đi xem là biết mình không bằng người ta ở chỗ nào chứ gì.”
Mọi người đều phẫn nộ cho rằng Đào Thang Duy đang cố tình PR cho phim của ông ta thôi nên lần lượt ra về với vẻ mặt hậm hực, còn bảo nhau không thèm đi xem “rác phẩm”.
Bạch Long đưa Kiều Tâm Vũ và Đường Cổ về công ty Tinh Lạc, Bạch Long thấy thần sắc của Kiều Tâm Vũ không tốt lắm nên lên tiếng hỏi “Thiếu phu nhân tôi thấy hình như sắc mặt cô không tốt hay là tôi đưa cô về nhà nghỉ ngơi trước nha.”
Kiều Tâm Vũ xua tay “Không sao đâu anh ghé qua công ty trước thả Đường Cổ xuống trước đã rồi đưa tôi về nhà sau cũng được.”
Hàn Tô Tô thất vọng đứng dậy tính đi về thì Đào Thang Duy lên tiếng nói với cô ta “Hàn Tô Tô tuy là tôi không thể giao vai chính cho cô nhưng mà tôi nghĩ với dung mạo này cô thích hợp vào vai cô ca sĩ Cố Hiểu Ngọc – bạn gái của Đường Gia Hựu, không biết cô có muốn nhận vai này và tham gia dự án Tình thương của Mẹ không?”
Trượt vai chính lại được chọn vào vai nữ thứ vẫn tốt hơn là những người khác không cò cơ hội nữa nên Hàn Tô Tô liền gật đầu đồng ý “Dạ nếu đạo diễn Đào đã cho cháu cơ hội thì cháu xin nhận vai ạ.”
Đào Thang Duy gật đầu “Tốt, vậy hẹn gặp lại cô vào ngày phim khai máy.”
Kiều Nguyệt Dung cảm thấy Hàn Tô Tô được nhận vào vai nữ thứ hai thì cũng thấy vô cùng ganh tị nhưng ngoài mặt cô ta vẫn giả lả mừng thay cho đàn em “Chúc mừng em nha Tô Tô, tuy không được vai chính nhưng mà vẫn được tham gia phim của đạo diễn Đào là tốt rồi.”
Hàn Tô Tô khẽ cười vui vẻ “Dạ em cảm ơn chị ạ.”
Hiện tại Kiều Nguyệt Dung đã không thể tham gia đoàn phim để có cơ hội hãm hại Kiều Tâm Vũ nữa nên cô ta muốn Hàn Tô Tô làm tay sai của mình vì lẽ đó mà cô ta lên tiếng “Cũng trùng hợp thật ha, dự án Dạ Nguyệt Thời Không và Tình thương của Mẹ em đều bị Kiều Tâm Vũ cướp mất vai chính, cô ta đúng là nham hiểm mà không hiểu nổi cô ta đã dùng cách gì mà thuyết phục được đạo diễn Đào chọn cô ta nữa, chắc lại là mấy thủ đoạn thấp hèn dơ bẩn rồi.”
Hàn Tô Tô vừa nghe Kiều Nguyệt Dung tác động thì đã cảm thấy căm ghét Kiều Tâm Vũ ra mặt rồi, hai lần hụt vai chính trong những dự án lớn đúng là đáng căm hận mà.
Kiều Nguyệt Dung nhìn thấy biểu cảm tức giận của Hàn Tô Tô thì cũng biết là cô ấy trúng kế của mình rồi sau này nhất định sẽ là một tay sai đắc lực giúp cô trừ khử Kiều Tâm Vũ.
Từ lúc tham gia casting vai diễn Tưởng Hy Nguyệt trở về nhà thì Kiều Tâm Vũ cứ thơ thơ thẫn thẫn vẻ mặt buồn bã trông thấy nên khiến Tịch Kỳ Phong vô cùng lo lắng, anh hỏi thì cô nói không có gì nên đành gọi Bạch Long đến hỏi chuyện.
“Sáng nay Tâm Vũ đã đi đâu? Làm gì? Sao từ lúc về nhà tôi thấy cô ấy cứ buồn buồn làm sao ấy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?”
Bạch Long lên tiếng đáp “Dạ sáng nay em đưa thiếu phu nhân đi casting vai diễn mới, có lẽ do chờ đợi lâu nên cô ấy mệt thôi.”
“Mệt và buồn không giống nhau, cô ấy bị trượt rồi hả?”
Bạch Long lắc đầu đáp “Dạ đâu có, thiếu phu nhân cast đậu vai diễn nữ chính Tưởng Hy Nguyệt trong dự án phim Tình thương của Mẹ mà.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền nhíu mày “Cái gì cậu vừa nói cô ấy đi cast phim gì hả?”
“Dạ là Tình thương của Mẹ ạ.”
Vẻ mặt của Tịch Kỳ Phong bắt đầu trở nên căng thẳng “Cậu có nắm được nội dung kịch bản là như thế nào không hả?”
Bạch Long ngẫm nghĩ rồi đáp “À nội dung là về một người mẹ bị mất con nên cô ấy mới thay đổi dùng mọi thủ đoạn để báo thù cho con của mình.”