Sau hơn mười tiếng dài đằng đẵng trên máy bay thì cuối cùng Dương Tuyết Hoa cũng đến được Mỹ. Ngay khi cô vừa xuống sân bay thì đã có người đến đón, người này tự xưng là cấp dưới của Hoắc Đông Quân, phụ trách việc di chuyển hằng ngày của cô.
Hoắc Đông Quân sắp xếp cho Dương Tuyết Hoa theo học tại học viện công nghệ Georgia. Đây là một trường đại học nổi tiếng tại Atlanta, tiểu bang Georgia, Hoa Kỳ. Được thành lập vào năm 1885, học viện đạt danh tiếng cao trong lĩnh vực khoa học, công nghệ, kỹ thuật và công nghệ thông tin. Được biết đến với tên gọi "Georgia Tech," học viện đã thu hút sự quan tâm của các học sinh và nhà nghiên cứu trên toàn thế giới.
Georgia Tech được xem là một trong những trường đại học công nghệ hàng đầu tại Hoa Kỳ. Ngoài việc đào tạo, Georgia Tech còn nổi tiếng với hoạt động nghiên cứu đột phá. Học viện đã đạt được nhiều thành tựu đáng kể trong các lĩnh vực công nghệ cao, khoa học máy tính, vật liệu, y khoa, năng lượng và hơn thế nữa.
Học viện Georgia cũng có một môi trường học tập và sinh viên đa dạng và sôi động. Với hơn 30,000 sinh viên đến từ khắp nơi trên thế giới, Georgia Tech tạo ra một môi trường hòa quyện giữa các nền văn hóa và quốc tịch khác nhau. Sinh viên của Georgia Tech cũng có nhiều cơ hội tham gia vào câu lạc bộ, hoạt động xã hội và các tổ chức sinh viên, tạo điều kiện cho sự phát triển cá nhân và kết nối xã hội.
Hoắc Đông Quân lựa chọn trường đại học này vì hắn cũng từng học tập tại đây nên hắn biết rõ nơi này có phù hợp với năng lực của Dương Tuyết Hoa hay không. Hắn cũng thường xuyên qua lại với một số giáo sư ở trường nên có thể nhờ họ quan tâm đến Dương Tuyết Hoa giúp hắn.
Ban đầu Hoắc Đông Quân định sẽ để Dương Tuyết Hoa học lên thạc sĩ và tiến sĩ, nhưng sẽ mất nhiều thời gian nên hắn rút lại ý định này. Dù sao việc để cô ở nước ngoài tận bốn năm cũng vượt quá giới hạn của hắn.
Thay vì thuê nhà giống như các du học sinh bình thường khác thì Hoắc Đông Quân mạnh tay bỏ ra một số tiền lớn để mua cho Dương Tuyết Hoa một căn hộ ở gần trường, tiêu tốn khoảng 300.000$, tiền chi tiêu sinh hoạt hằng ngày ước chừng 10.000$ một tháng. Dù sao hắn cũng không muốn Dương Tuyết Hoa thua kém bạn bè của mình, quan trọng nhất là Hoắc Đông Quân hắn có tiền, số tiền này cũng chẳng đáng là bao.
Cấp dưới của Hoắc Đông Quân đưa Dương Tuyết Hoa đến căn hộ ở gần trường để cô nghỉ ngơi trước, buổi chiều sẽ có bên chuyển phát giao cho cô một số đồ dùng cần thiết, còn quần áo thì sáng ngày mai nhân viên của cửa hàng sẽ đến tận nơi để giao cho cô.
Dương Tuyết Hoa không hiểu rõ Hoắc Đông Quân đưa cô đến nơi nào nên cô bắt buộc phải hỏi cấp dưới của hắn, cũng là người theo cô đến tận đây…
“Đây là thành phố nào của Mỹ thế? Hoắc Đông Quân đã sắp xếp cho tôi học ở đâu?”
Kỳ Khang quên mất chưa giới thiệu tổng quan về nơi này cho Dương Tuyết Hoa, cậu nghĩ chỉ cần nói sơ qua cho Dương Tuyết Hoa nắm là được. Dù sao Hoắc Đông Quân cũng đã giúp cô lo liệu hết thảy…
“Đây là Atlanta, tiểu bang Georgia của Mỹ, cô sẽ theo học tại học viện công nghệ Georgia, theo đúng chuyên ngành xây dựng của mình. Thời tiết ở Atlanta rất tốt, mùa xuân khá dễ chịu, mùa hè thường rất nóng và ẩm, mùa thu mát mẻ và dễ chịu hơn, ddây là thời điểm tốt để tham quan và thưởng thức cảnh quan mùa thu. Còn mùa đông ở Atlanta khá mát mẻ, một số ngày có thể có mưa, nhưng ở Atlanta sẽ hiếm thấy tuyết rơi.”
Dương Tuyết Hoa từng nghe đến tiểu bang này nhưng cô không biết chút gì về học viện này, cô đoán đây là nơi Hoắc Đông Quân từng theo học nên hắn mới tự tin sắp xếp để cô theo học ở đây…
“Khi nào tôi bắt đầu nhập học? Thời gian học tập sẽ kéo dài trong khoảng bao lâu?”
Kỳ Khang xem lịch trình của Dương Tuyết Hoa trên điện thoại rồi nghiêm túc trả lời cô…
“Khoảng ba ngày sau cô sẽ nhập học, tổng giám đốc có nói rằng trình độ tiếng anh của cô rất tốt nên cô không cần lo lắng quá nhiều. Còn thời gian học tập sẽ kéo dài trong vòng bốn năm, cô sẽ bắt đầu từ năm nhất…”
Dương Tuyết Hoa đoán rằng chương trình đào tạo ở đây sẽ khác so với trong nước nên Hoắc Đông Quân muốn cô học lại từ đâu, nhưng như vậy cũng tốt, cô có thể từ từ quen với môi trường mới…
Dương Tuyết Hoa để cho Kỳ Khang sắp xếp những việc còn lại, cô bước vào phòng mình để gọi cho mẹ, báo tin cô đã đến nơi an toàn…
“Con đây ạ! Con đến nơi an toàn rồi, khoảng ba ngày sau sẽ bắt đầu nhập học…”
[Vậy à! Con cố gắng học cho tốt nhé…!]
“Vâng ạ, khi nào học xong con sẽ về, mẹ yên tâm nhé!”
Dương Tuyết Hoa vừa cúp máy chưa được bao lâu thì tiếng điện thoại lại vang lên lần nữa, đây cũng là người mà cô không muốn gặp nhất trên đời…