“Tổng Giám đốc Lê.” Hứa Như từ đầu tới cuối vẫn luôn lễ phép.
Ít nhất hiện tại, Lê Nhan Vinh là cấp trên của cô.
“Ừm, lấy bữa sáng cho tôi.” Lê Nhan Vinh lười biếng dựa vào thành ghế, ý cười trên khóe miệng càng lúc càng lớn.
Hứa Như đi lấy, chỉ là vừa đứng lên bị Lý Thế Nhiên nắm chặt tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hứa Như: “Ngổi xuống.”
Hứa Như nhíu nhíu mày, nghe được giọng nói của Lý Thế Nhiên vang lên: “Nhan Vinh, có chút tự nhận thức đi, đừng làm bóng đèn như thế.”
“Tự nhận thức là cái gì? Tôi không có.” Lê Nhan Vinh da mặt rất dày đáp lại.
Lý Thế Nhiên ánh mắt chuyển sang lạnh lẽo, giữ Hứa Như ngồi xuống.
“Hứa Như, cô phải cấp dưới của tôi không?” Lê Nhan Vinh nhìn về phía Hứa Như.
Hứa Như gật gật đầu.
“Cô giúp tôi chút chuyện cũng không có gì quá đáng chứ hả?”
“Đúng vậy.”Hứa Như nhíu nhíu mày.
Cô nhận ra được Lý Thế Nhiên bắn ra ánh nhìn lạnh lẽo.
Nhưng đây chính là tình hình thực tế!
“Cô nghe tôi, hay là Lý Thế Nhiên?” Lê Nhan Vinh dựa vào thành ghế, hỏi tiếp.
Hứa Như bị kẹt hai bên, nửa ngày mới hỏi: “Còn phải xem là việc công hay là việc tư.”
“Công và tư đều là tôi làm chủ, Nhan Vinh, an phận một chút cho tôi.” Lý Thế Nhiên tuy là quát lớn, nhưng cuối cùng vẫn là không có sinh khí.
Hai người là anh em, sẽ không thật sự tức giận.
Lê Nhan Vinh cười cười, duỗi lưng một cái đứng lên: “Được rồi được rồi, tôi vừa xuống máy bay, còn mệt lắm, Hứa Như, trưa nay nói chuyện tiếp.”
Dứt lời, anh xách theo hành lý đi lên phòng.
Hứa Như không khỏi hơi tức giận nhìn về phía Lý Thế Nhiên: “Lý Thế Nhiên, Tổng Giám đốc Lê tốt xấu gì cũng là cấp trên của em.”
Mặc dù, cô biết ông chủ của Dược phẩm Thiên Nhất là Lý Thế Nhiên, nhưng bây giờ cũng không phải anh cầm quyền.
Cô nên nghe, là cấp trên của cô.
“Anh chỉ nói một câu thôi, Hứa Như, đàn ông trong mắt em, chỉ có anh thôi, ừm?” Lý Thế Nhiên nguy hiểm nheo lại mắt, giọng nói khàn khàn.
Hứa Như nhìn xuống, Lý Thế Nhiên ánh mắt quá mức nóng rực, cô vô thức tránh đi.
Có điều, lời nói này vô cùng bá đạo, làm cho Hứa Như cảm thấy ngọt ngào không thể giải thích được.
Cô cười cười: “Anh không phải đang ghen với Tổng Giám đốc Lê chứ?
Lý Thế Nhiên sắc mặt lập tức đen sì:” “Anh ta xứng sao?”
Hứa Như ý cười càng sâu.
Ăn sáng, Hứa Như không quấy rầy Lê Nhan Vinh nghỉ ngơi, đợi đến giữa trưa mới cầm tài liệu qua phòng họp của khách sạn, thông báo cho Lê Nhan Vinh xuống.
Lê Nhan Vinh ngũ quan, dáng vẻ yêu nghiệt tà mị, môi mỏng mím lại, quyến rũ mê người hết lần này tới lần khác.
Thật là so với phụ nữ ….. còn xinh đẹp hơn.
Có điều mặc dù anh có vẻ ngoài hơi nữ tính, nhưng lại không mất khí chất nam nhi, vô cùng đẹp trai.
“Cho Lý Thế Nhiên ăn no rồi?” Lê Nhan Vinh lười nhác ngồi xuống, môi mỏng cong lên ngả ngớn.
Hứa Như đang muốn nói chuyện, nghe vậy, sắc mặt đỏ lừ.
“Tổng Giám đốc Lê, đừng nói giỡn.”
“Vậy sao? Hai người là vợ chồng, sinh hoạt tình dục chắc là rất hòa hài nhỉ?” Lê Nhan Vinh nhiều chuyện tới gần.
Hứa Như lập tức lui ra phía sau, đưa tài liệu trước mặt tới cho anh:“Tổng Giám đốc Lê, chúng ta nói chuyện chính đi.”
Lê Nhan Vinh không đùa cô nữa, lúc xử lý công sự, sắc mặt nghiêm túc lại.
Hôm qua Hứa Như đã họp với bên Bác Thông một lần, đáp lại yêu cầu từ chối của Bác Thông, Lê Nhan Vinh rất nhanh đã có phương án giải quyết.
“Hẹn thời gian ngày mai.” Đôi mắt đen sâu thăm thẳm.
Ban đêm, Lý Thế Nhiên cũng không ở phòng, Hứa Như một mình đợi, mỗi ngày cô đều sẽ gọi điện cho Lưu Thanh, biết cô ấy bây giờ đang có tình yêu mới, là gia đình sắp xếp đối tượng kết hôn.
“Hai đứa tớ tháng sau kết hôn rồi, lặng lẽ thôi, cậu có thời gian tới Nước C một chuyến không? Lưu Thanh hỏi.
Hứa Như vô cùng ngạc nhiên, sự tiến triển này…… Quá là bất bình thường.
Hướng Hoằng biết không?
Hứa Như không hỏi ra miệng, người đàn ông này, Lưu Thanh hẳn là sẽ không muốn nghe được chuyện gì liên quan tới anh ta.
“Đương nhiên, tớ xong chuyến công tác này lập tức qua đó, Lưu Thanh, chúc mừng cậu.” Hứa Như chân thành nói.
“Cậu gần đây bận lắm à? Tớ đột nhiên từ chức làm cậu không ít khó khăn.” Lưu Thanh thở dài.
Đối với Hứa Như, cô rất áy náy.
“Không sao đâu, cậu biết mà, trên tớ có Lý Thế Nhiên bảo bọc rồi.” Hứa Như nghịch ngợm nói.
Vừa nãy, cô hình như nghĩ ra một chuyện, Lê Nhan Vinh tới đây, hẳn là do Lý Thế Nhiên sắp xếp?
Lê Nhan Vinh năng lực chắc chắn là không phải dạng vừa, cô vừa rồi họp cùng anh ta đã nhìn ra ngay, mặc dù anh ta có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng tư duy và sự quyết đoán tuyệt đối có thể đảm nhiệm chức vị này.
Quan trọng nhất chính là, bây giờ cùng Bác Thông thương lượng, càng cần một người nắm chắc tinh chuẩn, có tài đàm phán.
Lê Nhan Vinh không thể thích hợp hơn.
Hướng Hoằng không hiểu tình cảnh trước mắt của cô, nhưng Lý Thế Nhiên, anh đã sớm nhìn thấu rõ ràng.
“Haiii, lại cho tớ ăn cẩu lương à! Xem ra cậu và bác sĩ Lý phát triển rất thuận lợi nha, nói không chừng ngày nào đó tớ có thể làm mẹ nuôi á chứ.” Lưu Thanh trêu đùa.
Hứa Như dừng một chút, nghĩ đến nếu mình và Lý Thế Nhiên sinh con……
Khả năng này, hình như vẫn là rất thấp.
Mỗi lần hai người làm chuyện đó, Thế Nhiên luôn mang bao cao su, về mặt này, cho tới bây giờ anh đều rất cẩn thận.
“Thanh Thanh, tớ cảm thấy tớ mới là muốn làm mẹ nuôi đây này.”
“Không, mình cá cược đi!”
“Được đấy, cá gì?”
……
……
Cúp điện thoại, Hứa Như nhanh chóng xem xét lại hành trình của mình, kết thúc xong việc ở Thành phố B, cô bay luôn qua Nước C, cô đợi không kịp muốn đi thăm Lưu Thanh.
Đang xem vé máy bay, Lý Thế Nhiên gọi điện thoại tới.
“Đêm nay anh có tiệc, em ngoan ngoãn ăn cơm, biết không?” Lý Thế Nhiên dịu dàng nói.
“Vâng, mấy giờ về?” Hứa Như thuận miệng hỏi.
“Không biết nữa, nếu buồn ngủ, em ngủ trước đi.”
“À, ý này, hình như là tới rạng sáng?” Hứa Như hơi thất vọng.”
Cô muốn hỏi Lý Thế Nhiên là đi đâu, đi với ai, nhưng nghĩ đến là chuyện công việc, có lẽ không tiện nói cho cô lắm.
“Ừm, ngoan.”
“Không ngoan.” Hứa Như đùa một câu.
Lý Thế Nhiên cười nhẹ nói:“Về sẽ đền bù cho em.”
Hứa Như:?
“Cả ngày mai anh đều dành cho em.”
Hứa Như lúc này mới nở nụ cười, nhưng lập tức nhớ ra, ngày mai phải qua Bác Thông họp!
“Ngày mai em bề bộn nhiều việc, xem ra thời gian của chúng ta không hợp nhau.”
“Anh để Lê Nhan Vinh tự mình xử lý.” Lý Thế Nhiên nới với giọng nghiêm túc.
Hứa Như lập tức nói: “Không được, ngày mai em tận lực tập trung thời gian, anh cũng đừng nói gì với Tổng Giám đốc Lê!”
Lý Thế Nhiên ngoắc ngoắc môi mỏng, “Em rất quan tâm anh ta?”
Quan tâm?
Đâu có, chỉ là, công và tư rõ ràng cô cũng biết.
“Làm gì có, Lý Thế Nhiên, anh chớ nói lung tung!”
“Ừm, nhưng nếu anh ta suy nghĩ lung tung, anh sẽ tính sổ với anh ta.” Lý Thế Nhiên từ trước đến nay nói được thì làm được.
Hứa Như hơi sợ……
“Anh sẽ làm em mất chén cơm……”
“Anh tình nguyện nuôi em.”
Hứa Như: ……
Cúp điện thoại, Hứa Như ra ngoài ăn cơm, bởi chuyện lần trước, bây giờ cô đi ra ngoài đều sẽ có vệ sĩ ở phía xa đi theo âm thầm bảo vệ.
Lúc đầu Hứa Như rất không thích, nhưng về sau nghĩ đến an toàn của mình, chỉ có thể chấp nhận.
Thành phố B phát triển không bằng thành phố Nam, nhưng là nơi có không ít mỹ thực. Hứa Như đi tới khu ẩm thực, vừa ngồi xuống, cách đó không xa đã xuất hiện hai bóng người quen thuộc. Trần Minh Thành bước ra từ công ty bách hóa với Tần Nhi trong tay, hai người nắm tay nhau thân mật.