Hôn Nhân Đỉnh Cấp

Chương 178: Tôi muốn cô phải trả cho tôi từng cái một



Hai người gần như là thức cả đêm, chỉ là cái quả cầu tuyết này hình như là càng lăn càng lớn, tin tức trên mạng không những không áp chế xuống được, mà ngược lại còn lan ra rộng hơn.

Lưu Thanh mới sáng sớm đã đi họp với doanh nghiệp bán lẻ, Hứa Như ở lại xử lý tin tức trên mạng, vào buổi trưa, Trần Minh Thành gọi điện thoại tới.

“Tổng giám đốc Trần.” Hứa Như duy trì sự lịch sự.

“Tin tức thuốc giả trên mạng là sao? Hứa Như, bây giờ ký hợp đồng rồi mới xảy ra chuyện? Tôi đã sắp xếp xong các kênh bán hàng rồi...” Thanh âm tức giận của Trần Minh Thành truyền tới.

Hứa Như cau mày: “Tổng giám đốc Trần, tin tức trên mạng đều là ngụy tạo, mong anh đừng nghe mấy cái tin đồn đó...”

“Tôi cần cô giải thích rõ ở trước mặt cho tôi.”

Suy nghĩ đến quan hệ hợp tác đã ký hợp đồng với Trần Minh Thành, Hứa Như không có cách nào từ chối được.

Hai người hẹn nhau trong một nhà hàng Trung Quốc, Hứa Như bước vào cửa, một thân ảnh khá quen thuộc ở không xa xa đập vào tầm mắt.

Tuy chỉ là một bóng ảnh, nhưng cô chỉ nhìn một cái thì đã biết là Lý Thế Nhiên rồi.

Anh ấy đến rồi?

Hứa Như còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì đã nhìn thấy Trần Minh Thành rồi, nên đi qua đó trước.

“Hứa Như, cô đang báo thù tôi có đúng không? Bây giờ tôi mới lên nhận chức Tổng giám đốc của Bác Thông không bao lâu, cô có biết tiêu thụ thuốc giả là phạm pháp không!” Ngữ khí của Trần Minh Thành tức giận cực kỳ,

Sắc mặt Hứa Như ôn hòa, đưa tuyên bố mà hôm nay Dược Phẩm Thiên Nhất công bố với bên ngoài cho anh ta, Mỹ Thông là thuốc giả hoàn toàn là một chuyện không có thật.

“Tổng giám đốc Trần cũng là người ngồi ở vị trí cao, nên phải có năng lực phân biệt thị phi mới phải.” Hứa Như nhàn nhạt nói.

“Nhưng chuyện này không có lửa thì làm sao có khói! Bây giờ tôi rất nghi ngờ Dược Phẩm Thiên Nhất, rất nghi ngờ cô!” Trần Minh Thành lạnh lùng híp đôi mắt lại.

Kỳ Chiến giao quyền lợi của Bác Thông cho anh ta, nếu như anh ta để xảy ra sai sót gì, chỉ e là sẽ không thoát khỏi vận mệnh phải đi Châu Phi rồi.

Mỗi một bước, anh ta đều không thể xảy ra sai lầm.

Sắc mặt của Hứa Như vẫn không thay đổi: “Nếu Tổng giám đốc Trần đã tin những lời đồn bậy này, lại không nghe lời giải thích của tôi, vậy hẹn tôi ra đây là muốn hủy hợp đồng sao?”

Trần Minh Thành trầm mặc, nhìn chăm chăm vào Hứa Như, vốn tưởng có thể nhìn thấy thái độ mềm yếu của cô, nhưng mà không có.

Sự thất vọng ở nơi đáy mắt của anh ta dần dần lan rộng.

“Hứa Như, bây giờ danh tiếng của Mỹ Thông ở bên ngoài kém như vậy, cô bảo tôi phải tiêu thụ ra ngoài thế nào đây.”

Hứa Như trầm mặt xuống, đây đích thực là vấn đề nan giải nhất bây giờ.

Tuy bây giờ đã thanh minh Mỹ Thông không phải là thuốc giả rồi, nhưng tin đồn một khi được lan ra ngoài, đáy lòng của công chúng sẽ sinh ra tâm lý chống cự, rất không có lợi cho sự chính thức bước ra thị trường của Mỹ Thông tiếp theo đây.

“Cho nên, Tổng giám đốc Trần nghĩ thế nào?” Hứa Như thờ ơ không chút xao động mà nhìn anh ta.

Đôi mắt hẹp dài của Trần Minh Thành nhíu lại, khóe môi mỏng cong lên: “Tôi muốn Dược Phẩm Thiên Nhất nhượng lợi 20%, loại thuốc mới này bây giờ đã mất đi thanh danh rồi, bồi thường là cần thiết.’

“Không thể được, Thiên Nhất vốn đã nhượng lợi rất nhiều trong loại thuốc mới này rồi.” Hứa Như không vui mà nói.

Nhìn thấy Hứa Như lộ ra vẻ mặt khó xử, Trần Minh Thành lạnh lùng híp mắt lại, cơ thể thẳng tắp tiến gần tới: “Hoặc là chuyện này tôi có thể giải thích rõ ràng với công ty, nhưng phải xem Hứa Như cô có biết làm hay không.”

“Anh có ý gì?” Hứa Như nhìn ánh mắt không mang ý tốt của anh ta, đáy lòng hoảng loạn.

Cô sớm đã biết Trần Minh Thành của bây giờ từ lâu đã không còn là Trần Minh Thành mà trước đây cô quen biết nữa rồi, đàm phán với anh ta cần phải có đủ tỉnh táo và sắc sảo.

Trần Minh Thành sờ sờ cằm: “Tôi biết Tổng giám đốc Hướng của các cô rất để ý đến việc loại thuốc này tung ra thị trường, Bác Thông lại là doanh nghiệp phân phối lớn nhất của các người, nếu như sợi dây xích này bị đứt rồi, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chuyện tiêu thụ của loại thuốc này, nhưng mà tôi có thể giúp cô.”

“Anh muốn thế nào?” Hứa Như lạnh nhạt nhìn anh ta.

“Ba năm này tôi từ đầu đến cuối đều nhớ cô không quên, có lẽ là do cuối cùng không có được cho nên mới càng muốn có được, Hứa Như, tôi muốn cô.”

Sắc mặt Hứa Như hoàn toàn trắng bệch, ánh mắt không dám tin mà nhìn Trần Minh Thành.

Đáy mắt của anh ta là sự cướp đoạt và chiếm hữu không thể che giấu.

Cô nhấc tay lên, sự tức giận khiến cho cô giáng một bạt tay lên khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ này, nhưng Trần Minh Thành lạnh lùng mà túm cổ tay cô lại.

Khóe môi mỏng khẽ nhếch lên, anh ta nở nụ cười như không cười mà nói: “Cái tát này mà giáng xuống, cho dù hậu quả có thế nào, tôi thật sự sẽ hủy bỏ hiệp định đó.”

Hứa Như tức giận nghiến răng nghiến lợi, hủy bỏ hiệp định...

Hướng Hoằng đã ra chỉ tiêu tiêu thụ với bọn cô rồi, Bác Thông mà hủy hợp đồng, thì sẽ không đạt được chỉ tiêu nữa.

“Trần Minh Thành, đây chính là mục đích mà anh hẹn tôi ra đây? Anh đê tiện!” Hứa Như cả một hồi lâu mới bình tĩnh lại được, cô chung quy không thể thản nhiên mà đối mặt với anh ta.

Đã từng là người thân mật nhất với cô, thời gian dần trôi lại biến thành bộ dạng mà cô hoàn toàn xa lạ.

Ánh mắt Trần Minh Thành trở nên lạnh như băng, ngữ khí cực lạnh mà nói: “Đây là do cô ép tôi, không có cô thì tôi cũng không có ngày hôm nay, Hứa Như, cô nợ tôi, tôi muốn cô trả lại cho tôi từng cái một.”

Trái tim Hứa Như khẽ run lên, sự căm hận của Trần Minh Thành đối với cô quá mãnh liệt rồi.

Nhưng người luôn làm tổn hại đến cô, là anh ta!

Anh ta dựa vào đâu mà bây giờ hận cô như vậy chứ?

“Tôi không biết anh đang nói gì.” Sắc mặt Hứa Như tái mét.

“Con của tôi, mẹ của tôi đều là do cô hại chết, Hứa Như, cô chạy không thoát đâu, một ngày còn có tôi thì tôi sẽ báo thù cô.” Trần Minh Thành ép cô đến bên tường, đáy mắt là một màu đỏ máu, bàn tay hung hăng siết chặt lại thành nắm đấm.

Hứa Như trừng to đôi mắt, con...dì Trần...

Ban đầu Tần Nhi xảy thai căn bản không có liên quan đến cô, còn về sự ra đi của Trần Tâm, đích thực là quá bất ngờ và đột ngột rồi, nhưng cô căn bản là không biết chuyện gì hết.

“Anh đừng có nói bậy, tôi không có hại chết bọn họ!” Hứa Như run rẩy, muốn đẩy Trần Minh Thành ra.

Nhưng anh ta đã hoàn toàn chặn lấy cô, ngón tay thon dài siết chặt cằm của cô, Hứa Như đối diện với sắc mặt khát máu của anh ta, khoé mắt dần dần trở nên mơ hồ.

“Trần Minh Thành, anh tỉnh táo chút đi, Tần Nhi vốn đã uống thuốc phá thai rồi, tôi không có hại chết con của anh! Còn về dì Trần, tôi làm sao lại hại chết dì ấy chứ...”

“Cô không cần giải thích, tôi biết, cô đang báo thù tôi vì năm đó đã đá cô, cho nên cô muốn tất cả những người ở bên cạnh tôi đều rời xa tôi, Hứa Như, bây giờ cô được như ý nguyện rồi, nhưng mà cô đã tính sai một bước, đó chính là tôi không có dễ dàng bị cô hủy hoại như vậy...”

Trần Minh Thành cười lạnh, anh ta kìm chặt vai của Hứa Như, đôi môi mỏng sáp đến bên tai cô, trầm giọng mà nói: “Hứa Như, cô muốn giữ công việc của cô, vậy thì biết điều mà nịnh hót tôi đi, hiểu chưa?”

Ám thị của anh ta rõ ràng như vậy, Hứa Như làm sao mà không hiểu cho được.

Nghĩ đến lần này Mỹ Thông đột nhiên bị tung ra tin tức thuốc giả, cô bất giác nhìn Trần Minh Thành, tức giận hỏi: “Tin tức thuốc giả là do anh công bố ra ngoài?”

Trần Minh Thành lắc đầu: “Bây giờ tôi là Tổng giám đốc của Bác Thông, làm sao có thể làm ra chuyện tổn hại lợi ích vậy chứ, nhưng mà hình như kết quả bây giờ cũng không tệ.”

Hứa Như hít thở sâu, lạnh giọng nói: “Nếu đã bàn bạc không thành công, vậy chúng ta cũng không cần thiết lãng phí thời gian nữa.

Nói xong cô liền quay người định rời đi.

Trần Minh Thành xị mặt xuống, tức giận sự lạnh nhạt của Hứa Như mà nhấc tay lên định túm lấy cổ tay của cô.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv