Trở về nhà mới, Hứa Như vội vàng đi vào nhà bếp, lúc trước cô cũng không thích vào bếp lắm, nhưng mà bây giờ lại cảm thấy nấu cơm cho người mình thích là một chuyện vui vẻ cỡ nào.
Thấy Lý Thế Nhiên cũng vào theo, Hứa Như đuổi anh ra ngoài: “Anh đi nghỉ ngơi đi, mình em làm được rồi.”
Lý Thế Nhiên cong môi, để cho Hứa Như tự mình phát huy.
Hứa Như mua khá nhiều hải sản tươi sống, không bao lâu sau, trong phòng bếp truyền đến một tràng tiếng hét chói tai, lúc Lý Thế Nhiên vào, anh nhìn thấy chiến trường cá tôm hỗn chiến.
Anh nhíu mày, nhanh chóng xắn tay áo lên, ngồi xổm xuống bắt lại hết mấy con tôm lớn và cá đang nhảy tới nhảy lui rồi quăng vào bồn rửa tay, mổ cá, nhặt tôm vô cùng thuần thục.
Hứa Như ngơ ngác nhìn anh, tuy rằng cô biết tài nấu nướng của Lý Thế Nhiên không tệ, nhưng mà hôm nay cô vẫn muốn Lý Thế Nhiên được nghỉ ngơi và cô chuẩn bị một mâm cơm thịnh soạn cho anh.
Nhưng hình như đã thất bại rồi.
Hứa Như chán nản đứng phía sau ôm lấy Lý Thế Nhiên: “Anh sơ chế chỗ đó xong, để em nấu được không?’
“Ngoan, để anh làm.” Lý Thế Nhiên hôn trán Hứa Như, học động tác lúc nãy của cô, đuổi cô ra ngoài.
Thậm chí còn khóa cửa phòng bếp lại.
Cách cánh cửa kính, Hứa Như ìn mặt lên lớp kính, nhìn Lý Thế Nhiên không chớp mắt.
Người đẹp, quả nhiên làm cái gì cũng đẹp,
Hứa Như quay video lại, rồi đột nhiên up lên trên Facebook của cô.
“Đàn ông xuống bếp là đẹp trai nhất.”
Lý Thế Nhiên xuống bếp không làm người khác thất vọng, Hứa Như ăn uống no say, định đi rửa chén, mới phát hiện trong phòng bếp có sẵn máy rửa chén rồi.
“Sau này mỗi ngày sẽ có người giúp việc đến dọn dẹp và nấu cơm, em không cần phải tự tay làm, biết không?” Lý Thế Nhiên cầm lấy tay Hứa Như, kéo cô ngã vào trong lồng ngực anh.
“Ồ... Vậy à, thật ra em cũng có thể tự quét dọn và nấu cơm.” Hứa Như thấp giọng nói.
Cô từ nhỏ đã không sống trong nhung lụa rồi, cũng không quen với nó, hơn nữa tất cả những thứ nơi này đều do Lý Thế Nhiên mua, cô vẫn luôn cảm thấy, cô nợ anh quá nhiều rồi.
“Anh không nỡ.” Lý Thế Nhiên nhìn cô với ánh mắt nóng rực.
Tim Hứa Như nhảy loạn, khi ánh mắt cô vừa mới chạm vào đôi mắt đen như đá Hắc Diệu Thạch của Lý Thế Nhiên thì đã bị anh đè ngã xuống ghế sofa rồi, thấy động tác của anh càng lúc càng quá mức, Hứa Như không khỏi giãy dụa.
Ở đây... không có thứ kia.
Lý Thế Nhiên nhíu mày, tên đã lên dây, không thể nhịn được dù chỉ một phút!
“Không được không được, Lý Thế Nhiên, hay là để ngày mai đi.” Hứa Như nhìn anh, tuy rằng lời nói này rất mất hứng, nhưng mà không có bao cao su cô không thể mạo hiểm được.
“Được, bà Lý à, em chuẩn bị cho tốt, chúng ta sẽ có con bất cứ lúc nào.”
Hứa Như lại ngơ ngác, con?
Nếu cô và Lý Thế Nhiên có con, sau này tách ra, người chịu khổ chính là đứa bé.
Không không không, tuyệt đối không được.
Nhưng mà Lý Thế Nhiên đã nói như thế, Hứa Như cũng có chút mong đợi, chỉ là cô cần phải dẹp bỏ ý nghĩ này đi ngay.
Dạo dần đây tập đoàn Hằng Vũ ngày nào cũng lên hot search, Trần Minh Thành dựa vào mối quan hệ của anh ở trong và ngoài nước đã nhanh chóng mở rộng thị trường thuốc men kiểu mới trong nước, trước mắt có không ít doanh nghiệp sản xuất thuốc lâu đời đang muốn hợp tác với anh.
Chỉ là ít nhiều danh dự vẫn bị ảnh hưởng, nhiều đối tác đều đang quan sát anh.
Cuối tuần, tiệc tối khai trương tập đoàn Hằng Vũ chính thức bắt đầu, địa điểm tổ chức tiệc được bố trí lấp lánh rạng rỡ, Hứa Như và Lý Thế Nhiên bước vào.
Có rất nhiều người trong giới thương nghiệp cũng tham dự, có người nhận ra Lý Thế Nhiên, nhưng lại cho rằng thân phận của anh chỉ là bác sĩ.
Người đến chào hỏi cũng không nhiều lắm, xung quanh Hứa Như và Lý Thế Nhiên lại rất yên tĩnh.