Vụ tai nạn xe hơi hai năm trước, anh may mắn thoát được, sau đó cố gắng làm mọi cách để lấy lại tập đoàn Đông Phương trong tay một lần nữa.
Hai năm qua, anh bí mật chiến đấu với mấy người kia, cuối cùng cũng nhân cơ hội chính thức khôi phục thân phận, tưởng rằng từ nay về sau sẽ được sống cuộc sống bình thường, nhưng ai biết được...
Tịch Mộ Như mang thai, chính là đứa con mà anh cố ý để cô có thể mang thai, nhưng cuối cùng anh lại hại chết đứa con đầu lòng, lần này lại khiến cô bị lưu thai.
Anh bị gãy bắp chân rồi mất thị lực, tất nhiên người được xem là vị hôn thê của anh là Khuông Doanh Doanh đã đến gặp anh, nhưng cô ta lại nổi giận với anh, nói anh không nên đua xe với Nam Cung Tần chỉ vì Tịch Mộ Như, bây giờ thì hay rồi, anh làm cho bản thân mình thành thế này, chẳng phải đến người thừa kế của Đông Phương gia trong bụng Tịch Mộ Như cũng không giữ được đó sao?
Anh chỉ cười rồi mặc kệ cô, dù sao giữa Khuông Doanh Doanh và anh cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau, giờ anh sa sút như vậy, thị trưởng Khuông không thể để cho 5ikjknbb?Khuông Doanh Doanh tuyên bố giải trừ hôn ước vì như vậy sẽ khiến ông ta mất mặt.
Vì vậy, anh ra nước ngoài chữa trị chân và mắt, chuyện này đã hai năm, đương nhiên, anh đã được bác sĩ nhãn khoa chẩn đoán là không thể chữa khỏi, anh cũng đã từng điều trị ở Mỹ, cũng không để lại di chứng gì.
Trong hai năm qua, anh một mình ở Mỹ dưỡng bệnh, không có để ý tới tập đoàn Đông Phương, Thị trưởng Khuông hay Khuông Doanh Doanh, cũng không có thời gian để ý tới người phụ nữ Tịch Mộ Như sống ở Nhất Thốn Mặc.
Anh tin chỉ cần anh không chết, Nhất Thốn Mặc vẫn sẽ thuộc về anh, người phụ nữ của anh sống trong địa bàn của anh, tự nhiên sẽ không có ai dám động vào cô, trừ phi người đó muốn chết.
Hai năm sau anh trở về Tân Hải, lúc này chủ tịch tập đoàn Đông Phương đã là Đông Phương Tuân, nghe nói hai năm qua cậu ta chăm lo cho tập đoàn Đông Phương rất tốt, có mối quan hệ thân thiết với một khách hàng người Mỹ của công ty DFer.
Tập đoàn Đông Phương dưới sự quản lý của Đông Phương Tuấn đã phát triển rất thuận lợi, cuộc khủng hoảng kinh tế vốn dĩ nằm trong tay anh, do Đông Phương Tuấn tiếp quản, có thông tin nói Đông Phương Anh Vũ vad Đông Phương Mai đều lấy tiền riêng ra đầu tư cho cậu ta nên tập đoàn Đông Phương mới được cứu.
Có một câu nói nổi tiếng ở Tân Hải là tất cả con cháu của gia tộc Đông Phương đều là nhân tài, đặc biệt là Đông Phương Tuấn, người đặc biệt xuất sắc, tuổi còn trẻ, cậu ta đã có thể đưa Tập đoàn Đông Phương đến một vinh quang mới chỉ trong hai năm.
Còn anh, Đông Phương Mặc, cựu chủ tịch tập đoàn Đông Phương, lúc này mới bình phục trở lại, anh đương nhiên không được ai hoan nghênh, huống chi là Đông Phương Mai và Đông Phương Anh Vũ, thậm chí một số nhân viên của tập đoàn Đông Phương cũng không mong đợi anh nhận lại chức chủ tịch.
May mắn là anh đã tự nhận thức được bản thân nên không yêu cầu họ trả lại chức vụ chủ tịch tập đoàn Đông Phương, vì Đông Phương Tuấn có thể chăm lo cho tập đoàn Đông Phương, vậy tại sao anh phải bận tâm đến nó nữa?
Nhưng anh nói trong hai năm qua, anh đã học được cách tu tâm dưỡng tính, không quan tâm đầu tư nữa, nếu Đông Phương Tuấn có thể quản lý tốt tập đoàn Đông Phương thì đối với vị trí chủ tịch không còn quan trọng nữ, khi đó anh đã quyết định rút cổ phần của mình trong tập đoàn.
Tập đoàn Đông Phương ban đầu có quy định người có nhiều cổ phần nhất sẽ giữ chức chủ tịch.