"Này, anh là ai? Anh không có mắt sao? Anh không biết tôi là ai sao?" Khuông Doanh Doanh nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai bước vào, cô ta không chịu để mắt tới, không khỏi hung hăng hét lên: "Anh có biết anh làm vậy là phạm pháp không? Bây giờ là xã hội pháp quyền, anh biết như vậy là phạm pháp không? Mau thả chúng tôi ra."
“Vi phạm pháp luật?” Như thể nghe thấy một câu chuyện hài hước, Nam Cung Tầm ngồi xuống bộ ghế sô pha có tua, nâng chân lên lạnh lùng nói: “Tội gì? Ai đặt ra luật? Tại sao tôi phải chấp hành nó?"
Khuông Doanh Doanh rất tức giận khi nghe anh ta nói, cô ta không thể không hét lại: "Này, tôi không quan tâm anh là ai, tôi nói cho anh biết, vị hôn phu của tôi là Đông Phương Mặc, cha tôi là thị trưởng Khuông, anh mau thả tôi ra, trả tiền bồi thường để tôi mua lại xe, sau đó xin lỗi tôi, nếu anh làm đúng như tôi nói, tôi sẽ quên chuyện này, nếu không... "
“Nếu không?” Nam Cung Tần thản nhiên cắt lời Khuông Doanh Doanh, trước khi đợi cô ta trả lời, anh ta liền cong môi nói: “Haha, cô là vợ chưa cưới của Đông Phương Mặc? Hay là con gái của thị trưởng Khuông."
Nghe xong, Mộ Như không khỏi thầm thương tiếc cho Khuông Doanh Doanh, nếu Đông Phương Mặc là một tên BT, thì Nam Cung Tần này chắc chắn sẽ không thua kém Đông Phương Măc, vì vậy, khi nhìn thấy một tên BT, thì tốt nhất là đừng nói chuyện với hắn ta, nếu không, bạn có thể bị sỉ nhục bởi lời nói của chính mình.
Chắc chắn, khi Khuông Doang Doanh nhìn thấy dáng vẻ thờ ơ của Nam Cung Tần, cô ta đã tức giận đến mức không kìm được mà tăng vài decibel nói: "Này, anh định làm gì? Tôi không quen biết anh đúng không?" Tại sao anh lại muốn bắt tôi?"
"Nói nhảm nhiều quá cũng không tốt," Nam Cung Tần nhanh chóng cắt đứt lời nói của Khuông Doanh Doanh, sau đó lại nheo mắt nhìn cô ta, rồi bối rối hỏi: "Cô thật sự là con gái của thị trưởng, Khuông Doanh Doanh?"
“Chẳng lẽ là anh không biết sao?” Khuông Doanh Doanh quay lại mà không hề tỏ ra yếu thế, rõ ràng là lúc này cô ta muốn thể hiện tài ăn nói và khả năng của mình trước mặt Tịch Mộ Như.
“Hahaha,” Nam Cung Tần không nhịn được cười, rồi nhún vai thờ ơ nói, “Đương nhiên là không phải rồi, nếu tôi nhớ không lầm thì năm ngoái cô Khuông Doanh Doanh đã đính hôn với Đông Phương Vũ, đúng không? Tại sao cô lại trở thành vợ chưa cưới của Đông Phương Mặc vậy? Định làm người phụ nữ có hai đời chồng à?"
Khuôn mặt của Khuông Doanh Doanh đỏ bừng, như bị chọc vào vết thương, liền tức giận nói: "Anh không biết sao? Đông Phương Vũ chết trong một vụ tai nạn trên biển, ai mà không biết chuyện này? Anh nghĩ xem... "
"Chờ đã," Nam Cung Tần lập tức dùng tay ngăn Khuông Doanh Doanh đang nói, cau mày, không nhịn được hỏi: "Cô vừa mới nói cái gì? Đông Phương Vũ đã chết? Chuyện này làm sao có thể?"
"Sao không thể?" Khuông Doanh Doanh ủ rũ đáp, nhìn chằm chằm Nam Cung Tần nói: "Trên biển hơn hai tháng trước, có một du thuyền bị nổ, Đông Phương Vũ cũng ở trên du thuyền đó, nên..."
"Không thể nào," Nam Cung Tần lập tức chặn lời Khuông Doanh Doanh lại, sau đó hừ lạnh: "Mấy ngày trước tôi còn nhìn thấy Đông Phương Vũ mà? Làm sao anh ta lại chết được?"
Mộ Như hoàn toàn choáng váng khi nghe chuyện này, Nam Cung Tần đã từng nhìn thấy Đông Phương Vũ vài ngày trước? Chuyện này là như thế nào? Chẳng lẽ Đông Phương Vũ thật sự chưa chết?