“Haha, dù sao đứa nhỏ đến cùng cũng sẽ thuộc về Đông Phương gia, đúng không?” Đông Phương Mai lại cười, sau đó an ủi Mộ Như nói: “Được rồi, Mộ Như, đừng nghĩ nhiều, tính tình A Mặc hơi kỳ quặc, nhưng nó sẽ sớm đính hôn với cô Khuông, cô Khuông chắc chắn sẽ không cho phép nó dính líu gì đến cô, nên tôi đã bàn bạc với chú hai của A Mặc, tốt hơn hết là nên để cô trở thành Nhị thiếu phu nhân..."
"Cảm ơn dì Mai," Mộ Như nhanh chóng cắt ngang lời của Đông Phương Mai, sau đó vẫn nhàn nhạt nói: "Nhưng Mộ Như không có hứng thú với vị trí Nhị thiếu phu nhân, vì vậy, dì Mai, đừng nhắc chuyện này với tôi nữa được không? Dù tôi có đồng ý thì cũng vô dụng, vì nếu Đại thiếu gia không đồng ý, thì chuyện này cũng chẳng có nghĩa lý gì."
Mộ Như nói xong liền đi vào phòng bếp, không còn để ý tới Đông Phương Mai ở trên bàn, về phần tại sao Đông Phương Mai đột nhiên muốn giúp cô làm Nhị thiếu phu nhân, cô cũng không muốn nghĩ tới, vì cô chuyện đó là hoàn toàn không thể.
Khuôn mặt của Đông Phương Mai trở nên ảm đạm khi thấy Mộ Như bước vào bếp, Tịch Mộ Như chết tiệt này không hề nể mặt bà, bà đã chiều lòng cô như vậy, nhưng bà không ngờ cô không để lại cho bà chút mặt mũi nào.
Xem ra người phụ nữ này không thể giữ lại được, nhất định phải đuổi cô ra khỏi Nhất Thốn Mặc, nhất là đứa con trong bụng cô, nhất định không được sống, phải tìm cách trừ khử đứa bé đó thật sớm.
Lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh được tổ chức vào ba ngày sau, nhưng không phải ở khách sạn Hương Mai Viên mà là ở khách sạn quốc tế Toàn Cầu.
Đông Phương Mặc đã đính hôn ban đầu, cô nghe A Mẫn và Liễu mẫu nói Đông Phương Tuấn sẽ từ nước ngoài trở về, nhưng cho đến ngày Đông Phương Mặc đính hôn, cũng không thấy bóng của Đông Phương Tuấn, có lẽ cậu không thể trở về được.
Đối với lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh, Mộ Như chưa bao giờ nghĩ đến, vì trước đây cô đã tặng hoa cho lễ đính hôn của Khuông Doanh Doanh và Đông Phương Vũ.
Nhưng Đông Phương Mai lại nói cô nhất định phải đi, vì cô Khuông đã đích thân mời cô, đương nhiên là Mộ Như không tin nên muốn hỏi Đông Phương Mặc, nhưng cả sáng nay cô không thấy bóng dáng của Đông Phương Mặc nên có lẽ anh đã đến buổi tổng dợt buổi lể đính hôn.
Tôi nghe A Mẫn nói cảnh đính hôn giữa Đại thiếu gia và cô Khuông hoành tráng hơn nhiều so với cảnh đính hôn giữa Nhị thiếu gia và cô Khuông trước đây, cô ấy nói tất cả hoa hồng trắng đều được vận chuyển bằng máy bay từ Hawaii về đây.
Mộ Như thấy mắt A Mẫn sáng lên khi nói những chuyện này, trong lòng không khỏi thở dài, ánh mắt đó đố kỵ cùng khao khát bởi hoa hồng là loài hoa mà mỗi người phụ nữ đều thích, dù A Mẫn chỉ là một người hầu.
Mộ Như không muốn đi nhưng Đông Phương Mai nhất quyết bắt cô đi, khi cô đang u sầu, Liễu mẫu bão cô nghe điện thoại, là Khuông Doanh Doanh gọi.
Khuông Doanh Doanh đã mời cô một cách rất chân thành qua điện thoại, cũng nói rõ cô ta không mời Tịch Mộ Như mà là mời mẹ của đứa bé, vì đứa bé của cô sẽ được sinh ra dưới danh nghĩa của Đông Phương Mặc, mà Khuông Doanh Doanh lại sắp kết hôn với Đông Phương Mặc, vậy nên đứa bé đó sau này cũng sẽ là con của Khuông Doamh Doanh.
Mộ Như cau mày khi nghe những lời nói của Khuông Doanh Doanh, nhưng Khuông Doanh Doanh liên tục mời chân thành, cô nghĩ dù sao ở Nhất Thốn Mặc cũng ổn, có thể tụ tập đông người nên cô đồng ý.