Ngay thời điểm Hứa Niệm An muốn đi theo Quý Thừa Ngọc.
Quý Thừa Ngọc đã nắm lấy cổ tay cô làm cho cơ thể cô lảo đảo.
Quý Thừa Ngọc nhìn xuống cô, chậm rãi hững hờ thốt ra bốn chữ, “Miệng lưỡi sắc bén.”
Hứa Niệm An cười với anh ta, “Cảm ơn anh đã khen.” Vừa nói, cô vừa rút cổ tay ra.
Hay tay trống rỗng, Quý Thừa Ngọc vô thức sờ mũi mình, rồi nói, “Tôi đang nhờ luật sư xử lý thỏa thuận ly hôn. Hiện tại tâm trạng tôi đang rất tốt, cô có thể hỏi những gì mình muốn.”
Hứa Niệm An bình tĩnh nói, “Tôi không cần gì cả, chỉ cần tôi có thể thoát khỏi anh là được.”
Sắc mặt của Quý Thừa Ngọc đột nhiên trở nên ảm đạm, “Hứa Niệm An, cô nóng lòng muốn ly hôn với tôi như vậy, cô có người đàn ông khác bên ngoài sao?”
Hứa Niệm An sửng sốt, không biết vì sao hình ảnh Mục Diên Thất lại vô thức xuất hiện trong đầu.
Thấy cô do dự, Quý Thừa Ngọc đột nhiên cảm thấy mình đoán được bảy tám phần, hai tay ôm lấy vai cô, lập tức đe dọa, “Hứa Niệm An, nếu cô dám tìm người sau lưng tôi, tôi sẽ không tha cho cô.”
“Ha ha.” Hứa Niệm An bật cười.
Người đàn ông này thật là nực cười, mỗi ngày đều bên ngoài phong lưu, cư nhiên lại không cho cô làm như vậy.
Hứa Niệm An ngước mắt lên nhìn anh ta, nụ cười không chạm đáy mắt, cong môi đỏ mọng, “Quý Thừa Ngọc, anh đang có cảm giác khẩn trương đối với tôi, sẽ không phải anh thích tôi chứ?”
Quý Thừa Ngọc đột nhiên cảm thấy không đúng, vội vàng đẩy Hứa Niệm An ra, cũng lùi lại sau mấy bước, chính mình biện giải, “Tôi thích cô? Kiếp sau đi, không, kiếp sau cũng không thể.”
Hứa Niệm An vẫn cảm thấy trong lòng đau nhói.
Suy cho cùng, đó là tình yêu bắt đầu từ khi còn trẻ.
Cho dù chưa bắt đầu là đã kết thúc, không có nghĩa là những tình cảm đẹp đẽ chưa từng tồn tại qua.
Hứa Niệm An gật đầu nói, “Tốt lắm, Quý Thừa Ngọc, hãy nhớ lời anh nói hôm nay, đừng bao giờ yêu tôi, chuẩn bị xong thỏa thuận ly hôn, tôi sẽ ký ngay.”
Mặc dù Thẩm Bạch Vi đã hứa với Hứa Niệm An quay đúng giờ nhưng quá trình quay lại không được suôn sẻ.
Khi buổi quay kết thúc, đã tám giờ tối.
Hứa Niệm An xoa xoa cái cổ cứng ngắc của mình, trước tiên cùng Trương Hiểu Vân đem đồ về công ty, sau đó bắt taxi trở về Quý gia.
Vừa bước vào biệt thự, cô liền nhận thấy bầu không khí không ổn.
Ba chồng Quý Khánh Sơn từ phía nam đã trở về, sắc mặt vô cùng tồi tệ.
Quý Thừa Ngọc ngồi sang một bên, nhìn thấy Hứa Niệm An bước vào, nhướng mày nhìn cô, ánh mắt đầy khinh thường.
Hứa Niệm An đi tới, tươi cười chào hỏi, “Ba, ba về rồi à?”.
Trước khi Quý Khánh Sơn kịp nói, Quý Thừa Ngọc đã khịt mũi, “Cô thật biết giả vờ, Hứa Niệm An, thủ đoạn hay thật.”
Một lần nữa bị Quý Thừa Ngọc oan uổng, Hứa Niệm An thật không biết lại phát sinh chuyện gì, nhiều lần hơn, cô chết lặng. Dù sao thì trong mắt Quý Thừa Ngọc, những lỗi lầm của cô đã viết thành một sớ dài rồi.
Cô không bao giờ mong đợi được nghe những điều tốt đẹp từ anh ta.
Ngược lại, Quý Khánh Sơn ở một bên tức giận mười phần chặn Quý Thừa Ngọc, “Đồ khốn kiếp, Niệm An là vợ của mày, mày lại đối xử với vợ mày như vậy sao? Nếu tao không trở về?” Quý Khánh Sơn chụp vài tấm ảnh vỗ trước mặt anh ta, “Mày liền đem chuyện ly hôn tự mình ra quyết định như thế này?”
Hứa Niệm An có chút cảm động, trong Quý gia chỉ có Quý Khánh Sơn đối xử chân thành với cô, nhưng cô không thể thực hiện lời hứa của mình. Cô bước đến gần Quý Khánh Sơn, đứng im cúi đầu, “Ba, con xin lỗi.”
Quý Khánh Sơn vội vàng đứng dậy và nói, “Niệm An, con đang làm gì vậy? Đáng lẽ tên khốn này phải nói xin lỗi con mới đúng.”
Quý Thừa Ngọc lạnh lùng, cũng không thèm ngắt lời.
Hứa Niệm An nói tiếp, “Ba, vì người mà A Ngọc thích đã trở lại, vậy thì con không có lý do gì để tiếp tục vướng vào nữa. Thay vì ba người đau khổ, tốt hơn hết là con nên buông tay thành toàn cho hai người.”
Quý Thừa Ngọc ở một bên chế nhạo, “Hứa Niệm An, cô như vậy có thấy giả nhân giả nghĩa không? Nếu không phải cô báo tin, làm sao ba có thể quay về ngay lúc này?”
Quý Khánh Sơn tức giận, chỉ vào Quý Thừa Ngọc mắng, “Im đi, mày đã làm ra một đống chuyện động trời như vậy, mày còn muốn Niệm An báo tin cho tao sao?”
Quý Thừa Ngọc không cho là đúng, kiên trì nói, “Bất luận như thế nào, chuyện ly hôn này là con đã định.”
Quý Khánh Sơn cúi xuống cầm tách trà trên bàn đi tới chỗ Quý Thừa Ngọc, Triệu Dung vội vàng bảo vệ anh ta và cố gắng thuyết phục, “Được, được rồi, anh luôn xen vào tình cảm của con trai mình làm gì? Hơn nữa không phải A Ngọc của chúng ta đơn phương yêu cầu ly hôn, Hứa Niệm An cũng không phải là muốn ly hôn sao?”
Quý Thiến Thiến lặp lại, “Đúng, đúng, đúng vậy, con nghĩ chị dâu gần đây ăn mặc khác hẳn, chắc chị đã tìm được một kim chủ tốt rồi đúng không?”
Quý Khánh Sơn mắng, “Im đi.”
Quý Thiến Thiến rụt cổ lại và lẩm bẩm, “Chỉ đùa một chút không được sao? Chỉ có ba mới cho là chị ta là người tốt.”
Hứa Niệm An cười khổ nói, “Ba, dưa hái xanh không ngọt.”
Triệu Dung công môi nhìn cô một cái, vẻ mặt tự mình hiểu lấy.
Nhìn thấy cục diện đã định, Quý Khánh Sơn thở dài, “Mắt cá mà xem là chân trâu, nếu mày đã không hối hận thì tao cũng không miễn cưỡng. Được rồi, nếu đã quyết định, ba có chuyện muốn nói với hai đứa, vào thư phòng một chuyến.”
Trong thư phòng, Quý Khánh Sơn lấy ra một xấp tài liệu và đặt trước mặt hai người nói, “Đây là thỏa thuận giữa ta và Hứa lão gia năm đó đích thân định ước, rằng 8% cổ phần là cho con làm sính lễ. Nếu bây giờ ly hôn, con phải ký tên vào giấy chuyển nhượng cổ phần này.”
Hứa Niệm An và Quý Thừa Ngọc lập tức sửng sốt.
Vài giây sau, Hứa Niệm An phản ứng và từ chối, “Ba, con không thể ký tên vào giấy này, đó là của Quý gia, con cảm thấy rất xấu hổ.”
Quý Thừa Ngọc cũng nói, “Ba, ba đùa sao, đây là của nhà họ Quý, tại sao ba phải đưa nó cho cô ta?”
Quý Khánh Sơn đặt bút xuống, “Muốn ly hôn thì phải ký, nếu không ký thì cuộc hôn nhân này không ai có thể ly hôn.”
Cuối cùng Hứa Niệm An không ký và cũng hoàn toàn đắc tội Quý Thừa Ngọc.
Trong phòng ngủ, Quý Thừa Ngọc đang phì phèo điếu thuốc, nhìn cô bằng cặp mắt đầy độc khí, lạnh lùng nói, “Hứa Niệm An, cô đủ tàn nhẫn. Bây giờ tôi rốt cuộc đã hiểu tại sao cô lại để cho ba trở về lúc này. Vậy điều cô muốn được rồi. Đó là 8% cổ phần từ gia đình chúng tôi. Tôi đã hỏi cô muốn gì và cô giả vờ nói rằng không muốn bất cứ thứ gì. Hứa Niệm An, cô có thấy sau lưng là bộ mặt ghê tởm không?
Hứa Niệm An cái gì cũng chưa nói, trước mặt anh ta, Hứa Niệm An không biết nói gì.
Cô đã sớm mệt mỏi.
Chờ đợi lâu nhất trên đời là chờ đợi một trái tim không bao giờ lay động, cô đã mệt mỏi không thể chịu đựng được nữa.
Như thường lệ, tối hôm đó, Quý Thừa Ngọc không qua đêm ở nhà, và Hứa Niệm An biết rằng anh ta đã đi gặp Viên Thi Nhu.
Cô ấy đang nằm trên giường một mình, ngoài trời đang tháng sáu, Hứa Niệm An lại thấy trong lòng phát lạnh.
Cô từ từ che trái tim của mình và sau đó từ từ di chuyển ra xa, cô vô tình đụng vào hình xăm.
Cô lại nhớ tới đêm hôm đó, nam nhân ngồi ở bên giường của cô, cúi đầu vuốt ve bụng dưới của cô, ánh trăng chiếu vào phòng, anh sáng rực rỡ như nhật nguyệt.
Hôm nay anh ta lại không làm phiền cô, hẳn là những lời cô nói với Cao Dương ngày hôm qua.
Nghĩ đến cũng đúng, những người giàu có kiêng kỵ nhất là đụng tới tiền bạc của họ.
Hứa Niệm An từ từ nhắm mắt, chờ những chuyện này đều giải quyết xong, cô ly hôn cùng Quý Thừa Ngọc, cô sẽ đưa mẹ rời khỏi đế đô.