Editor: Táo đỏ phố núi
“Ông xã...” Giọng nói nũng nịu, được truyền ra từ cái miệng xinh đẹp của người phụ nữ mới từ cửa bước vào, lại thêm một chút dễ thương trong hơi thở nữa.
Giọng nữ như thế, ngay cả Kiều Trác Phàm nghe thấy cũng không tự chủ được mà nổi da gà khắp nguời.
Chứ đừng nói chi tới Duật Tiểu Gia, người được gọi là ‘ông xã’ kia!
Ngay lập tức, Duật Tiểu Gia cảm giác như trên đầu mình có cái mào gà lắc qua lắc lại, lông trên người cũng run rẩy.
“Các anh đang làm gì, ban ngày lại đóng kín cửa lại đánh nhau ở bên trong! Coi mình là đứa trẻ ba tuổi sao?” Người đẹp nhìn khắp phòng làm việc một lượt, có chút hổn hển mở miệng nói.
Trước mắt, cả phòng làm việc đều bị hai người bọn họ làm cho rối loạn.
Nhất là những văn kiện trên bàn làm việc của Kiều Trác Phàm, đều bay tứ tán.
Cà phê cũng đổ khắp trên bàn làm việc, chỗ nào cũng có vết cà phê.
Chuyện này còn không nói, đến lúc đó chỉ khổ người của phòng thư ký thôi. Nhưng mà bây giờ hai cái tên già đầu này cả người đều xốc xếch.
Đầu tóc rối tung không nói, chiếc áo xám tro của Kiều Trác Phàm, khóa kéo đã bị kéo xuống một đoạn. Mà quần đen áo sơ mi trên người của Duật Tiểu Gia, nút áo đã bung sạch trơn, giống như là một chiếc áo dệt kim hở cổ vậy. Dđienn damn leie quyýdon.
Điệu bộ này, người không biết còn tưởng hai người bọn họ ở trong phòng làm việc làm chuyện gì đâu!
“Ông xã, anh có sao hay không?” Sau khi dạy dỗ hai người này một phen, Anna liền gọi người của phòng thư ký tới chỗ này sửa soạn lại một chút. Mà bây giờ cô lại càng thêm quan tâm Duật Tiểu Gia nhà bọn họ.
Nhìn thấy bộ dạng quần áo không chỉnh tề của anh, Anna vội vàng tiến lên, đem áo sơ mi của Duật Tiểu Gia chỉnh sửa lại một chút, quan sát từ trên xuống dưới.
Người đàn ông này, cô đã thích từ nhỏ. Lấy tính cách của Annna, cô không thể nào trơ mắt nhìn anh ta bị thương.
“Ôi trời, chỗ này đã đỏ lên rồi!” Nhìn thấy trên ngực của Duật Tiểu Gia có một vết ứ đọng rõ ràng, Anna có chút thở gấp nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Trác Phàm: “Kiều, nhìn xem anh đã làm chuyện tốt gì này!”
Sau khi nói xong những lời này, cô lại nhẹ nhàng xoa lên chỗ ngực bị thương của Duật Tiểu Gia.
Có khả năng Anna không biết, lúc này khi đôi bàn tay nhỏ bé không xương kia của cô, nhẹ nhàng xoa lên ngực của Duật Tiểu Gia như vậy, rất khó để khiến cho người đàn ông không liên tưởng tới chút gì đó.
Mà đôi môi nhỏ của cô lại hơi mở ra. Bởi vì từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, nên làn da của Anna rất đẹp, cho dù nhìn từ khoảng cách gần như vậy, cũng không nhìn thấy lỗ chân lông. Cả người của cô đều là mùi thơm ngào ngạt. đ d leê quý d0n9.Hơn nữa mùi vị này còn không phải là mùi của nước hoa bình thường.
Đó là một loại mùi thoang thoảng hương sữa như có như không.
Lăng Nhị Gia đối với hòn ngọc quý duy nhất trên tay này, có thể nói là cưng chiều tới cực hạn.
Từ nhỏ tới lớn, đều dùng sữa tự nhiên để cho công chúa nhỏ tắm rửa, gội đầu. Thói quen này, liên tục kéo dài cho tới bây giờ. Đây cũng là lý do tại sao da thịt của tiểu thư Anna còn mê người hơn cả trứng gà bóc.
Điều này đối với một người đang thời kỳ khí huyết sôi trào như Duật Tiểu Gia, quả thực chính là một loại khảo nghiệm.
Cho dù không có sự nhắc nhở của người khác, Duật Tiểu Gia cũng cảm giác được mình sắp không quản chế được người anh em nhà mình rồi.
Lúc bị Anna trêu chọc tới mức sắp không chịu được, Duật Tiểu Gia vội vàng đẩy cả người cô đang không ngừng đụng lên phía trước, khiến cho cô xích ra một chút.
Nếu không, anh ta thực sự có chút bận tâm bản thân có khi nào không giữ được mà giở trò đối với cô.
“Ông xã, anh bị làm sao vậy? Em chỉ muốn dùng thuốc để bôi cho anh thôi mà...” Anna có chút uất ức, dù sao cũng là ý tốt của cô, nhưng mà dường như lại bị Duật Tiểu Gia từ chối.
“Tiểu Chủ, đừng gọi là ông xã nữa có được không? Em không lo lắng mình không có ai thèm lấy, nhưng mà anh lại lo mình không lấy được vợ đó!” Duật Tiểu Gia hừ hừ.
Rồi lấy chiêc áo gió mới vừa cởi ra ở bên cạnh, vội vàng mặc vào trên người. Nhân tiện, vuốt vuốt chỗ da thịt mà ngón tay của Anna mới vừa rồi mới xẹt qua, an ủi chỗ tê dại đó, rồi bắt đầu nói.
“Anh không lấy được vợ là tốt nhất, đến lúc đó cũng chỉ có thể cưới một mình em!” Anna yêu Duật Tiểu Gia thành si, điều này Kiều Trác Phàm cũng hiểu rõ.
Nhưng mà hôm nay nghe thấy được những lời bộc bạch như vậy, Kiều Trác Phàm cũng bị màn ân ái của hai người này làm cho chán ghét.
“Được rồi, đi theo em sang bên kia một chút, để em tìm ít thuốc mỡ bôi cho anh!” Anna chớp đôi mắt to tròn nói. Vốn là đôi mắt to giống như baby, bây giờ lại dán lên hàng lông mi giả, cảm giác lại càng trở nên yêu mị như trong phim hoạt hình, khiến cho người nào đó có ảo giác toàn thân bị điện giật.leê quý d0n9.
“Anh có thể lựa chọn không đi được không?” Duật Tiểu Gia chỉ cần tưởng tượng, đã cảm thấy hình ảnh kia có chút khiến cho người ta chảy máu mũi rồi.
Đương nhiên, nếu là người bình thường thì nhất định sẽ hấp tấp đi theo Anna rời khỏi. Nhưng mà người kia lại là Duật Tiểu Gia, anh ta rất có sức nhẫn nại. Cho dù đối mặt với lời mời thịnh tình như vậy, anh ta cũng có thể từ chối. Đây là chuyện mà người bình thường không làm được.
Nhưng mà vừa nghe thấy lời từ chối của Duật Tiểu Gia, Anna đột nhiên nhìn thoáng qua cái dây lưng đặc thù nào đó trên người của anh ta, lập tức nói: “Không được. Nếu như anh không đi, em sẽ nói với mẹ chồng là hôm nay anh lại leo tầng!”
Lời nói này quả nhiên khiến cho Duật Tiểu Gia vốn đang định chuồn êm thì trong nháy mắt bỗng trở nên ỉu xìu.
Được rồi, so với sự quyến rũ vô tình của Anna thì tiếng khóc lóc kể lể của mẹ anh ta đáng sợ hơn. Đến lúc đó nhất định anh ta sẽ bị cha già nhà mình thu thập một phen.
“Kiều, anh cũng chờ đó cho tôi. Nếu như mà trên người ông xã tôi còn có vết thương nào khác, để xem tôi sẽ xử lý anh như thế nào!” Sự che chở của Anna đối với Đàm Duật, tất cả mọi người đều biết.
Cho nên đối với điều này, Kiều Trác Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Mà Duật Tiểu Gia thấy thế còn cáo mượn oai hùm nói: Taoo do leê quíy dđono. “Đúng vậy, hãy cho anh ta nếm mùi một chút!”
Giống như là mẹ nuôi của Duật Tiểu Gia là Tô Du Du đã từng nói, Duật Tiểu Gia chính là trời sinh không sợ thiên hạ loạn!
Vừa nghe thấy Anna nói muốn xử lý Kiều Trác Phàm, anh ta hận không thể xắn tay áo lên để hỗ trợ.
Mà nhìn thấy tư thế này của Duật Tiểu Gia, Kiều Trác Phàm cũng thong thả nói: “Anna, tôi nhớ là có một tối nào đó Duật và...”
Thốt ra lời này, Duật Tiểu Gia vốn đang chuẩn bị nói lời thề son sắt gì đó, vội vàng đẩy Anna: “Không phải em nói là muốn bôi thuốc cho anh hay sao? Còn không mau lên một chút...”
“Hả? Đúng rồi. Vậy anh còn không mau đi theo em!” Nói xong, Anna còn nửa lôi nửa kéo Duật Tiểu Gia đi cùng.
Ở trong thế giới của cô, hình như không có gì quan trọng hơn lời nói của Đàm Duật. Anna vốn còn đang nghe Kiều Trác Phàm nói rất hăng say, cũng bởi vì câu nói này của Duật Tiểu Gia mà đã nhanh chóng thay đổi tiêu điểm chú ý của cô.
Mà sau khi thành công lừa dối Anna xong, Duật Tiểu Gia lại vội vàng xoay người lại trừng mắt với Kiều Trác Phàm, cuối cùng còn nhìn về phía ngăn kéo, nháy nháy đôi mắt xinh đẹp một cái, sau đó anh ta mới chậm chạp đi theo Anna.
Mà đợi tới khi bóng dáng của hai người này hoàn toàn biến mất khỏi phòng làm việc, Kiều Trác Phàm liền chậm rãi đi tới trước ngăn kéo của mình, nhẹ nhàng kéo ra.
Thì thấy trong ngăn kéo của mình đã có một tuýp thuốc mỡ trong suốt đã nằm ở đó từ bao giờ rồi.
Bên trong là một chất đặc màu hồng phấn.
Nhìn tới đây, Kiều Trác Phàm biết đúng là thứ mà mình muốn rồi.
Đến cùng thì thằng nhóc này đã đặt cái thứ này vào đây từ khi nào?
Ngay cả Kiều đại gia anh cũng không phát hiện ra.
Xem ra, bây giờ thân thủ của Duật Tiểu Gia càng ngày càng không tệ...
Nhưng mà quan hệ của cậu ta và Anna, vẫn khiến cho người ta phải lo lắng. Taoo do leê quíy dđono.
Sau khi suy nghĩ một phen, Kiều đại gia liền cầm lấy tuýp thuốc màu hồng phấn kia, đi về phía phòng nghỉ...