Lục Trí Vân đã biết chuyện này từ lâu.
Trước kia anh ta coi thường An Nina, dù là người phụ trách Amphile thì sao? Chẳng phải vẫn bám lấy bố anh ta, dựa vào bố của anh ta từng bước leo lên cao à.
Những năm qua bố anh ta có âm thầm cũng có công khai làm rất nhiều chuyện cho An Nina, nếu không sao Amphile có thể có ngày hôm nay được?
Nên trước đây khi biết Hạ Phương là nhà thiết kế trưởng của LM, Lục Trí Vân hoàn toàn không coi trọng thân phận của cô, thậm chí cảm thấy thân phận này rất dễ làm khó, tất cả đều là vì An Nina để lại cho anh ta ấn tượng xấu, khiến anh ta cảm thấy những người trong ngành thiết kế đều rất tuỳ tiện, có thể chơi đùa rất dễ dàng.
Vừa khéo Hạ Phương còn là người phụ nữ anh ta nhớ nhung đã lâu, chỉ cần Hạ Phương muốn anh ta giúp gì, anh ta sẽ có thể làm khó một cách dễ dàng.
Nhưng không ngờ Hạ Phương và An Nina hoàn toàn khác nhau, cô không chỉ là một tấm thép mà sau lưng cô còn có người đàn ông Tư Thành kia giúp đỡ.
Trước giờ Lục Trí Vân hung hăng đã quen, đã bao giờ gặp loại người khó chơi như Hạ Phương đâu?
Đương nhiên anh ta không cam lòng, không cam lòng sẽ càng làm nhiều chuyện hơn, kết quả chỉ khiến mỗi anh ta chật vật, còn liên luỵ đến người nhà của anh ta.
Chuyện bố Lục trở thành thị trưởng Giang Lâm vốn ván đã đóng thuyền, hơn nữa cấp trên còn nói chỉ cần làm ở Giang Lâm ba năm sẽ có cơ hội được điều chuyển tới Kinh Thành.
Một khi đến Kinh Thành thì thân phận và đẳng cấp sẽ hoàn toàn khác.
Tương lai của nhà họ Lục có thể nói là vô cùng tươi sáng, nhưng vì Lục Trí Vân mà mọi thứ đều đã đi đời.
An Nina biết tất cả chuyện này đều là vì Hạ Phương, mà cô ta và Hạ Phương cũng là kẻ thù, cảm thấy vô cùng oán hận, hôm nay mới hợp tác với Lục Trí Vân đến đối phó với Hạ Phương.
Lúc nghe thấy giọng nói của An Nina, Tư Thành khẽ cau mày, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không quay đầu lại nhìn cô ta lấy một cái.
Hạ Phương và An Nina không tiếp xúc nhiều, chỉ biết cô ta là người phụ trách của Amphile, cũng không biết quan hệ giữa cô ta và Tư Thành.
Thấy Tư Thành cau mày, Hạ Phương không nhịn được dùng bàn tay đang bị Tư Thành nắm lấy gãi vào tay anh: “Anh Thành, hình như có người muốn gây chuyện”.
An Nina đã ra giá bốn năm lần rồi.
Lúc này trang phục có giá khởi điểm một triệu đã tăng lên hai mươi triệu, nhưng rõ ràng An Nina nhất định muốn có được nó, còn hô thẳng tới ba mươi triệu.
Bộ đầu tiên đẹp hơn bộ này, giá khởi điểm cũng cao hơn, nhưng giá cuối cùng chỉ có ba mươi triệu. Bộ thứ hai có giá cao như thế, nếu nói người đó không có vấn đề thì Hạ Phương cũng không tin.
Tư Thành sa sầm mặt: “Giao cho anh nhé?”
“Anh Thành có cách à?”, Hạ Phương lại gãi vào lòng bàn tay anh.
Tư Thành bị Hạ Phương gãi đến mức ngứa ngáy trong lòng, nắm chặt lấy bàn tay đang làm loạn của cô: “Trang sức của bộ đó có vấn đề à?”
Hạ Phương sa sầm mặt, gật đầu, giải thích qua đầu đuôi sự việc với anh.
Nghe thấy thế, Tư Thành lấy điện thoại ra gửi hai tin nhắn, sau đó sờ tay Hạ Phương: “Để anh giải quyết”.
Chuyện An Nina nhằm vào Hạ Phương vốn có liên quan đến anh.
Đương nhiên anh sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Huống hồ…
Hiếm khi Hạ Phương chủ động nhờ anh giúp đỡ, sau anh có thể bỏ qua cơ hội biểu hiện này được?
Nhớ đến lời Sở Lâm Xuyên tối qua, sắc mặt Tư Thành trở nên u ám, anh véo mặt Hạ Phương nói: “Giao cho anh nhé?”
Hạ Phương cảm giác có người đang nhìn chằm chằm sau lưng mình, ánh mắt nóng bỏng khiến cô không thể gạt nó đi được.
Hạ Phương thoáng nhìn người phụ nữ đội mũ lưỡi trai và kính râm kia, cô hơi cong môi, cố tình ra vẻ thân mật hôn nhẹ lên má Tư Thành: “Vậy thì nhờ anh Thành nhé”.