Năm phút sau, nhà thiết kế và người mẫu của sợi dây chuyền đã được gọi đến trình diện Hạ Phương.
Người mẫu lạ mặt, vóc dáng cao gầy, gương mặt xinh đẹp, khí chất xuất chúng, rất hợp với trang sức.
Chỉ tiếc rằng...
"Dây chuyền này là do anh thiết kế đúng không?", Hạ Phương đưa trang sức cho nhà thiết kế của nó, bất ngờ làm sao chính là Hạ Thương.
Anh ta gật đầu: “Vâng thưa sếp, nhưng...”
"Sao nó lại không giống như trước đó?", Hạ Thương vừa nói vừa kiểm tra một phen, sắc mặt tái đi: “Sếp Phương, cái này là giả! Thiết kế của tôi không dùng chất liệu này!"
Hạ Phương nhìn anh ta đầy tán thưởng.
Cô không hề cho ai tiết lộ sợi dây chuyền gặp vấn đề nhưng Hạ Thương chỉ cần nhìn thôi là đã nhận ra, cũng khá đấy.
"Anh đến đây kiểm tra khi nào?", Hạ Phương hỏi.
"Chiều hôm qua tôi còn tới, lúc đó chắc chắn vẫn là hàng gốc", Hạ Thương cắn răng, khó chịu vô cùng.
"Sắp họp báo rồi. Cô Liên cũng nghe rồi đấy, món trang sức này gặp chút vấn đề, nhưng cô cứ mang nó lên trình diễn. Có gì xảy ra đều có chúng tôi đỡ cho, đừng hốt hoảng”.
Người mẫu Liên Thanh Thanh nghe Hạ Phương nói vậy thì gật đầu: “Sếp Phương yên tâm, chúng tôi là người mẫu, các anh chị bảo mặc gì thì mặc nấy, tuyệt đối không nhiều lời hay bép xép”.
Một cô gái thông minh.
Hạ Phương: “Vậy được. Không còn bao nhiêu thời gian nữa, cô đi thay đồ đi. Dây chuyền này tôi để ở đây, lát nữa nhớ mang lên”.
Sở Lâm Xuyên ngơ ngác nhìn cô gọi hai người kia đến chỉ để... nói vậy thôi?"
"Ơ... Sếp Phương... nhưng đây là giả, để người mẫu mang lên sân khấu liệu có...”
Hạ Phương khoát tay: “Không sao, tôi tự có sắp xếp. Tất cả cứ làm theo kế hoạch, đừng bận tâm”.
Rồi cô gọi Hạ Thương sang một bên, không biết nói gì vào tai cậu ta mà chỉ thấy Hạ Thương gật đầu chắc nịch với vẻ trầm trồ và khâm phục.
Hạ Phương mặc váy dài thướt tha, khoác khăn choàng trên vai và cổ trông thì có vẻ lùm xùm, nhưng một khi bước ra sàn diễn thì chẳng khác gì biểu tượng dẫn đầu xu thế.
Thậm chí giới thượng lưu sau đó còn bắt đầu lưu hành lễ phục dạng yếm đi kèm khăn choàng, có thể nói là phổ biến khắp toàn cầu.
Nhưng đây là chuyện về sau.
Hạ Phương đi đến phòng hóa trang, tìm chuyên viên trang điểm riêng của mình - Candy.
"Kìa Sếp Phương! Lâu quá không gặp!", cô ấy ôm chầm lấy Hạ Phương: “Lễ phục đẹp quá xá đẹp! Hôm nay mà không trang điểm cho chị thành đẹp nhất trần đời thì em có lỗi với ẻm lắm luôn”.
Hạ Phương mỉm cười: “Được vậy thì quá tốt, tôi thích thợ trang điểm nhạy như em”.
Rồi ngồi xuống ghế: “Sắp đến giờ rồi, bắt đầu đi”.
Tay nghề Candy rất cao, nhưng cũng nhờ có nước da tuyệt hảo của Hạ Phương mà không cần trang điểm cầu kỳ cũng đã trở nên hoàn hảo.
Candy là chuyên viên trang điểm của Hạ Phương, nhưng khi rảnh rỗi cũng có thể hỗ trợ cho một số người mẫu hạng nhất.
Cô ấy đã "xuống tay" với ai chứng tỏ người ấy không phải bình phàm, hầu như chỉ cần vừa lộ mặt là đã khiến khán giả ồ lên.
Người mẫu đầu tiên lên sàn cũng là do Candy phụ trách, lúc này đã trang điểm xong, hiện đang chụp hình và đeo trang sức.
Họp báo hôm nay sẽ bắt đầu với một bài múa.
Do nhân viên LM sáng tác, phối hợp với trang phục do LM thiết kế, đảm bảo hiệu quả trình diễn sẽ vọt trần.