Không rõ ảnh trên được chụp từ khi nào, chỉ biết rằng hợp đồng này bên LM đang nằm trong tay cậu ta.
Phần còn lại thì do Can quản lý.
Can sẽ không bao giờ tuồn tin ra chừng nào còn chưa giải quyết triệt để với Amphile, trừ khi sự hợp tác giữa cậu ta và LM chỉ là một cái bẫy để hại LM, nhưng việc này lại không có khả năng.
Sở Lâm Khôn suốt thời gian qua vẫn đang xử lý công việc liên quan đến Can, vừa thức đêm soạn ra phương án hợp tác cụ thể, vừa liên lạc để đàm phán việc bày bán sản phẩm hợp tác mới.
Trước kia chưa tiếp xúc thì không biết, nay cậu ta đã nhận ra không chỉ có sếp Phương của họ mà ngay cả Can cũng cực kỳ dễ nói cuyện.
Có lẽ đây chính là phong phạm của đại thần, cho dù thoạt nhìn hung dữ ra sao thì tính tình bên trong cũng vô cùng ôn hòa.
Cậu ta và Can đàm phán rất dễ dàng, đã hẹn xong tầm hai ba ngày nữa, Can sẽ giải quyết êm xuôi với Amphile rồi sẽ chọn thời điểm gặp gỡ, tốt nhất là có thể mời Hạ Phương đi cùng để bàn chuyện hợp tác.
Nào ngờ ngày vui ngắn chẳng tày gang, chưa gì scandal đã nổ ra.
Sở Lâm Khôn khó chịu ra mặt, đầu cúi thấp, tay nắm chặt.
"Hợp đồng này đang ở đâu?", Hạ Phương hỏi cậu ta.
"Trong két sắt ở văn phòng tôi, mật mã chỉ mình tôi mở được”.
Ánh mắt bất mãn của Sở Lâm Xuyên lia sang đi kèm với một câu giễu cợt: “Vậy nên tôi mới nói ngoài cậu ra không ai có thể làm lộ bí mật này được”.
Hạ Phương nâng tay ngăn lại: “Sếp Xuyên, chuyện này không thể kết luận vội vã. Nếu đã giao cho sếp Khôn thì nên tin tưởng cậu ấy mới phải”.
Sở Lâm Xuyên gãi đầu. Anh ấy sao lại không biết điều này, ngặt nỗi sự cố này quá mức kỳ lạ khiến anh không thể không nghi ngờ Sở Lâm Khôn.
"Đối phương chỉ muốn tranh thủ lúc này khi quan hệ giữa Can và Amphile còn hài hòa để nhảy vào, ngăn không cho LM chúng ta làm ngư ông đắc lợi mà thôi", Hạ Phương nói xong lại nhìn xuống tablet.
Không ngoài dự đoán của cô, dư luận trên mạng xã hội đều đang mắng LM là thứ công ty vô liêm sỉ.
Bản thân không vượt qua được Amphile thì thôi, đã vậy còn định cướp người của bên kia.
Mà đã cướp Can đi thì thôi, đã vậy còn xúi Can và Amphile xảy ra mâu thuẫn, khiến Amphile không được yên bình.
Amphile tuy lừa dối Can nhiều năm nhưng chủ yếu cũng là do Can không màng thế sự.
LM thì ngược lại, giết người tru tâm, hèn hạ đến tận cùng.
Hạ Phương đọc những dòng bình luận chửi bới mắng nhiếc LM mà chỉ khẽ cười rồi tắt tablet đi, hỏi Sở Lâm Xuyên và Sở Lâm Khôn.
"Hai anh có ý kiến gì không?"
Sở Lâm Xuyên nhanh chóng tỉnh táo lại, nói: “Tôi đồng ý với sếp Phương. Lần ra mắt sản phẩm mới này của Amphile đụng với chúng ta từng li từng tí một, rõ ràng là cố tình muốn phân cao thấp. Nhiều năm nay hai công ty vẫn âm thầm cạnh tranh nhau, mà LM luôn là người thắng. Amphile từ đẳng cấp, địa vị đến từng lĩnh vực đều không phổ biến bằng chúng ta; năng lực tổ chức nội bộ cũng thua xa; duy nhất có thể so được là giá bán lẻ. Nhưng vì để nâng giá bán ban đầu nên họ đã cam kết công khai từ trước rằng lễ phục do Can thiết kế chỉ được bán với số lượng nhất định. Điều này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc mở rộng và phát triển của họ...”
Dùng cách hạn chế số lượng để đẩy giá lên, nhưng giá có cao đến đâu thì một khi số lượng bị giới hạn thì doanh thu kiếm về cũng không nhiều.
So với họ, LM vẫn tuân theo phương án linh hoạt rằng chỉ có sản phẩm của tổng thiết kế mới mở bán giới hạn, như vậy không chỉ tạo nên nhiều doanh thu hơn mà còn có thể phát triển thị trường, đưa LM đến với toàn cầu.
Thị phần của Amphile trên toàn cầu không cách nào so sánh với LM.
Cứ vậy, con đường phát triển của họ sẽ bị hạn chế nặng nề.
Trong khi đó, Can không chỉ là thần, là cột trụ, mà còn là phao cứu sinh của Amphile.
Một khi không có người này tọa trấn, Amphile nói trắng ra cũng chỉ là một nhãn hàng xa xỉ cỡ nhỏ mà thôi chứ không có gì đặc biệt.
Nhiều năm qua, nhờ có Can mà họ thu hút được vô số người tài, nhưng đến giờ chưa có ai phát triển được đến trình độ như Can.