Cố Viện xác định cây gậy th*t trong thân thể này thuộc về Lâm Ngạn, mà trêи giường này còn hai người đàn ông khác đang nằm. Cây trong tay cô nắm nhất định là của một người trong đó.
Là ai đây?
Không có nửa phần kinh hoảng hoặc ngượng ngùng, Cố Viện ngược lại còn càng thêm hứng khởi. Cây ƈôи ȶɦịt này đã cứng thành như vậy, chủ nhân hẳn là đã sớm tỉnh rồi. Hoặc là, đàn ông trêи giường này đều tỉnh, chẳng qua là đang giả bộ ngủ?
Vừa rồi là cô sợ đánh thức người khác, chỉ có thể nhỏ giọng thâu hoan. Nhưng hiện tại thân phận chợt chuyển biến, thành người khác sợ hãi bị phát hiện mình đã tỉnh. Quyền chủ động bị chuyển giao, cô có thể chơi đa dạng hơn nhiều.
Trong đầu Cố Viện hiện lên gương mặt lãnh khốc của Tiêu Giai, cùng với tác phong hành sự không chút cẩu thả của Chu Nguyên Minh. Mặc kệ là người nào, phát hiện trận làʍ ȶìиɦ kịch liệt gần trong gang tấc này, rồi nổi lên phản ứng, còn bị người ta dùng tay nắm mệnh căn, hiện tại chỉ sợ trong lòng cũng khó yên đi.
Làm một cô gái hư, càng thấy đối phương khó chịu cô càng cảm thấy thú vị, thậm chí cơ khát khó nhịn, lòng chơi đùa nổi lên.
Cố Viện đột nhiên buông bàn tay nhỏ đang nắm chặt gậy th*t ra, rồi lại trước khi người đàn ông thoát đi, bàn tay lại chui vào quần ngủ đối phương, không hề cách trở nắm đồ vật nóng rực vuốt lên tuột xuống.
Trong đêm tối không nhìn thấy gì, chỉ biết cây gậy này vô cùng dài, cứng bang bang. Thứ này của đàn ông thông thường nếu quá dài thì độ cứng tất nhiên sẽ kém một chút. Nhưng thứ này giống như là được luyện qua, cứng như cái chày sắt. Gậy lớn dữ tợn đứng thẳng, chẳng qua mới bị xoa nhẹ vài cái, lỗ chuông trêи đỉnh đã chảy ra một ít chất lỏng trong suốt.
Kϊƈɦ động như vậy, hẳn là đã tỉnh lâu rồi, hoặc là lúc cô vừa tiến vào đã tỉnh?
Cố Viện càng vuốt côn th*t dữ dội hơn, ɖu͙ƈ vọng càng thêm tăng vọt, nơi bị Lâm Ngạn nện mãnh liệt cũng thích ứng không ít.
Cô thở sâu, cắn răng bắt đầu nghênh đón va chạm của chàng trai trẻ. Nâng ʍôиɠ cao lên, lên lên xuống xuống phun ra nuốt vào gậy th*t. Kɧօáϊ cảm càng dâng kên, nghĩ đến ɖâʍ thuỷ của mình càng phun càng nhiều, bị vẩy ra có lẽ sẽ văng vào trêи đầu hai người đàn ông kia. Trong đầu Cố Viện vừa nhảy ra ý nghĩ để cho bọn họ nếm thử ɖâʍ thuỷ của mình bị văng ra, thì ɖu͙ƈ vọng tựa như càng bị lửa lớn mãnh liệt thiêu đốt hừng hực.
Lâm Ngạn còn không biết sớm đã bị lộ, hắn vẫn khắc chế tiếng thở dốc trong cổ họng. Lỗ nhỏ chặt khít nóng hầm hập dưới thân tuyệt không thể tả, làm hắn không đè nén được sức lực của bản thân, mãnh thao cuồng làm. Vào lúc Cố Viện phối hợp đưa đẩy theo biên độ nhỏ, kɧօáϊ cảm len lỏi đến càng mãnh liệt, tầng tầng lớp lớp nếp uốn non mềm, như sóng nước dập dềnh đè ép thân gậy.
Bản năng của cơ thể làm hắn chọc vào trêи cái miệng nhỏ trong chỗ sâu nhất. Tuy rằng là lần đầu tiên được làm, nhưng trực giác nói cho hắn biết, cắm vào cái miệng nhỏ phun nước kia, nhất định sẽ có kɧօáϊ cảm càng thoải mái.
Hai người, một người lắc lư bυ" ʍút̼, một người càn rỡ tàn nhẫn nện, dưới sự nỗ lực đồng loạt, sau không biết bao nhiêu cú nhấp mạnh mẽ mang theo mười phần sức lực, côn th*t lớn phá vỡ tầng tầng vách thịt và ɖâʍ dịch, dùng sức đi vào cổ t.ử ƈυиɠ.
Cả người Cố Viện căng thẳng, thân mình không tự giác cong lên, cái lưng bóng loáng căng ra một đường cong xinh đẹp, tay chân cuộn chặt. Trong hoảng hốt lòng bàn tay dường như siết chặt gậy th*t đến quá sức, cô có thể cảm giác được đối phương run rẩy.
Nhưng cô thật sự ức chế không được, quy đầu to như trứng ngỗng chen vào trong cổ t.ử ƈυиɠ hẹp, mặc sức cọ xát, thân gậy cứng rắn quét trêи vách t.ử ƈυиɠ. Bởi vị thật sự bị căng ra đến quá mức, tao tâm tê mỏi, bụng nhỏ co rút một trận.
Cái miệng nhỏ của Cố Viện thở phì phò, còn đang thích ứng gậy th*t cắm vào cổ t.ử ƈυиɠ, đột nhiên, gậy th*t trong cơ thể lại sưng to thêm vài phần. Ngay sau đó gậy th*t mãnh liệt rung động lên, cô còn chưa có phản ứng lại, bụng dưới đã nóng lên, có chất lỏng đặc sệt cọ rửa đi vào.
Lâm Ngạn, bắn?
Thật đúng là gà đồng tử chân chân thật thật.
Lâm Ngạn càng ngơ ngác, thậm chí cực kỳ hoài nghi bản thân. Một khắc vừa rồi kia, hoa huy*t nhanh chóng xoắn chặt, hung hăng siết lấy gậy th*t của hắn, kẹp chặt lại, cắn lấy quy đầu ɭϊếʍ ʍút̼ không thôi. Ngay lúc đó có một khối thịt non nhỏ khảm vào trong mã mắt, sau eo hắn tê rần, kɧօáϊ cảm dày đặc từ xương cùng dâng lên, phát tán ra bên ngoài, căn bản khống chế không được, hắn tận tình mà phun ra.
Chờ kɧօáϊ cảm tan đi, hắn mới đột nhiên ý thức được, thời gian của bản thân có phải có chút ngắn hay không?
Thân thể chàng thanh niên đột nhiên nghiêng qua một bên, tựa hồ cả khuôn mặt đều vùi vào gối. Bộ dáng này, Cố Viện rất thấu hiểu lòng người đương nhiên rõ ràng, hắn đây là đang hổ thẹn. Trong lòng cảm thấy buồn cười, lại có chút thương tiếc. Đây là lần đầu tiên của hắn, lại gặp phải một người có chuyên môn và kinh nghiệm phong phú như cô, không có vừa cắm vào liền bắn đã xem như không tệ rồi.
Chẳng qua làm đến gần sướиɠ lại bị dừng đột ngột xác thật có chút khó chịu.
Trong lặng im, một cây gậy th*t khác trong lòng bàn tay run rẩy khiến cho Cố Viện chú ý. Cô nghĩ tới cái gì đó, mắt sáng rực lên, cơ thể từ từ nằm sấp xuống, nhẹ giọng khuyên nhủ bên tai Lâm Ngạn: "Lần đầu tiên như vậy rất là bình thường. Chị ɭϊếʍ cho cậu một chút, một lát sẽ cứng."
Sau khi nói xong, cô đem gậy th*t đã bắn dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ và ɖâʍ thuỷ từ hoa huy*t lấy ra. Cơ thể trượt xuống một chút, đầu đối diện phần hông Lâm Ngạn, tựa hồ thật là đang an ủi cậu thanh niên đang mất mát.
Nhưng trong đêm tối không nhìn thấy gì kia, cái ʍôиɠ còn nhỏ nước chậm rãi di động về bên trái, tới trêи đỉnh một cây ƈôи ȶɦịt dài khác.
*** 31 ***