Môi còn chưa có khép lại, Cố Viện liền phát giác sắc mặt Trần Vũ Hàng có chút khó coi.
Đúng rồi, bị hắn làm mà còn quyến rũ đàn ông khác trước mặt hắn, này không phải là vả mặt trần trụi sao, giống như là năng lực tình dục của hắn không đủ để thoả mãn cô. Là đàn ông đều sẽ không chịu nổi, huống chi trong xương cốt Trần Vũ Hàng có vài phần chủ nghĩa đàn ông.
Tay người đàn ông đang nắm mông cô đột nhiên bóp chặt, dùng sức đến nỗi thịt mông trắng nõn từ trong khe hở các ngón tay bị đè ép tràn ra ngoài. Ngay sau đó, đồ vật vừa dài vừa cứng kia lại nổi cơn điên, không hề thương tiếc xuyên thẳng vào hoa tâm, dùng sức nghiền, cọ xát ở nơi sâu nhất, hai viên trứng dái chặt chẽ dán ở miệng huyệt, dường như cũng muốn chen vào trong cơ thể Cố Viện mới bỏ qua.
Vừa tê vừa cămg, lại vô cùng thoả mãn...
côn th*t góc cạnh căng thịt non mềm mại mở rộng ra, cọ xát qua lại trong vách động, từng đợt dâm thuỷ chảy ra, có tiếng vang "òm ọp" rất nhỏ truyền đến, rất dễ dàng bị âm thanh ầm ỹ bên ngoài che lấp. Nhưng mấy người bọn họ là phi công ưu tú, thính lực và thị lực rất tốt, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấy rõ ràng lông xung quanh mép cũng bị dính ướt dâm thuỷ.
Điều này ngay cả Thẩm Vạn Cẩm cũng có chút kinh ngạc. Hắn đối với Trần Vũ Hàng tuy hiểu biết không sâu, nhưng cũng biết hắn là người cho tới nay đều tương đối ôn hoà. Bất luận đối mặt với chuyện bao lớn đều mang phong phạm hào hoa phong nhã, đây cũng coi như là gia phong của lão Trần gia bọn họ. Đối với Thẩm Vạn Cẩm hoàn toàn dựa vào bản thân từ nhà nghèo đi đến bây giờ mà nói, cái gọi là gia phong này chính là thứ vô dụng của một ít gia tộc cũ xưa lưu lại để cảm giác về sự ưu việt. Trần Vũ Hàng có, anh trai hắn Trần Vũ Ngẩng càng sâu.
Nhưng lúc này Trần Vũ Hàng hiển nhiên không giống với trước kia, phàm là mỗi lần cô gái trong lòng ngực hắn nhìn về bên này một cái, thì cái vật dưới háng kia dùng lực đạo ngay cả nam nhi tám thước nhìn cũng phải tặc lưỡi. Cái loại khí thế sắc bén không thể chống đỡ, không cho cự tuyệt này, thật ra lại càng giống anh hắn.
Thật biết chơi!!!
Ngón tay Cố Viện kề sát vách tường nhưng lại không thể tìm thấy được một điểm để tựa, chỉ có thể tuỳ ý người đàn ông lấy lực đạo rất nặng lần lượt thao đi vào. Quy đầu nghiền nát hoa tâm, thân gậy lặp đi lặp lại đè ép nếp uốn, chỗ sâu trong bụng nhỏ hình như có gợn sóng bị cọ xát mở ra, mỗi một dây thần kinh đều không tự giác vì hưng phấn này mà run rẩy.
Vào lúc này, một người khác trong phòng có động tĩnh. Bạch Huyên Huyên đi về phía trước vài bước, vừa đi vừa nói: "Buổi lễ sắp bắt đầu rồi phải không, tôi nên đi ra ngoài."
Da đầu Cố Viện căng thẳng, mặc kệ cô không ưa Bạch Huyên Huyên như thế nào thì người ta cũng là cô dâu chính thức. Bắt gian là một chuyện, bị bắt gian trước mặt mọi người lại là chuyện khác. Bất luận kế tiếp giả vờ nhu nhược hay là hồ ly tinh kỹ nữ, Cố Viện đều cảm thấy tránh không được một phen bị vạch mặt.
Phiền toái đáng sợ đồng thời cảm giác kích thích cũng lên đỉnh điểm rồi. Cố Viện ngừng thở, khoé mắt đều có thể nhìn thấy một góc nhỏ của váy cưới màu trắng, lỗ nhỏ mấp máy càng bạo, mút lấy dương v*t lớn không thả lỏng.
"Đừng tới đây!!!"
Hết sức nguy hiểm, Lâm Ngạn mở miệng trước. Trong giọng nói của cậu thanh niên mang theo chút hoảng loạn, khó khăn lắm mới gọi cô ta lại để chuyển sự chú ý qua. Giờ phút này, chỉ cần hơi nghiêng đầu qua, Bạch Huyên Huyên có thể nhìn thấy trường hợp làm tình vô cùng nóng bỏng.
"Làm sao vậy?"
Cậu thanh niên nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, hắn nhìn kỹ khuôn mặt Bạch Huyên Huyên, phát hiện mình chỉ có thể nhìn ra son môi, nên liền chắc chắn mà trả lời: "Chị Bạch, màu son môi chị không đẹp."
Bạch Huyên Huyên sửng sốt, nghi hoặc dò hỏi mọi người, vậy mà nhận được đánh giá nhất trí, mấy người đàn ông ở đây đều cảm thấy không đẹp, ngay cả Tiêu Giai lạnh như băng cũng gật đầu phụ hoạ.
Chết non nha, một đám toàn thẳng nam, bọn họ nào biết cái gì là màu sắc son môi.
Cực kỳ để ý bản thân có thể xinh đẹp đè áp hoa thơm cỏ lạ hay không như Bạch Huyên Huyên lập tức trở nên khẩn trương, vội trở lại phòng trong, sau đó vang lên âm thanh đang trao đổi với chuyên viên trang điểm.
Vài phút ngắn ngủi này, Cố Viện lại lầm nữa trải qua cảm giác tim thắt chặt, lỗ nhỏ không ngừng co rụt, mị dịch giữa hai chân chảy ra càng thêm điên cuồng. Cắm làm lâu như vậy lỗ nhỏ đã sớm sưng đỏ, hoa tâm tê ngứa vô cùng, dường như chỉ thêm vài cái nữa là có thể hưởng thụ được khoái cảm vô biên.
Rung động mãnh liệt gắt gao đánh vào trái tim, thần trí bị khoái cảm thân thể với kích thích ở hiện trường chia thành hai nửa. Một khắc vừa rồi lúc sắp bị phát hiện kia cùng với cảm giác bị cắm đến sắp cao trào giao triền bên nhau, nếu Lâm Ngạn kêu trễ một giây sợ là cô đã rên ra tiếng.
Cho dù là giờ phút này cũng vẫn như vậy.
Bạch Huyên Huyên mới vừa vào phòng trong, Cố Viện lập tức kiềm chế không được nữa, không chỉ rên rỉ mà còn cực kỳ dâm đãng: "A... chú rể... muốn làm chết em... ô ô... chú rể khi dễ phù dâu... muốn thao nát lỗ nhỏ của phù dâu... bắn thật nhiều thật nhiều tinh dịch... phù dâu bị *** giúp cô dâu... còn muốn... đều tới cắm em... thay phiên nhau tới..."
Nghe cách gọi không kiêng nể gì như thế, Trần Vũ Hàng càng tức giận, cúi người xuống, cánh môi lấp kín cái miệng nhỏ của cô gái. Căn bản không phải liếm láp cẩn thận gì, mà là đầu lưỡi bá đạo cạy khớp hàm cô ra, chen vào kín mít, chỉ có thể nghe thấy tiếng nức nở.
Cùng lúc đó, động tác hạ thân càng lúc càng nhanh, cự thú ra ra vào vào, thân gậy dữ tợn nháy mắt hoàn toàn đi vào miệng huyệt, hung hăng cắm đến chỗ sâu nhất. Tiếng nước "phụt phụt" cùng với tiếng thân thể va chạm kịch liệt dung hợp bên nhau, tiết tấu giống như nhịp trống dày đặc.
Khoái cảm quen thuộc dày đặc chảy qua mỗi sợi thần kinh, như một cơn sóng lớn đánh úp vào. Cố Viện tới cực hạn rồi, bụng nhỏ đột nhiên co rút, tay chân vô lực, sợ hãi độ cao với khát vọng được thỏa mãn, khoái cảm dục tiên dục tử nháy mắt thổi quét toàn thân.
Cô làm trò trước mặt mọi người, bị cắm đến cao trào! Tới vô cùng nhanh, cũng vô cùng mạnh.
Cùng lúc đó, gậy th*t thô dài trong hoa huy*t bắt đầu mãnh liệt lao tới, giống như viên đạn va chạm với tốc đôi cao, đánh sâu vào mật huyệt bị đâm hỏng, âm tinh nóng bỏng xối xuống quy đầu.
Trong lúc tinh thần mơ hồ, Cố Viện thấy hai mắt Lâm Ngạn phiếm đỏ lao tới đây, nhắm ngay một quyền vào Trần Vũ Hàng.
Người đàn ông không kịp phòng ngừa bị đánh vỡ, côn th*t đang bắn một nửa cũng bị văng ra, tất cả tinh dịch trắng đục tưới trên người Cố Viện, ngay cả tóc cũng không may mắn thoát khỏi.
Đúng là thật sự bị tinh dịch tưới!
*** 22 ***