Lạc Kiệt Hy gật đầu: “Bảo họ chờ một lát.”
Phú Nhất mỉm cười rồi lui xuống.
Lăng Ngạo lo lắng cho thân thể của bé ngoan nên tốc độ dùng bữa của anh rõ ràng nhanh hơn.
Khi mọi người lần lượt dùng xong bữa, chuẩn bị đứng dậy, Lăng Ngạo lập tức cúi xuống ôm ngang Tống Vĩnh Nhi lên vì sợ cô chóng mặt, không thoải mái.
Lúc này tinh thần Tống Vĩnh Nhi đã tốt hơn rất nhiều, khi bị Lăng Ngạo ôm như thế thì vô cùng ngại ngùng.
“Anh……”
Cô còn chưa nói hết câu đã nhìn thấy ba vị bác sĩ cung đình đang cung kính đứng giữa đại sảnh.
Hai người đàn ông và một người phụ nữ.
Tống Vĩnh Nhi ngừng nói, sau khi được Lăng Ngạo nhẹ nhàng đặt lên ghế sô pha, cô đưa mắt nhìn người đang tới.
Ba vị bác sĩ hiển nhiên rất cao hứng, lập tức hành lễ ngay thẳng: “Thần ra mắt bệ hạ! Ra mắt phu nhân! Ra mắt thái tử! Ra mắt công chúa! Ra mắt ngài Nghê! Ra mắt…”
“Được rồi được rồi!” Lạc Kiệt Hy xua tay chỉ vào người trên sô pha: “Mau khám cho công chúa! Vừa rồi con bé bị ngất xỉu, có cần phải bồi bổ gì không?”
Cả ba gật đầu, đặt hộp chẩn đoán và điều trị họ mang theo lên bàn trà.
Sau khi những chiếc hộp tinh xảo được mở ra, Tống Vĩnh Nhi nhìn vào thiết bị chẩn đoán và điều trị đến hoa cả mắt, đầu to cả ra.
Đầu tiên, bác sĩ nội khoa bước tới châm vào ngón tay cô: “Công chúa, vi thần cần kiểm tra các nguyên tố vi lượng, huyết sắc tố và các dữ liệu sức khỏe khác trong cơ thể người, sau đó dựa trên báo cáo dữ liệu để điều trị cho người.”
Tống Vĩnh Nhi rất sợ đau, cho dù chỉ bị đâm ngón tay út, khuôn mặt nhỏ nhắn đã nhăn nhó, cô kêu lên: “Hu ~ nhẹ chút, hu ~”
Lăng Ngạo ôm đầu cô, không cho cô nhìn.
Sau khi bác sĩ lấy máu liền dùng bông gòn rịt vào vết thương.
Vết thương nhỏ trực tiếp đâm vào trái tim Lăng Ngạo, làm cho anh vừa nhìn liền cảm thấy đau lòng, anh nhẹ nhàng giúp cô đè lên, đến khi cầm máu thì vứt bỏ.
Bác sĩ lập tức ngồi xổm xuống, nhỏ một giọt máu lên dụng cụ thủy tinh, rồi đặt xuống dưới que thử, anh ta vừa ấn nhẹ một nút, màn hình LCD trên que thử bắt đầu hoạt động, rất nhiều dữ liệu vẫn không thay đổi, dường như vẫn đang được thử nghiệm.
Tống Vĩnh Nhi thầm tặc lưỡi hít hà, hóa ra thiết bị y tế mà hoàng gia sử dụng đều là công nghệ cao như vậy!
Nữ bác sĩ cũng tiến đến gần cô, sau khi hỏi cô mấy câu, cô ta cười nói: “Công chúa, một người phụ nữ bình thường có phản ứng nôn mửa sớm, vậy khả năng cao là cô ấy mang thai hơn một tháng. Chúng tôi sẽ giúp người siêu âm xem em bé đã vào trong khoang tử cung chưa.”
Tống Vĩnh Nhi lúng túng hỏi nhỏ: “Làm siêu âm B ở đây?”
Nữ bác sĩ gật đầu: “Đúng vậy. Tôi mang theo dụng cụ. Trường hợp thai ngoài tử cung quá lớn sẽ có triệu chứng ngất xỉu, chúng tôi buộc phải loại bỏ nó.”
Nghe đến đây, ai cũng giật mình!
Thật vất vả mới có hoàng tự, nếu là thai ngoài tử cung, nhất định sẽ không giữ được!
Tuyệt đối không thể!
Sắc mặt Lạc Kiệt Hy sa sầm: “Mau làm siêu âm kiểm tra!”
Nữ bác sĩ gật đầu: “Vâng, thưa bệ hạ.”
Tống Vĩnh Nhi vô cùng khẩn trương, cô nắm chặt tay Lăng Ngạo, nữ bác sĩ lấy chăn đắp lên người Tống Vĩnh Nhi, sau đó ấn một nút từ bên ngoài hộp chẩn đoán và điều trị của mình, một màn hình hiển thị trên nắp hộp hiện ra, có một máy dò ở bên cạnh hộp, cô ta lấy nó ra, bôi thuốc và chậm rãi đưa tay vào từ dưới chăn.
Thì ra lấy chăn đắp cho cô là để tránh lộ cảnh xuân, rất tinh tế.
Tống Vĩnh Nhi lại đang mặc váy, nên cô ta có thể dễ dàng thò vào dưới váy.
Chẳng mấy chốc, mọi người nhìn thấy trên màn hình hiển thị xuất hiện một áng mây mờ khó hiểu, đều nhíu mày một cái, hận không thể bổ sung kiến thức về hình ảnh phụ khoa ngay.
Lăng Ngạo cũng rất lo lắng.
Nữ bác sĩ thả lỏng tay lần nữa và nhấn vào nút màu vàng ở phía dưới, màn hình bắt đầu phóng to và trở nên rõ ràng, nhiều dữ liệu khác nhau dần chuyển động, nhưng vẫn khó hiểu đối với người bình thường.
Nhưng sau khi cô ta thao tác thành thạo một hồi, ánh mắt dần dần trở nên kinh ngạc!
Sắc mặt cô ta đột nhiên tái nhợt!
Trái tim những người đang chờ đợi kết quả xung quanh ghế sô pha cũng đập liên hồi!
Tống Vĩnh Nhi nhắm mắt nên không nhìn không nghe thấy gì, chỉ cảm thấy bác sĩ đang đè một thứ nhớp nháp lên bụng mình.
Lăng Ngạo có chút khó chịu, nhưng kìm lại cảm xúc, không muốn ảnh hưởng đến Tống Vĩnh Nhi, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: “Nhìn cô như gặp quỷ là có ý gì?”
Dù là tin dữ thì bác sĩ cũng phải có y đức, làm sao có thể bỏ qua tâm trạng của bệnh nhân và người nhà bệnh nhân một cách rõ ràng như vậy!
Nữ bác sĩ xin lỗi: “Không phải không phải, thái tử hiểu lầm rồi.”
Cô ta nhanh chóng tháo một cặp tai nghe, đưa cho nam bác sĩ bên cạnh: “Trương Viễn, anh nghe giúp tôi một chút!”
“Tôi không biết về phụ khoa!” Nam bác sĩ từ chối, nhìn cái là biết đã xảy ra chuyện lớn, anh ta không muốn động vào dù chỉ một chút!
Nữ bác sĩ nóng nảy: “Anh cũng không phải là không nghe được! Lúc nào cũng có thể nghe thấy mạch đập của túi thai!”
Nam bác sĩ lại định từ chối, nhưng Lạc Kiệt Hy hai mắt đỏ bừng, lạnh lùng mắng: “Mau nghe đi!”
Nam bác sĩ giật nảy mình, nhanh chóng cầm lấy tai nghe, nghiêm túc nghe.
Nước mắt Tống Vĩnh Nhi run rẩy trên mi, cô bị doạ phát sợ, chẳng lẽ trong bụng cô là quái vật sao? Cô ngất đi hai lần, còn đi tiêm phòng dại, có phải đã ảnh hưởng gì đến em bé hay không?
Lăng Ngạo thấy cô căng thẳng, cúi đầu, không ngừng hôn lên má cô: “Đừng sợ, bé ngoan, không sao đâu, nhất định không sao. Dù có chuyện gì, anh vẫn ở bên em!”
Nghê Tử Dương từ trước đến nay tao nhã dịu dàng cũng không nhịn được nữa: “Rốt cuộc kết quả ra sao! Nói tiếng người đi được không? Kêu các người đến kiểm tra, chứ không phải đến để đánh đố chúng tôi bằng mấy câu ngớ ngẩn!”
Nam bác sĩ nhanh chóng tháo tai nghe ra, đánh mắt với nữ bác sĩ, hai người trao đổi biểu cảm trong vài giây, nữ bác sĩ nhìn lên nghiêm túc trả lời: “Siêu âm B cho biết thai được 44 ngày, có mạch đập của ba túi thai! Chỉ là hơi yếu!”
“Ý của cô là sao!” Nghê Tịch Nguyệt trực tiếp tiến lên, đôi mắt đẹp trợn tròn: “Mang thai ba?”
Tống Vĩnh Nhi cũng lập tức mở to mắt: “Làm sao có khả năng!”
Bác sĩ gật đầu, chỉ vào dữ liệu trên màn hình LCD và nói: “Thưa hoàng hậu, người nhìn xem, đây là ba túi thai. Trên màn hình cũng có ba dấu chấm. Vì là ba trứng nên sẽ có ba túi thai, mỗi một quả trứng sẽ được đựng trong một túi thai”.
Giờ phút này trong lòng ai cũng hưng phấn, nhưng cũng không dám vui mừng quá sớm, bởi vì bác sĩ nói mạch đập của túi thai hơi yếu?
Nữ bác sĩ nhìn Tống Vĩnh Nhi: “Người có biểu hiện ra máu gì không?”
Tống Vĩnh Nhi lắc đầu: “Tôi chỉ bị ngất đi hai lần, những thứ khác đều bình thường.”
Nữ bác sĩ lập tức nhìn về phía Lạc Kiệt Hy: “Thưa bệ hạ, thưa phu nhân, tình trạng của công chúa là như thế. Dữ liệu cho thấy có ba túi thai. Mạch đập yếu có thể liên quan đến việc bản thân công chúa đã uống một liều lượng lớn thuốc kích trứng. Thuốc đã làm tổn thương sinh khí của người, khi tâm trạng hơi dao động sẽ dẫn đến ngất xỉu, đó là điều bình thường, thần sẽ kê cho công chúa thuốc an thai, trong ba tháng tới người nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt!”