Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!

Chương 45



Ngoài muỗi ra, các loại côn trùng khác cũng xuất hiện.

“Kim Jaejoong! Cậu thả tôi ra!!!” Run rẩy bám vào người Jung Yunho, nhìn đám côn trùng, chỉ có thể càng thêm cảnh giác nắm chặt vợt muỗi trong tay, hai đùi quặp vào người Jung Yunho, đến thời điểm này lại chợt cảm thán vì sao eo của tôi nhỏ như vậy, nên hai đùi quặp lấy cậu ta thỉnh thoảng lại trượt, cộng thêm tôi sợ tới run rẩy và cậu ta tức đến run rẩy, rất nhanh chúng tôi liền hoa lệ ngã xuống….

“Cứu mạng ah!!!....” Vừa ngã xuống đất, một đám màu đen liền nhào về phía tôi, vội vung vẩy vợt muỗi. Khí lực đứng lên cũng không có nữa, nếu như lúc này có Kim Hee Chul ở đây thì hay rồi, khống chế đám công trùng kia, sau đó trừng phạt chúng a. Có lầm hay không! Đây hết thảy đều là do Jung Yunho ban tặng, không phải nói khứu giác động vật rất linh mẫn ư? Sao không thể cẩn thận phân biệt bản chính với bản lậu ah? Hết lần này tới lần khác một mực nhớ kỹ mùi hôi thối từ Jung Yunho ba ngày chưa tắm rửa, bám theo tôi bay tới.

“Đinh….” Trợn mắt há hốc mồm nhìn vợt muỗi trong tay, sao đúng thời khắc mấu chốt lại hết điện vậy!!! Oa ah! Không sống nổi nữa rồi!!

“Jung Jung Jung Jung Jung!!!” Lắp bắp chỉ vào Jung Yunho ngồi bên cạnh nhàn nhã, đám côn trùng chết tiệt thật đúng là có thù tất báo, tuyệt không động đến “Người vô tội”, tôi ở đây ra sức uốn éo vặn vẹo (Phòng ngừa côn trùng đâm vào tôi), cậu ta ngay cả động cũng không thèm động một cái, bảo trì nguyên trạng ngồi trên sàn nhà ngáp xem cuộc vui.

“Jaejoong,…. Cố gắng lên….” Cậu nói cái gì vậy! Hẳn cậu phải vươn tay giúp đỡ một chút chứ!

Cậu sao lại cho chúng uống thuốc kích thích!!! Không có chút căn cứ khoa học nào cả! Hơn nữa tại sao lại dùng thuốc kích thích rởm làm thuốc xổ! Jung Yunho ah Jung Yunho, cậu là quỷ keo kiệt a! Tôi lần trước bỏ thuốc cậu vẫn còn thừa một ít mà!! Sao cậu không biết mở ngăn kéo ra mà lấy?!! Không phải là tôi xui Jung Yunho làm việc xấu, mà là! Nếu thật sự là bỏ thuốc kích thích, đám động vật giống đực sẽ quỳ xuống chân tôi (Đừng nghĩ linh tinh! Là cảm ơn tôi mà thôi!), từ nay về sau sẽ nghe theo mệnh lệnh của tôi, lúc đó da hổ lông chồn chẳng phải không còn chỉ có trong mộng tưởng sao? Tổ yến vi cá ăn no vứt đi còn thừa sao?!

Tuy nói thể chất của Jung Yunho tốt hơn tôi, nhưng phải kiên trì hưởng thụ “Vui vẻ” thời gian dài như vậy thì cũng không chịu được ah, phản kháng cả buổi hiệu quả chỉ được có một chút. Tôi phát hiện đám côn trùng này cũng không phải lao như điên tới không có mục đích, trái lại, chúng không ngừng biến hóa đội hình, có thể nói là hình vẽ? Tóm lại tựa như trong phim hoạt hình, chốc lát biến thành dấu chấm than, chốc lát lại biến thành biểu tình phẫn nộ, mỗi lần như vậy tôi đều cố gắng đè nén xúc động muốn vỗ tay.

“Dừng…. Lại….” Nhìn tên nào đó đã sắp ngủ, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy khuôn mặt mình nhìn thật đáng hận! Jung YunJae chết tiệt! Không phải nói chưa đến ba ngày, tên kia sẽ tỏ tình với tôi sao?! Bắt tôi uống chất lỏng kia, còn là một bát lớn! Mặc kệ! Chỉ cần tránh được kiếp này, tôi nhất định phải nắm Jung Yunho trong tay! Cả đời tra tấn cậu ta, hung hăng đặt cậu ta dưới thân chà đạp tàn phá!!!

“Ba ~….” Tức giận muốn mắng đấy, nhưng thể lực là thứ có hạn, vô lực ném vợt muỗi hết điện giờ chỉ có thể làm quạt, tôi đầu hàng, tôi đầu hàng còn chưa được sao? Tôi đã nghĩ thông suốt rồi. Chờ tôi bị cả đám côn trùng kia tiêu diệt, ba ngày sau, tôi lại là một anh hùng! Bởi vì, linh hồn của tôi còn sống!

“Jung Yunho! Kiếp sau gặp lại….” Những lời này thật sự là nói với cậu ta, tôi cũng rất phối hợp với hoàn cảnh, ngôn ngữ và thần sắc đều rất phù hợp, nhưng! Nếu như cậu ta cho rằng tôi sắp chết thì nhầm rồi, hừ, thử nghĩ mà xem! Ba ngày sau, Kim Jaejoong một đời anh hùng thần không biết quỷ không hay trở về! Mà kẻ nằm trong quan tài lại là Jung Yunho, xin lỗi, kiếp sau! Nếu như có kiếp sau! Cậu nhất định phải tìm được tôi! Hơn nữa phải đối xử thật tốt với tôi! Nhất định phải nghe lời tôi!

“@# [$]%... &! [$]#@!!! @#%%... [$] [$]... % [$] [$]##@.

..”

Không cam lòng nhắm mắt lại, kỳ thật trong lòng vẫn có chút khẩn trương, Jung Yunho ah, xác cậu có thể có chút thê thảm, bất quá hết thảy đau đớn bổn thiếu gia gánh chịu thay cậu rồi, cậu nên đi đầu thai ah, hiện tại xuyên không rất lưu hành, nói không chừng cậu liền vinh quang xuyên đi, từ nay về sau hưởng thụ vinh hoa phú quý, đừng quên lưu lại ít tài sản cho tôi…

Đau đớn trong tưởng tưởng không đến. Nhưng là? Miệng bị mở ra, không dám mở to mắt, tạp âm xung quanh như tiếng sấm khiến cho tim tôi đập thình thịch, nếu như hiếu kỳ mà mở mắt, nói không chừng mắt sẽ bị đâm nát mất, vì xác chết toàn vẹn của Jung Yunho, tôi vẫn là nhịn một chút a….

“Tích, tích tích….”

Miệng bị mạnh mẽ mở ra còn có cảm giác ẩm ướt, chẳng lẽ? Chẳng lẽ chúng muốn vào trong lục phủ ngũ tạng của tôi?! Cái này quá độc ác a!!!!

“Ào ào…” Chất lỏng không ngừng thông qua yết hầu chảy vào thực quản, tôi dù ngốc (Kỳ thật tôi không hề ngốc!) cũng hiểu là chuyện gì xảy ra rồi! Đám côn trùng kia! Vậy mà! Vậy mà hiểu được ăn miếng trả miếng!!!!!!!!!!

Bị bắt ép uống không ít chất lỏng, thanh âm rào rào chung quanh cũng nhỏ dần, ngậm miệng đã cứng đơ, hmm… Hương vị là lạ, chẳng lẽ là cái đó….

“Ùng ục ục….”

Phần bụng bắt đầu kêu réo, nhanh như vậy?! Bưng chặt bụng: “Jung Yunho! WC còn giấy không?!”

“Khò khò….” Trả lời tôi là thanh âm tiếng ngáy ngọt ngào, hừ! Đây là lần thứ hai tôi thấy, nguyên lai bộ mặt siêu đẹp trai của mình rất đáng ăn đòn!!!!!

Xông vào WC, dùng tốc độ nhanh nhất cởi quần đặt mông ngồi xuống. Xem ra hôm nay phải ở trong này lâu dài rồi…

Nơi nào đó đau đớn khiến cho cừu hận của tôi với Jung Yunho càng thêm sâu sắc.

“Phốc…. Ba…” Jung Yunho! Đại gia tôi ra khỏi cửa này, cậu liền chuẩn bị tinh thần để Jung thúc thúc nhặt xác a! Có câu nói thật đúng! Hoạn nạn mới biết chân tình! Tôi thật muốn cảm ơn thiên tài đã phát minh bồn cầu, nếu không có người đó, hiện tại tôi đã sớm ngồi xổm lưng đau nhức rồi! Chờ tôi đi ra ngoài! Nhất định định phải đúc tượng bồn cầu bằng ngà voi để kỷ niệm việc này, thể hiện lòng biết ơn chân thành nhất của tôi với bồn cầu.

“Urgghh…. Argghh, hô hô, Urghhh…” Không phải tôi cố ý phát ra thanh âm khiến người ta suy nghĩ linh tinh đâu, mà là, thật sự rất đau ah!!!! Tôi đã ngồi trong này ít nhất hai giờ rồi thì phải? Lần đầu xong quần còn chưa kịp kéo lên bụng đã lập tức quặn đau, ô ô ô, tôi tuyệt đối không muốn chết ở chỗ này. Trong khi đó tên Jung Yunho chết tiệt kia lại ở bên ngoài thoải mái ngáy!!!

“Urggh!!!!! Ah….. A…..”

“Cộc cộc cộc!!!!!” Cửa bị xô mạnh, tôi sợ tới mức hai chân như nhũn ra, một lần nữa cảm ơn thiên tài đã phát minh ra bồn cầu!

“Kim Jaejoong! Cậu ở bên trong làm gì vậy!!!” Jung Yunho chết tiệt, nói nhảm! Cậu nghĩ tôi vào WC còn có thể làm gì! Chẳng lẽ cậu cũng muốn đi WC? Ha ha, tôi sẽ ngồi đây suốt! Đương nhiên tôi cũng không đứng dậy nổi…. Cho cậu chết! Cho cậu chết! Ha ha ha….

“Ah…. Tôi đang….”

“Kim Jaejoong!! Cậu dám yêu đương vụng trộm sau lưng tôi!!! Tôi muốn xông vào giết tên gian phu kia!!!”

“….” Xin nhờ! Cậu thấy gian phu ở đâu vậy! Tôi là đang phấn đấu vì sự nghiệp khoa học xã hội chủ nghĩa mà!

“Tôi muốn phá cửa vào!”

“Đừng! Đừng mà! Tôi đang, tôi đang đi nặng ah!!!” Hả, tên này có bệnh ah! Thời khắc xấu hổ như vậy…

“Tôi không tin! Cậu là kẻ vong tình! Lúc ở cạnh tôi cậu đâu có vui vẻ như vậy!!!....”

“Tôi tôi tôi tôi tôi!!....” Tôi nào có! Tên này rảnh rỗi nên gây sự à! Cậu ta xông vào thì không vấn đề gì, nhưng vạn nhất đám vệ sĩ mà ba cố ý phân phó nghe được tiếng kêu của cậu ta xông vào thì sao?! Tôi chẳng phải sẽ rất mất mặt ư?! Vì cái gì chuyện xui xẻo đều rơi vào tôi ah!!!!!

“Uỳnh!” Đã xong, tên kia lại tiếp tục xô cửa rồi.

“Jung Yunho!!! Cậu đừng hành động thiếu suy nghĩ ah!!!!” Đến WC cũng không cho tôi được yên! Chờ tôi ra khỏi cái cửa này sẽ cho cậu biết tay! Được rồi, tạm thời vẫn nên ngồi ở chỗ này a, nghĩ lại, tôi và cái WC này, đặc biệt là bồn cầu, thật sự là gắn bó keo sơn ah, mấy lần khiến cho tôi mất mặt rồi, sau khi khỏi phòng này, nhất định phải hủy bồn cầu đi cho hả giận!!!

“Vậy cậu đáp ứng tôi! Sau khi ra khỏi đó không được tìm tôi gây phiền toái!” Giấu đầu lòi đuôi, nguyên lai tên này đang có âm mưu! Hừ! Cậu cho rằng tôi đáp ứng cậu thì tôi sẽ không gây sự với cậu ư? Mấy chiêu thề độc đó tôi chưa bao giờ tin! Bằng không vì cái gì tôi nguyền rủa cậu nhiều như vậy, cậu vẫn sống rất tốt đó thôi!!!!

“Được! Được! Tôi thề tuyệt đối không tìm cậu gây phiền toái!!” Mới là lạ!

“Tin cậu một lần vậy, xong rồi, bọn mày không cần tông cửa nữa đâu!” Bọn mày? Tên này thật sự gọi người tới?!!!

“Grrừừ…” Má ơi! Đưa hổ tới đây?!!! Jung Yunho! Coi như cậu lợi hại!

“Jaejoong? Nghe rõ chưa? Nhớ đừng có tìm tôi gây phiền toái ah ~ Bằng không thì, với thân phận của cậu bây giờ, và cả những chuyện kia, có thể sẽ bị động vật đối đãi rất đặc biệt ah ~ Hmm… Mùi đã bay ra đây rồi, nhớ phải tắm rửa nha ~ Thời tiết thật là đẹp, thích hợp đi chơi ah ~~~~”

Vì cái gì! Vì cái gì ah!!! Trời xanh, sao ông không đeo kính để nhìn cho rõ ah! Tên làm chuyện xấu là Jung Yunho đó!! Không phải tôi đâu!!!!

“Phốc….” Ai, tôi vẫn nên dành sức để tiếp tục phấn đấu thì hơn…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv