Lúc trước vì không muốn gặp lại Thư Vi, Ôn Nhiễm để chị Trần nhận một bộ phim cho cô, nói đến vận khí cũng rất tốt, vừa nhận kịch bản đã vào đoàn là chuyện hoàn toàn chưa từng có, mà nữ hai lại lật lọng đúng lúc này, chị Trần liền nhặt được đồ tốt.
Sau khi nhận kịch bản liền quay, vốn chuyện nữ hai lật lọng làm đạo diễn rất không vui, lúc nghe Ôn Nhiễm muốn nhận diễn, thật sự rất vui mừng.
Vì vậy, phần diễn trong《 Tháng tám nhẹ nhàng 》vừa hơ khô thẻ tre, Ôn Nhiễm liền vui vẻ bước vào phim trường đoàn phim《 Năm ấy chúng ta mười bảy tuổi 》.
Đúng, là phim thanh xuân vườn trường.
Lúc mới vào giới, Ôn Nhiễm thường nhận kiểu phim này, nguyên nhân chẳng qua bởi vì vẻ ngoài và phong cách của cô hết sức thích hợp. Ngược lại Ôn Nhiễm cảm thấy vai gì cô cũng có thể diễn.
Sau đó dần dần những bộ phim như vậy không tìm cô nữa, cũng đã một thời gian dài cô không diễn nữ hai thanh xuân vườn trường.
Lúc mới vừa vào đoàn Ôn Nhiễm vẫn chưa nhận thức được vấn đề sẽ xảy ra, kết quả lễ Nô-en vừa đến, cô liền bối rối: Cô không có biện pháp cùng Lục tiên sinh đón năm mới.
Lục tiên sinh ở Sùng Châu, mà cô lại ở Cẩm Xuyên xa xôi.
Đều do Thư Vi.
Thật ra Ôn Nhiễm được xem là ân nhân cứu mạng của《 Năm ấy chúng ta mười bảy tuổi 》, dù sao nếu như cô không nhận vai nữ hai mà nói, rất có thể đạo diễn sẽ vì không tìm được diễn viên thích hợp mà kéo dài thời gian quay phim.
Nếu vì vậy mà ảnh hưởng lịch trình của những diễn viên khác, sau này càng khó hợp tác hơn.
Căn cứ vào lý do này, người trong đoàn phim đối xử với Ôn Nhiễm đặc biệt khách sáo. Bản thân Ôn Nhiễm cũng đối nhân xử thế rất tốt, cả đoàn phim hòa thuận vui vẻ, tốt đẹp tốt đẹp.
Thoải mái hơn nơi có Thư Vi.
Ôn Nhiễm nghĩ, nếu mọi người trong đoàn phim đối với cô khách sáo như vậy, vậy ngày 31 cô xin phép nghỉ cũng không có vấn đề gì đúng không?
Kết quả đạo diễn cười cười từ chối cô.
Đạo diễn nói, tất cả mọi người đều muốn về nhà đón năm mới, chỉ cho cô về nhà chắc chắn không ổn, tất cả đều nghỉ vậy thì càng không ổn hơn, vì vậy liền quyết định ai cũng không được nghỉ.
Ôn Nhiễm không thể làm gì khác hơn là buổi tối trốn trong chăn ở khách sạn len lén lau nước mắt.
Ban ngày Ôn Nhiễm quay phim thật tốt, buổi tối ở trong khách sạn lặng lẽ mắng kẻ xấu Thư Vi, bởi vì cô ta có thể gặp được Lục tiên sinh đang sống sờ sờ.
Mỗi ngày Lý Thiến đều quan sát.
Thư Vi vẫn thích Lục tiên sinh! !
Ôn Nhiễm bùng nổ, lật người bò dậy liền bắt đầu gửi tin nhắn cho Lục tiên sinh: 【 Lục tiên sinh, đoàn phim của anh cho nghỉ sao? 】
Cô cũng không đợi Lục Minh Triết trả lời, đã tiếp tục: 【 Đạo diễn của em là ma quỷ, qua năm mới ông cũng không cho nghỉ 】
【 Không thể thương lượng 】
【 Uất ức. jpg】
Lúc đó Lục Minh Triết đang quay cảnh đêm với một nam chính khác, vì vậy không xem được tin nhắn của Ôn Nhiễm.
Một lúc lâu không nhận được câu trả lời của Lục Minh Triết, Ôn Nhiễm lăn qua lộn lại ở trên giường.
【 Lục tiên sinh? Lục tiên sinh! 】
【 Lục tiên sinh không quan tâm em. Lục tiên sinh nhất định không còn yêu em rồi. 】
【 Lục tiên sinh, có phải con yêu tinh Thư Vi quấn lấy anh hay không? 】
【 Anh mau hất cô ta ra nha! Anh là đạo trưởng, không thể bị yêu tinh mê hoặc! 】
【 Lục tiên sinh mau quan tâm em đi! 】
【 Lục tiên sinh nếu em nói chuyện bí mật với anh, có phải anh liền quan tâm em hay không? 】
Vẫn chưa trả lời.
Ôn Nhiễm cắn răng: 【 Thư Vi thích anh! Anh cách xa cô ta ra! Em sẽ tức giận đó! 】
Mỗi một tin nhắn Ôn Nhiễm gửi, điện thoại Lục Minh Triết đều thông báo, Dương Sở nhìn Ôn Nhiễm nhắn tin oanh tạc mà không biết làm sao.
Anh Lục anh mau tới đây, bạn gái của anh fong rồi!
Có lẽ là nhận được tín hiệu cầu cứu của Dương Sở, không bao lâu, Lục Minh Triết liền hoàn thành công việc.
Nhận lấy điện thoại di động từ trên tay Dương Sở với gương mặt phức tạp, sau đó liền thấy Ôn Nhiễm liên tiếp nhắn tin tới, anh trả lời: 【 Anh không thích cô ta, chỉ thích em. 】
Nghe được âm thanh nhắc nhở có tin nhắn, Ôn Nhiễm nghĩ rốt cuộc Lục tiên sinh cũng trả lời tin nhắn, vừa đọc, vừa buồn bực vừa vui mừng.
Lục tiên sinh thật sự là trai thẳng, nhiều tin nhắn như vậy mà anh chỉ trả lời lại một tin cuối cùng. Nhưng mà câu trả lời của anh lại đâm trúng chỗ yếu, trong khoảng thời gian ngắn trong lòng Ôn Nhiễm dậy sóng.
Mặc kệ mọi chuyện, Ôn Nhiễm lại hỏi chuyện đoàn phim của Lục Minh Triết có thả người hay không.
Lục Minh Triết trêu chọc cô: 【 Đạo diễn Hoàng không thả. 】
Ôn Nhiễm khiếp sợ, đạo diễn Hoàng cũng tính không nghỉ? Tổn thọ đó.
Ôn Nhiễm: 【 Cả đạo diễn Hoàng cũng không nghỉ? 】
Lục Minh Triết: 【 Đạo diễn Hoàng nói đều là chó độc thân, có gì hay mà nghỉ 】
Đạo diễn Hoàng: Cậu mới là chó độc thân, tôi có bà xã.
Ôn Nhiễm: 【 Tôi không phải chó độc thân mà, lắc đầu. jpg】
Lục Minh Triết: 【 Thật là trùng hợp, tôi cũng không phải 】
Ôn Nhiễm cười khúc khích, đúng vậy đó, thật là trùng hợp, chúng ta đều không phải là chó độc thân.
Ôn Nhiễm: 【 Thật là đáng tiếc mà, năm nay em vốn muốn đón năm mới với Lục tiên sinh 】
Lục Minh Triết dỗ cô: 【 Không cần tiếc, về sau sẽ có cơ hội khác 】
Ôn Nhiễm: 【 Tại sao anh không nói những năm sau đều trải qua cùng em? 】
Lục Minh Triết: 【 Nếu như em muốn 】
Ôn Nhiễm hơi kích động một chút, có phải câu tiếp theo là nếu như em muốn như vậy, những năm sau anh đều trải qua cùng em hay không?
Lục Minh Triết: 【 Nhưng đó là chuyện không thể 】
Ôn Nhiễm: . . . . . .
Con người khốn kiếp này! Người nào mắt bị mù mà lại đi thích anh vậy?
Ôn Nhiễm: Tôi mù.
Ôn Nhiễm: 【 Lục tiên sinh anh có biết không? Bạn gái của anh là người tốt tính nhất trên thế giới này, tốt nhất anh không nên chọc giận cô ấy 】
Lục Minh Triết: 【 Cảm ơn đã khen. Bạn gái của anh chẳng những tốt tính nhất, dáng vẻ cũng xinh đẹp nhất. 】
Ôn Nhiễm che mặt: 【 Thật hâm mộ anh, có được người bạn gái tốt nhất trên thế giới này 】
Cứ như vậy câu có câu không trò chuyện, Ôn Nhiễm dần dần liền mệt mỏi, Lục Minh Triết nhìn thời gian Ôn Nhiễm trả lời dần dần chậm đi, thì biết rõ cô đã mệt, liền trực tiếp nói ngủ ngon.
Ôn Nhiễm ỷ vào việc không nhìn thấy người, dạ hai cái liền không chống cự nổi mà chìm vào giấc ngủ.
Lục Minh Triết cúp điện thoại, nhớ tới đối phương vừa mới mặt dày "Em muốn ngủ chung với Lục tiên sinh ", không giải thích được liền nở nụ cười.
Muốn ngủ chung, cũng không phải là không có cơ hội.
Ngày 31, Ôn Nhiễm ngoan ngoãn ở đoàn phim quay phim, vẫn đang quay cảnh đối diễn với nam chính.
Nhân vật Ôn Nhiễm diễn là người theo đuổi nam chính, cảnh này Ôn Nhiễm tỏ tình lại bị từ chối, nhưng chưa từ bỏ ý định cô tiến lên ôm lấy đối phương, bắt đầu diễn một chuỗi lời thoại dài.
Ôn Nhiễm là một diễn viên chuyên nghiệp, cô diễn đặc biệt nhập vai.
Lúc ôm nam chính, còn có thể căn cứ lời thoại điều chỉnh tư thế ôm.
Tập trung đóng phim nên Ôn Nhiễm hoàn toàn không nhìn thấy nơi xa Lý Thiến nháy mắt ra hiệu với cô, mắt thấy Lục Minh Triết càng đi càng gần, Lý Thiến nghĩ thầm: "Cô chủ ngu ngốc à, lần này xong đời rồi."
Lục Minh Triết để Lý Thiến tìm một góc cho anh, nói là tránh nghi ngờ.
Mặc dù đợi trong góc, Lục Minh Triết vẫn thu hết cảnh Ôn Nhiễm đối diễn với nam chính vào trong mắt.
Bên này cuối cùng Ôn Nhiễm cũng quay xong cảnh này, quay đầu lại tìm Lý Thiến, lại bị Lý Thiến thần thần bí bí lôi đi, trên đường Lý Thiến còn nói với cô, "Ôn tổng, mới vừa rồi Lục tiên sinh tới, đang đợi chị."
Ôn Nhiễm: ! ! !
Cô kéo Lý Thiến, "Vậy cảnh diễn vừa rồi của chị. . . . . ."
Lý Thiến quay đầu không dám nhìn thẳng, "Cũng. . . . . . Đều nhìn thấy . . . . ."
Ôn Nhiễm: ! ! !
Lý Thiến không dám tiếp tục ở lại, sau khi hoàn thành mục đích dẫn Ôn Nhiễm tới, cô liền rời đi. Cũng không dám đi quá xa, đi quá xa canh chừng không tốt.
Trước khi đi vào, Ôn Nhiễm còn hít thở sâu hai cái, đẩy cửa ra, cô liền thể hiện khuôn mặt vui vẻ.
"Lục tiên sinh, sao anh lại tới đây?" Làm bộ rất vui mừng.
"Đến đón năm mới với em." Lục Minh Triết mở miệng đặc biệt bình thản.
"Không phải đạo diễn Hoàng không cho nghỉ sao?" Ôn Nhiễm nghi ngờ.
"Ừ, nhưng mà cho anh đi." Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn [L/ê] {Q.u,ý} (Đ+ô+n)
Vừa nghe vậy, Ôn Nhiễm thật sự vui mừng vỗ tay một cái, "Thật sao! Lục tiên sinh tới tìm em cùng đón năm mới, em thật sự rất vui mừng."
Lục Minh Triết cười nhìn cô.
Chờ sau khi Ôn Nhiễm kích động xong, Lục Minh Triết không nóng không lạnh mở miệng, "Em muốn ôm anh sao?"
Ôn Nhiễm: Tình huống gì vậy?
Nhưng Ôn Nhiễm vẫn duỗi tay ôm lấy Lục Minh Triết, còn cọ xát hai cái.
Đột nhiên Lục Minh Triết lành lạnh mở miệng, "Mới vừa rồi em không có ôm nam chính như vậy."
Ôn Nhiễm: ! ! ! Cô còn tưởng rằng tránh được.
Ôn Nhiễm ngẩng đầu nhìn Lục Minh Triết, ý muốn dùng sự đáng yêu vượt qua cửa ải này.
Lục Minh Triết mỉm cười. Không hề cử động.
Ôn Nhiễm thua trận, cô lắc lắc Lục Minh Triết, "Không cho phép anh ăn dấm, đó là quay phim! Nếu như anh tính toán với em, em liền tính toán anh với Thư Vi!"
Thư Vi cũng từng diễn cảnh thân mật với anh.
Mấy năm trước anh còn từng diễn cảnh giường chiếu! Cô chưa từng!
Cuối cùng Lục Minh Triết vẫn không lạnh mặt được, lại ôm lấy Ôn Nhiễm, "Khi nào em kết thúc?"
"Còn một lúc nữa, nếu không anh về khách sạn trước nhé?"
Lục Minh Triết lắc đầu một cái, "Không có việc gì, anh chờ em, buổi tối dẫn em đi đón năm mới."
"Thật sao? Lục tiên sinh anh thật tốt!" Trước khi đi Ôn Nhiễm sờ mặt của Lục Minh Triết hai cái, "Vậy anh che giấu cho thật tốt, đừng để người khác phát hiện."
"Em đang mạo hiểm kim ốc tàng kiều."
Lục Minh Triết bị tàng kiều mắng Ôn Nhiễm là một quỷ nghịch ngợm.
Ôn Nhiễm: Đồ lưu manh!