Gần đây Vương Xuyên rất đau đầu, 《 Du mộng giang hồ 》 thiết kế khởi tạo tận ba năm, cuối cùng ra mắt đúng hạn, khi online, trải nghiệm mới mẻ độc đáo đưa người lạc vào trong cảnh chơi Al cùng cốt truyện, lập tức làm bùng nổ thị trường trò chơi. Không đến mấy ngày, cổ phiếu của công ty bay lên tận trời, chỉ là, rất nhanh đã xảy ra vấn dề.
Bưu kiện khiếu nại của khách hàng cũng sắp tắc đầy hòm thư của công ty rồi.
Nguyên nhân là như này, rất nhiều người chơi ôm mục đích công lược Bách Lí Triều Hoa, sau khi vào trò chơi điên cuồng nạp tiền, cuối cùng đều không ngoại lệ mà bị Bách Lí Triều Hoa một kiếm thọc chết, đưa ra trò chơi. Một lần hai lần còn được, nhưng số lần nhiều, người chơi sẽ nổi giận, họ chính là người chơi hoàng kim, làm sao có thể đối xử với khách hàng VIP như thế!
Nhiều người chơi như vậy, đều không ngoại lệ mà chơi ra kết cục một kiếm xuyên tim, cũng rất hiếm thấy, Vương Xuyên đã để tổ trò chơi công bố phần công lược Bách Lí Triều Hoa ra ngoài.
Chỉ là vô dụng.
Mặc kệ người chơi có chơi như thế nào, thì vẫn bị Bách Lí Triều Hoa cho một kiếm xuyên tim.
Người chơi không thèm chơi nữa.
Vương Xuyên nghĩ tới nghĩ lui, nhiều người chơi như vậy, còn chơi ra cùng một kết cục, ngay cả phía kịch bản công lược cũng không dùng được, hay là số liệu xuất hiện bug? Suốt đêm anh ta đi triệu tập tổ kỹ thuật, tiến hành kiểm tra bug, sau ba ngày, cuối cùng bug cũng bị bọn họ tìm ra!
Bug vừa công bố, tổ kỹ thuật ngớ người, ai cũng không ngờ được, bug vậy mà lại là Bách Lí Triều Hoa, số hiệu của hắn không thể hiểu được đã nhiều ra một chuỗi số hiệu xa lạ, chắc chắn là do dòng số hiệu xa lạ này, tạo ra hiệu ứng liên hoàn. Vương Xuyên nhanh chóng quyết định, cho tổ kỹ thuật xóa bỏ dòng bug xa lạ này.
Dòng số hiệu xa lạ này giống như virus vậy, căn bản không xóa được, toàn bộ tổ kỹ thuật sắp phát rồ.
Vương Xuyên nâng ly cà phê, nhìn máy tính, ngồi mấy tiếng, cuối cùng đầu óc cũng thông ra, vỗ đầu, bảo tổ kỹ thuật tìm ghi chép về Ngu Phương Linh khi cô gái này đi vào trò chơi.
Rất nhanh, anh ta đã tìm ra chỗ mấu chốt.
Số hiệu xa lạ nhiều ra kia, không phải là virus, mà là do ý thức của người trong sách Bách Lí Triều Hoa thức tỉnh rồi. Hắn ở trong trò chơi giết Ngu Phương Linh nhiều lần, cuối cùng chờ đợi 70 năm, rốt cuộc chờ được một câu “Triều Hoa, người ta yêu” của Ngu Phương Linh.
Bách Lí Triều Hoa mang theo tình yêu khắc vào linh hồn có với Ngu Phương Linh, rơi vào luân hồi, cũng do tình yêu sâu đậm này, làm hắn trọng sinh trung, thức tỉnh ý thức.
Thay lời khác để nói, dòng số hiệu xa lạ này, là thông báo lãng mãn mà người trong sách Bách Lí Triều Hoa muốn gửi cho Ngu Phương Linh.
“Giám đốc Vương, hiện tại chúng ta phải làm sao?” Thanh niên đầu đinh hỏi. 《 Du mộng giang hồ 》 là trò chơi dùng để mở rộng lĩnh vực người máy bạn tình AI của bọn họ, nếu 《 Du mộng giang hồ 》 xảy ra chuyện, sẽ rất bất lợi đối với việc mở rộng sản phẩm.
“Trước tiên cứ hạ giá trò chơi đã.”
“Tùy tiện hạ giá trò chơi, không có một lý do chính đáng, chỉ sợ bên phía người chơi sẽ không thích.” Thanh niên đầu đinh nói.
“Học sinh trung học mê mẩn game giả thuyết AI ngoài ý muốn chết đột ngột, chính là trò chơi 《 Du mộng giang hồ 》 vừa cho ra mắt đã hot, mẹ kiếp, tin tức này thằng nào viết đấy, hoàn toàn là bịa đặt!” Một người khác đang lướt trang web, nhìn đến tin tức này liền nổi giận.
Hiện tại trò chơi này rất hot, người muốn bôi đen bọn họ quá nhiều, tin tức giả bay khắp nơi, giờ đến cả loại lời đồn như này cũng cho lên.
“Cứ như vậy mà hạ giá trò chơi, sẽ tạo thành tổn thấy rất lớn cho công ty.” Thanh niên vừa mắng tin tức nói.
Vương Xuyên trầm ngâm: “Nếu bị người chơi phát hiện bug, hoặc là thật sự xảy ra mạng người, tổn thất sẽ lớn hơn nữa.”
“Bên phía Phó tổng…”
“Phía Phó tổng tôi sẽ tự mình nói rõ với ngài ấy.” Vương Xuyên cầm lấy điện thoại, gọi vào một dãy số, “Mấy người gửi thông báo này đã.”
Một lát sau, bên kia điện thoại truyền đến giọng của Phó tổng, Vương Xuyên nói việc phát hiện bug cho Phó tổng, người đàn ông thấp giọng nói câu “Hay đấy”, cho phép cách làm của anh ta.
Vương Xuyên nói chuyện điện thoại xong, tiếng chuông điện thoại lại vang lên lần nữa, anh ta ấn nhận.
“Alo, Vương Xuyên tiên sinh, tôi là Ngu Phương Linh, tôi muốn gặp anh một lát được không.” Bên kia truyền đến giọng của Ngu Phương Linh.
Mục đích Ngu Phương Linh tới gặp Vương Xuyên, làm Vương Xuyên chấn động. Không ngờ rằng Ngu Phương Linh sẽ nghĩ ra biện pháp như vậy, người máy Al mà bọn họ đang sản xuất, tuy rằng ngoại hình không khác con người là bao, thì cũng vẫn không phải con ngưởi, không có tình cảm phức tạp như con người.
Nếu dời số liệu trong trò chơi của Bách Lí Triều Hoa ra ngoài, cũng chưa chắc là không thể, dù sao kỹ thuật bọn họ đã có thể làm được, đó chính là đưa ý thức của con người vào trong thế giới trò chơi.
Vương Xuyên tin chắc, Phó tổng nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với việc này, anh ta gọi điện thoại xin chỉ thị của Phó tổng, quả nhiên Phó tổng đồng ý với điều kiện của Ngu Phương Linh.
Về sau, tất cả đều rất thuận lợi. Copy số liệu trong trò chơi của Bách Lí Triều Hoa ra ngoài, tổ trò chơi tạm khóa 《 Du mộng giang hồ 》, đây cũng là vì bảo vệ Bách Lí Triều Hoa cùng Ngu Phương Linh, nếu số liệu tiết lộ, bị người khác lợi dụng, hậu quả không dám tưởng tượng.
Đưa một sợi ý thức của Bách Lí Triều Hoa, một lần nữa đưa vào thời không này, Vương Xuyên cũng nghĩ tới, có thể làm theo cách này, giúp nhóm người trong sách ở các thế giới giả tưởng vượt qua thời không hay không.
Đáp án hiển nhiên là không thể.
Những người trong sách khác, chung quy vẫn không có ý thức riêng của mình, mà chỉ là một chuỗi số liệu mà thôi.
Trừ khi, trên đời này lại xuất hiện thêm một “Ngu Phương Linh”, xuyên vào thời không đó, dùng tình yêu đánh thức ý thức của bọn họ.