Hỏi Gió

Chương 1



Nếu không dám nói ái ý, hãy hỏi gió, và để gió nói cho bạn biết.

_____

Hà Lạc Lạc không ngờ tới rằng, là một người tôn thờ tình yêu tự do, kiên định với chủ nghĩa không kết hôn của thế hệ trẻ hiện nay, thế mà lại có một ngày phải chịu khuất phục trước phong tục kết hôn của gia đình.

Cậu thực sự không hiểu được tại sao lại có loại hôn nhân như gông xiềng thế này, vậy mà hầu hết mọi người đều tự đóng cho chính mình một con dấu tiêu chuẩn vào một chiếc phiếu kiểm định, có thể nó mang lại cho họ "cảm giác an toàn" và "đích đến cuối cùng".

Trong hai năm quá khứ, cậu từ đầu đến cuối vẫn luôn cảm thấy rằng một người sống thoải mái tự tại mới là tiêu sái nhất. Nếu như không phải vì để hoá giải nguy cơ tài chính của công ty ở nhà, nếu như không phải phụ mẫu lấy hôn nhân ra để trao đổi với ước mơ, nếu như không phải cậu thấy được sự lo lắng của phụ mẫu mà nhất thời mềm lòng...

Thế nhưng nhân sinh hoàn toàn không hề có nhiều cái nếu như như vậy, sự thật rõ ràng là tình trạng hôn nhân trên thông tin cá nhân của cậu đã bị đổi thành: đã kết hôn.

Đối với đối tượng kết hôn của mình — Nhậm Hào, Hà Lạc Lạc sớm đã không nhớ rõ được lần cuối cùng cậu gặp mặt anh là khi nào rồi, chỉ mơ hồ mà nhớ rằng bản thân mình lúc nhỏ cứ như một cái đuôi vậy, lúc nào cũng Nhậm Hào ca ca, Nhậm Hào ca ca cũng luôn vây quanh cậu. Bây giờ nghĩ lại, thực sự cảm thấy có chút xấu hổ.

Phụ mẫu hai nhà là tại hiệp hội doanh nghiệp Chiết Giang mà quen biết nhau, cũng xem như là môn đăng hộ đối. Khi còn nhỏ thường xuyên qua lại với nhau, sau đó Nhậm Hào xuất ngoại du học, thêm với việc Hà Lạc Lạc thời kì phản nghịch của tuổi thanh xuân, bất chấp sự phản đối của người nhà mà nhất quyết dấn thân vào con đường nghệ thuật, hai người cũng dần dần cắt đứt liên lạc.

Lần này mắt xích tài chính của Hà gia đột nhiên xảy ra vấn đề, Nhậm gia không nói hai lời mà khuynh tình tương trợ. Điều này cứ như dệt hoa trên gấm, đưa than sưởi ấm giữa ngày tuyết rơi. Chính chuyện này đã giúp cho quan hệ của hai bên như bước thêm một bậc nữa.

Nhưng Hà Lạc Lạc vẫn là không thể hiểu nỗi vì cái gì báo đáp ân tình nhất định phải dùng phương thức kết thông gia chứ, bản thân cậu không lẽ nào là cái gì mà công chúa đi hoà thân đó sao? Thực sự là vừa cổ hủ lại còn vừa bóp chết cá tính của cậu, một chút cũng chẳng thấy hay ho.

Về sau cậu cẩn thận suy nghĩ lại, có thể là trong thời kì phản nghịch dài dằng dặc của mình, vô số lần cùng phụ mẫu nhấn mạnh rằng mình sẽ không kết hôn, khiến cho phụ mẫu cảm thấy sợ hãi, liền thực hiện phương thức nửa thoả hiệp nửa ép buộc này, tự cho là đúng rằng như vậy là tốt cho cậu, tìm cho cậu một nhà tốt mà gả.

Thế nhưng một cuộc hôn nhân miễn cưỡng không có tình yêu, thực sự sẽ hạnh phúc sao?

_____

Trước buổi hôn lễ chính thức, Hà Lạc Lạc tổng cộng đã gặp Nhậm Hào 3 lần, một lần là lúc đi lĩnh chứng kết hôn, còn có một lần là cùng nhau bàn về sắp xếp hôn lễ. Nhậm Hào vẫn luôn có dáng vẻ rất bận rộn, mỗi lần gặp mặt đều trực tiếp thẳng thắng đi vào chủ đề. Nhưng mỗi một chi tiết anh đều rất lễ mạo ma hỏi thăm ý kiến của Hà Lạc Lạc trước.

Hà Lạc Lạc cảm thấy anh như trở thành một người khác, đối tượng như thế này thực sự không thể tốt hơn, đẹp trai, giàu có lại còn có hàm dưỡng, nhưng bất kể Nhậm Hào có bày tỏ như thế nào, cậu đối với đoạn hôn nhân này kỳ thực cũng không có ôm hy vọng. Vậy nên hôn nhân hết thảy đều để anh xem xét xem nên làm thế nào để xử lý.

(Hàm dưỡng (bao gồm tu dưỡng, biết kềm chế, tiết chế bản thân) là những điều phát ra từ trong nội tâm và thể hiện ra ở hành vi, lời nói của người ấy.)

Vào ngày sau khi lĩnh chứng xong, Hà Lạc Lạc không hiểu vì sao tâm ý liền phiền loạn, cậu nhìn vào giấy hôn thú ở bên trên hai người nhìn rõ ràng rất xứng đôi nhưng nụ cười lại miễn cưỡng như vậy, cậu không biết trên thế giới này liệu có hay không có một cuộc hôn nhân vừa hoang đường vừa nực cười như cuộc hôn nhân của cậu.

Hà Lạc Lạc nghĩ, có lẽ Nhậm Hào cũng là bị ép kết hôn, bởi vậy bọn họ cũng tự động mà bỏ qua sự khách sáo để tiến đến quá trình bồi dưỡng tình cảm. Nhưng mà thế này cũng rất hợp ý cậu, cậu cũng đã lập xong kế hoạch nước sông không phạm nước giếng sau khi kết hôn rồi.

Tổng thể hôn lễ được tổ chức rất đơn giản nhưng không hề mất đi phong cách, gia đình hai bên cũng không phải là kiểu tính cách cao điệu phô trương, chỉ mời một số người thân, bạn bè thân thiết.

Cách bày trí của hôn lễ cũng là một tiệc đứng mang hơi hướng tương đối hiện đại, cũng bớt đi rất nhiều nghi lễ phiền phức không cần thiết.

Toàn bộ hôn lễ về cơ bản thì Hà Lạc Lạc đều không có nhúng tay vào, mãi cho đến ngày hôm đó cậu mới phát hiện ra Nhậm Hào đã dành rất nhiều tâm tư kể cả các tiểu tiết, toàn bộ cả quá trình đều khiến cậu rất thoải mái dễ chịu, không thể không nói về điểm này, Hà Lạc Lạc đối với Nhậm Hào có ấn tượng không hề tệ.

Khi bắt đầu buổi lễ, cha xứ vẫn như thông lệ mà nói ra câu thoại cũ của mình, từ ánh nhìn của người ngoài, đôi tình nhân trên sân khấu, mặc bộ lễ phục tinh xảo một đen một trắng, nhìn qua tưa như là thiên đàng đã tạo ra một đôi bích nhân. Cảnh này vốn dĩ nên là cảnh yêu thương ấm áp của một đôi tâm đầu ý hợp.

Nhưng Hà Lạc Lạc căn bản lại không hề vui, cậu không biết dùng tự do trao đổi với mộng tưởng, điều này đem ra mua bán liệu có đáng giá hay không.

Khi cha xứ hỏi cậu có nguyện ý không, Hà Lạc Lạc đã nhìn Nhậm Hào, tân lang của cậu thực sự rất anh tuấn, bộ vest đen được cắt may tỉ mỉ khi mặc lên người anh càng làm dáng người anh trở nên thẳng tắp, ánh mắt của anh cũng nhìn về phía chính mình, thâm thuý lại đa tình.

Ngay một nháy mắt, vậy mà chính Hà Lạc Lạc lại tin tưởng rằng bọn họ thực sự là một đôi thực lòng yêu nhau.

Nếu như đã là diễn, vậy thì cậu muốn diễn đến tốt nhất, cậu cố gắng duy trì độ cong hoàn hảo nhất của khoé miệng, nói ra câu "Tôi nguyện ý".

Vào thời khắc đó cậu cũng không biết ý nghĩ nội tâm của đối phương như thế nào.

Chiếc nhẫn là do Nhậm Hào chọn, là kiểu dáng nhẫn cổ điển của Cartier, vừa khiêm tốn lại vừa lộ ra được phẩm vị rất rõ ràng.

Sau khi trao nhẫn xong, nghi lễ kết thúc.

Hôn thêm một cái thì nghi lễ liền kết thúc viên mãn, không biết là do kĩ năng diễn xuất của Nhậm Hào quá tốt, hay là do anh bị không khí này này làm ảnh hưởng, anh lại có chút động tình.

Đây là nụ hôn đầu tiên của họ, giống như gió nhẹ nhàng phất qua, êm ái, cũng không lưu lại dấu vết.

_____

Vào tối đêm tân hôn, cả hai cùng trở về nhà mới, ở toàn bộ quá trình diễn ra hôn lễ Hà Lạc Lạc không có uống rượu, đều là Nhậm Hào thay cậu chắn rượu, ít nhất là vào hôm nay thì Hà Lạc Lạc cảm thấy, Nhậm Hào vào vai tân lang rất hợp cách.

Nhậm Hào uống có chút nhiều rồi, động tác hơi có chút chậm, cứ đứng trước cửa nhà mà ngây ngốc. Hà Lạc Lạc cũng rất cố gắng mà mang anh đi từ cửa chuyển đến trên ghế sô pha. Không ngờ tới Nhậm Hào đột nhiên chuyển người ôm lấy cậu, Hà Lạc Lạc không biết anh đem mình nhận nhầm thành ai, cậu liền lập tức trốn thoát khỏi cái ôm của anh. Cấp tốc liền một mạch mà đem người ném lên sô pha.

Bởi vì động tác không nhỏ, Nhậm Hào tựa hồ bị ngã đến thanh tỉnh, phát hiện hành động mới vừa rồi của mình có chút không thích hợp.

"Anh xin lỗi."

"Nhậm Hào, em không biết anh vì nguyên nhân gì mà đồng ý kết hôn, em nghĩ có lẽ hơn phân nữa cũng là anh bị ép. Cụ thể chi tiết em cũng không muốn biết. Chúng ta của hiện tại tuy rằng là vợ chồng hợp pháp, nhưng chúng ta trước đây không có tình cảm, cũng sẽ không tồn tại việc bồi dưỡng tình cảm. Đợi đến khi em tốt nghiệp có thể độc lập kinh tế rồi, chúng ta liền li hôn đi, tạm thời trong lúc này, anh có làm gì em cũng sẽ không hỏi, em cũng hi vọng anh sẽ không quản em. Bất quá chúng ta dù sao cũng sống trong một mái nhà, mọi người bao dung lẫn nhau một chút, trong đoạn thời gian này, hảo hảo ở chung đi."

Hà Lạc Lạc khoanh tay trước ngực, không có chút dừng lại mà nói liền một mạch, nói xong còn tự nhiên cảm thấy tự bái phục chính mình, còn có chút slay.

(slay: giết người, ở đây ý mang cảm giác hung bạo, doạ người)

Nói xong liền chỉ cảm thấy mặt của đối phương so với chính mình còn thối hơn. Vậy mà anh chỉ lạnh nhạt mà trả lời một tiếng "ừm", sau đó liền không quay đầu lại mà đi thẳng về phòng của mình.

Thẳng đến ngày thứ 2 sau khi hôn lễ kết thúc, Hà Lạc Lạc mới có cơ hội chân chính mà nhìn trên dưới căn phòng tân hôn, căn nhà là do Nhậm gia chuẩn bị, mặt bằng rộng hơn 200m2, nghe nói tất cả các thiết kế đều do một tay Nhậm Hào xử lý. Một sinh viên nghệ thuật thường luôn rất nhạy cảm với các loại thiết kế, nhưng Hà Lạc Lạc không thể không thừa nhân Nhậm Hào quả thực có phẩm vị không tồi, toàn thể phong cách trang hoàn là theo phong cách Nhật, màu gạo trắng nhu hoà kết hợp với màu gỗ thô, giản lược mà lại ấm áp. Kỳ thực nếu nghĩ cẩn thận thì phong cách này so với Nhậm Hào lại không phù hợp cho lắm, nhưng quả thật không hiểu thế nào nó lại hợp với cậu đến khó hiểu.

Bất quá điều khiến Hà Lạc Lạc kinh hỉ nhất chính là, căn phòng phía Nam lấy ánh sáng tốt nhất, Nhậm Hào đã trang trí căn phòng thành phòng thiết kế cho Hà Lạc Lạc, căn phòng có một ban công nhỏ có thể mở ra, cửa cũng được cải tạo thành cửa kính trong suốt từ trần nhà đến nền, có thể để cho Hà Lạc Lạc tắm nắng, thoả thích mà sáng tạo.

Sau khi kết hôn, Hà Lạc Lạc cũng bình tĩnh lại, cảm thấy Nhậm Hào quả thực là một người rất quan tâm, chu đáo, đem căn phòng tốt nhất cho cậu để làm phòng thiết kế, những điều này đem đi so sánh với bản thân thì liền thấy bản thân có chút tiểu nhân, đột nhiên cậu lại nghĩ tới những lời tối qua mình nói có chút hùng hổ doạ người quả thực cảm thấy rất có lỗi. Vẫn muốn tìm một cơ hội để xin lỗi, nhưng từ đầu đến cuối cậu không thể nào cúi mặt được.

Kết hôn một thời gian nhưng hai người gặp mặt nhau cũng không nhiều, ban ngày thì một người làm việc một người học tập. Buổi tối vào thời điểm Hà Lạc Lạc trở về, cũng chỉ có quản gia ở đó, các bữa ăn đã chuẩn bị bình thường cũng chỉ có một người ăn. Thời gian Nhậm Hào về nhà luôn không cố định, mà khi quay về anh cũng thường trực tiếp mà về phòng của mình.

Hà Lạc Lạc cũng thường vụng trộm thấy qua mấy lần Nhậm Hào uống thuốc dạ dày, có khi cũng cố ý bảo dì giúp việc để lại cho Nhậm Hào thức ăn, nhưng lại không nguyện ý mà chủ động nhắc nhở anh một chút, nghĩ rằng lúc nào anh cũng có thể nhìn thấy. Nhưng vào sáng ngày thứ hai khi thức dậy, lúc nào cũng sẽ thấy đồ ăn trên bàn đến động cũng không động một chút nào.

_____

Tiểu Lạc Hào lại trở lại rồi đâyyyyy ❤️

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv