Lục Cửu quyết định rời đi, dù sao vấn đề trong bang còn chưa giải quyết. Huống hồ, quan hệ của hắn và Lâm Ngải đang theo chiều hướng không khống chế được, phải dừng lại ngay.
"Lục Cửu... Lục Cửu!"
"Hả, cái gì?" Lục Cửu phục hồi tinh thần lại, liền trông thấy Lâm Ngải cầm cái xẻng nấu cơm dựa ở cạnh cửa "Anh đang nghĩ cái gì vậy?"
"Không có gì, làm sao vậy?"
"Lấy giúp em lọ đựng gia vị trên tủ bát."
Lục Cửu đứng dậy đi vào nhà bếp, những gia vị không hay dùng thường đặt trên tầng cao nhất của tủ bát, Lâm Ngải nhỏ người không với tới, Lục Cửu cao gần 1m9 chỉ cần vươn tay đã lấy được.
Lâm Ngải đưa tay ra nhận, cánh tay vươn cao khiến thân thể Lâm Ngải hoàn toàn căng ra, cái áo dây trắng bó sát lấy thân thể khiến nội y màu đen như ẩn như hiện, chiếc quần ngắn cũn cỡn bao lấy bộ mông tròn, những đường cong yểu điệu hiện rõ trong mắt Lục Cửu.
Lục Cửu nhếch môi, kéo Lâm Ngải vào lòng. Lâm Ngải đang cầm lọ gia vị, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lục Cửu, "Đừng nháo, em còn đang nấu cơm."
"Không vội."
"..."
"Tôi có thể ăn em trước."
Lục Cửu nhận lọ gia vị trên tay Lâm Ngải, sau đó đặt Lâm Ngải lên bệ bếp, ngón tay thô dài khiêu khích vuốt ve xương quai xanh duyên dáng của cô, dọc theo bả vai mượt mà chậm rãi vén vạt áo của cô lên.
"Lục Cửu" Lâm Ngải thấp giọng kêu, hô hấp dần nhanh hơn.
"Hử?"
Khó có lúc Lục Cửu lại kiên nhẫn, ôm lấy eo nhỏ của cô, rồi luồn tay xuống cởi chiếc quần đùi nhỏ xíu, để lộ nội y không thể che hết cánh mông đầy đặn. Chỉ một lát, trên người Lâm Ngải chỉ còn lại có nội y và tạp dề.
Lục Cửu để Lâm Ngải đưa lưng về phía mình, bàn tay to luồn vào trong tạp dề, cách lớp vải mỏng manh xoa nắn bầu ngực đầy đặn.
"Ân a ~ "
Lục Cửu vẫn thấy chưa đủ, bèn kéo áo bra vướng bận ra, ngón tay xoa nắn nụ hoa mẫn cảm, lôi kéo lúc mạnh lúc nhẹ, cho đến khi Lâm Ngải thở gấp vặn vẹo thân thể.
Lục Cửu khàn giọng nói bên tai Lâm Ngải: "Để anh nhìn xem tiểu huyệt chảy nước chưa nào." Một tay của Lục Cửu xoa bóp ngực cô, một tay luồn vào trong quần lót, xuyên qua âm mao, chạm đến hoa huy*t ướt sũng.
"Lục Cửu!"
Lục Cửu đã đưa tay vào nhanh chóng rút chọc. Lâm Ngải tê liệt tựa vào người Lục Cửu, khẽ rên rỉ.
Lục Cửu cởi quần lót Lâm Ngải ra, để cô nằm úp sấp trên bệ bếp, mông nhếch cao, lộ tiểu huyệt đã đẫm nước. Hắn vội vàng cởi quần ra, đỡ tính khí đã trướng đau nhắm ngay tiểu huyệt, mạnh mẽ đâm vào.
"A!"
Lục Cửu dùng kỹ xảo phong phú đưa đẩy, tính khí thô dài cường hãn xuyên qua dũng đạo mẫn cảm ẩm ướt, xông thẳng vào tử cung, chạm đó vào nơi bí ẩn.
Lâm Ngải cắn môi, bên tai là tiếng thân thể dâm mỹ, mông bị Lục Cửu hung hãn va chạm. Thậm chí cô có thể cảm giác được hắn đang luật động trong tiểu huyệt của mình như thế nào, đột phá tầng tầng mị thịt chạm đến tử.cung như thế nào.
Lục Cửu vừa xoa ngực Lâm Ngải, vừa ra sức luật động, khiến Lâm Ngải phát ra những tiếng rên mị hoặc.
Lục Cửu xoay đầu Lâm Ngải lại, hôn lên cái miệng nhỏ của cô, để nước bọt của hai người hòa vào nhau, để không khí tràn ngập hương vị ái tình.
"Hai cái miệng nhỏ đều nhiệt tình như vậy, em đúng là tiểu dã miêu đói khát." Lục Cửu xoay người Lâm Ngải lại để hai chân cô quấn quanh hông mình, nâng mông cô lên để ra vào dễ dàng hơn.
Tư thế chợt thay đổi khiến tiểu huyệt của Lâm Ngải co rút lại kịch liệt. Lục Cửu cảm giác như có vô số chỉ bàn tay nhỏ bé nắm lấy bảo bối của mình, bóp chặt, rất sảng khoái.
Lục Cửu xâm nhập từ nông đên sâu, từ chậm đến nhanh, mỗi một lần rút chọc đều vừa đúng.
Cao trào hết lần này đến lần khác, Lâm Ngải thất thần, không tự chủ được nghĩ không khéo cô sẽ bị người đàn ông này làm cho đến chết mất. Nhưng, ái tình mãnh liệt như vậy lại khiến cô trầm mê, chết cũng cam nguyện.
Lục Cửu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Lâm Ngải đắm chim trong cao trào, người phụ nữ này đã tiêu diệt hoàn toàn khả năng tự chủ mà hắn luôn tự hào.
"A a... Lục Cửu... Không..." Lục Cửu bước đến bàn ăn, mỗi bước đi lại khiến tính khí thô to tiến vào sâu hơn.
Lục Cửu để Lâm Ngải tựa nửa người trên bàn cơm, một tay cô chống lên mặt bàn, một tay thưởng thức bầu ngực không được hắn âu yếm, rên lên dâm đãng.
"Tiểu dâm nhi, Cửu gia không chơi thì tự mình chơi phải không."
"Ừm..."
Lục Cửu đặt tay Lâm Ngải lên vai mình, cúi đầu mút núm vú đỏ tươi, dùng đầu lưỡi miêu tả quầng nhũ mịn màng, thỉnh thoảng lại cắn một cái, mút đến khi dính đầy nước mới vừa lòng.
Nhà bếp đến phòng khách lại đến phòng ngủ, hai người giống như dâm thú chưa được thoả mãn, tận tình giao phối, trầm mê trong bể dục. Không đếm được hai người đã cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết chăn đệm dưới thân hai người đã đầy dấu vết dâm mỹ.
Lục Cửu và Lâm Ngải cứ để thân thể trần trụi như vậy ôm nhau nằm trên giường, hắn mở ngăn kéo lấy một điếu thuốc châm lửa.
Qua làn khói thuốc, Lâm Ngải nhìn Lục Cửu, nhất cử nhất động của người đàn ông lạnh lùng cứng rắn này như một loại thuốc phiện dành cho cô. Lâm Ngải không tự chủ được vuốt ve lồng ngực dày rộng của Lục Cửu, cẳng chân cũng đặt lên chân hắn.
Lục Cửu nắm lấy bàn tay đang làm loạn của Lâm Ngải, "Ngày mai không muốn xuống giường đi làm?"
"Em đói bụng..."
Lục Cửu nhìn chằm chằm Lâm Ngải, trong miệng vẫn còn khói thuốc, hôn lên môi cô, "Cửu gia cho em ăn no, tiểu dâm nhi."