Có lẽ vì sắp chia xa, oán phụ O trở nên mềm lòng, đến tối đi ngủ, cặn bã A duỗi tay ôm cậu, cậu không vờ ngủ như mọi khi, xoay người dụi đầu vào vòng tay của cặn bã A, ôm lại hắn.
Sau đó chuyện nên đến cũng đến, bọn họ làm tình. Oán phụ O trước nay chưa từng biết hóa ra chuyện tình dục có thể làm cậu bay thẳng lên thiên đường. Cặn bã A cuối cùng cũng học được cách quan tâm đến cảm xúc của oán phụ O, thậm chí hắn còn phải kìm chế rất nhiều lần đến mức suýt nghẹn hỏng nhưng không dám chỉ chăm chăm hưởng thụ của bản thân mà mạnh mẽ thúc từng cú.
Sáng hôm sau, cặn bã A lặng lẽ đứng dậy rời đi, không muốn làm oán phụ O khóc, cũng hiểu đêm qua chỉ là cuộc hoan ái chia tay mà cậu dành cho mình. Không, nó thậm chí không được tính là chia tay, cậu chưa từng đồng ý quay về cùng hắn.
Khi cặn bã A đến sân bay, hắn ngồi ở sảnh chờ gửi một email dài hàng nghìn chữ cho oán phụ O. Trong đó kể chi tiết về cuộc hôn nhân của bọn họ trong những năm qua, đồng thời xin lỗi tất cả những gì hắn đã làm. Đa phần đều là mưa giông sấm sét, lần tồi tệ nhất có trung khuyển A chứng minh, thực ra hắn chưa từng làm với người khác.
Đoạn cuối của cặn bã A là: “Anh luôn biết em là một Omega ưu tú. Em dịu dàng, đáng yêu và thông minh. Lần đầu tiên gặp em, em đang xem bản gốc [Nguồn gốc các loài], anh luôn cảm thấy chúng ta không phải là người cùng một thế giới lại bị hôn nhân ràng buộc, thế là bắt nạt nạt em theo một cách khác.”
“Anh muốn mở miệng mời em theo anh về nhưng dù anh còn hay không còn là chồng em cũng không có tư cách này. Ở đây, em là một giáo sư Omega khôn ngoan tự tin, ngay cả anh cũng bị mê hoặc.”
“Anh không thể dùng tình yêu của em để ràng buộc cuộc đời em, nếu thế, anh chẳng khác anh của quá khứ.”
“Nhưng anh có thể xin em hãy chờ anh, trước khi anh quay lại đừng thích người khác được không?”
Khi cặn bã A gõ những dòng này, từng điều tốt đẹp oán phụ O đối với mình như một bộ phim xẹt trong đầu hắn. Rồi nghĩ tới có lẽ về sau oán phụ O sẽ đối xử với một Alpha khác như vậy.
Người kia tốt hơn hắn, lúc ăn bánh ngọt oán phụ O làm sẽ vòng tay ôm và nói: “Bánh đã ngọt nhưng em còn ngọt hơn.”
Lúc sinh bệnh nằm trong ngực oán phụ O, nắm lấy bàn tay đã lau mồ hôi cho mình rồi nói: “Hết bệnh mới tốt, anh không được hôn vợ nữa.”
Khi mẹ bắt nạt oán phụ O, y sẽ nắm tay oán phụ O kéo ra sau lưng: “Mẹ ơi, đây là người cùng con sống cả đời, con mong mẹ có thể coi em ấy như một đứa con khác trong nhà, tôn trọng và che chở em ấy. Em ấy gả vào để hưởng phúc chứ không phải để chịu khổ.”
Càng nghĩ cặn bã A càng thấy khó chịu, những chuyện hắn có thể làm tốt đều bị hắn phá hư, hắn đã đánh mất người vợ đã từng rất yêu mình. Trong sân bay bắt đầu nhắc nhở sắp tới giờ đăng ký, cặn bã A hít một hơi thật sâu kéo vali đi vào nhưng vali đã bị ai đó giựt lại.
Oán phụ O kéo theo một chiếc vali cùng kiểu dáng, đứng bên cạnh nói: “Em đã thu dọn hành lý anh vứt bừa bãi, anh không biết mình đã để lại thứ quan trọng gì sao?”
“Hả?” Cặn bã A nhớ lại, khi đến hắn không mang theo thứ gì, chỉ mua vài bộ quần áo và máy tính trong nửa năm nay. e b o o k t r u y e n . v n
“Anh bỏ lại em.” Oán phụ O bĩu môi, tủi thân như sắp khóc được cặn bã A ôm vào lòng, dũng cảm nói: “Nghỉ hè mới về với anh đấy, em phải trở lại vào tháng chín!”
Cặn bã A không đợi cậu nói hết câu, ôm cậu hôn tại sảnh sân bay mười phút. Cuối cùng, hắn bế bé vợ đang thiếu oxy đến mức ngạt thở lên vali, để cậu ngồi trên đó rồi đẩy hai vali vào cửa kiểm tra an ninh.
Oán phụ O biết mình dễ tha thứ cho cặn bã A nhưng làm lành vì nghiệp quật phải theo đuổi vợ không phụ thuộc vào việc cặn bã A bị đốt thành màu gì mà phụ thuộc vào cậu có còn yêu người đàn ông này hay không.
Làm lành, luôn luôn vì còn yêu.