Cặn bã A nhốt mình trong phòng suốt một ngày một đêm, oán phụ O muốn gõ cửa nhưng vừa bước đến cầu thang đã ngửi thấy mùi pheromone nồng nặc của Alpha nên quay lại phòng khách.
Đã nửa năm trôi qua kể từ kỳ mẫn cảm cuối cùng, lần đó cặn bã A không tìm đám oanh oanh yến yến bên ngoài mà về nhà đè cậu trên giường ba ngày ba đêm mới bình yên vượt qua.
Cũng chính lần đó, mẹ cặn bã A cảm thấy thế mà cậu vẫn chưa mang thai nên bắt đầu chuyển sự chú ý sang những Omega khác.
Oán phụ O từng bí mật đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ nói khoang sinh sản của cậu hẹp, không dễ thụ thai. Cậu cầm hồ sơ bệnh án khóc rất lâu trong bệnh viện, khi về nhà thì thấp thỏm nói thẳng với cặn bã A nhưng hắn xé hồ sơ bệnh án không chút suy nghĩ, nói: “Không mang thai được thì thôi, dù sao thì hiện tại anh cũng chưa muốn có con.”
Cậu ngu ngốc nghĩ đây là cách mà cặn bã A đối xử tốt với mình, sau đó mới biết cặn bã A chỉ thích chơi trần khi chịch thôi.
Đến giờ đi ngủ, oán phụ O phải đi ngang qua phòng cặn bã A, pheromone bên trong càng lúc càng nồng. Cả ngày nay cặn bã A không chịu dùng thuốc ức chế, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ làm tuyến thể bị thương. Oán phụ O thở dài đẩy cửa ra thấy Alpha đang ngồi co ro trong tủ ôm áo sơ mi trắng của cậu.
Chiếc áo sơ mi trắng đó còn sót lại sau chuyến đi nghỉ ở đây nhiều năm trước, nó đã phai mùi Omega từ lâu. Nhưng cặn bã A chỉ ôm nó chờ ở trong phòng cả ngày, thấy oán phụ O đi về phía mình lập tức vứt áo chạy tới ôm chân cậu, hai mắt đỏ hoe la lên một cách đáng thương: “Vợ ơi, anh biết em sẽ không mặc kệ anh.”
Oán phụ O ngồi xổm xuống suýt chút nữa không nhịn được ôm hắn nhưng cậu nhớ rõ bọn họ đã ly hôn, cậu không còn là Omega của hắn, đương nhiên không đủ tư cách cùng hắn vượt qua kỳ mẫn cảm.
Cặn bã A thấy ánh mắt bình tĩnh của cậu nhìn mình, vươn tay ngoéo ngón út của cậu, đè nén cảm giác nóng nảy do kỳ mẫn cảm chi phối, nhẹ nhàng nhất có thể nói: “Khó chịu lắm, vợ ôm anh một cái đi.”
Oán phụ O đứng dậy lui lại một bước, nói thật: “Chúng ta đã ly hôn rồi.”
Cặn bã A không còn sức để đứng dậy, nằm co quắp trên sàn, tuyến thể nóng làm hắn càng thêm khó chịu, không nghe được oán phụ O đang nói gì. Hắn nghẹn ngào thỉnh cầu lần nữa: “Anh khó chịu lắm vợ, em cho anh một chút pheromone được không?”
Oán phụ O lại ngồi xuống, vươn tay tìm kiếm trên người cặn bã A. Cặn bã A không đợi được pheromone an ủi từ Omega, ánh sáng trong mắt hắn mờ đi, hắn nhìn thấy oán phụ O lấy điện thoại ra khỏi người mình, điềm nhiên bấm số 120. Tiện thể gửi định vị cho người đẹp O và lạnh lùng O, cuối cùng mang theo chiếc áo sơ mi trắng không còn pheromone rời khỏi phòng.
Cặn bã A cảm thấy rất đau, ngoài cảm giác đau do không nhận được pheromone trong kỳ mẫn cảm còn thêm cảm giác đau như bị dao đâm vào tim. Cuối cùng cũng nhớ ra vợ hắn thực sự là một quyển từ điển sống với chỉ số thông minh cao, chỉ vì yêu hắn mới trở nên ngu ngốc dễ bắt nạt.
Giờ cậu không còn yêu hắn nữa, cậu dễ dàng nhìn thấu những chiêu trò của hắn và bỏ qua cách theo đuổi vụng về kia.
Người đẹp O và lạnh lùng O đến rất nhanh, oán phụ O ngồi trong phòng khách nhìn bác sĩ khiêng Alpha đã ngất đi, còn không quên pha một ấm trà ngon đãi hai người bạn. Ba người ngồi uống trà, lạnh lùng O rất giận vì cặn bã A giam cầm cậu ở đây cả tháng. Người đẹp O không có phản ứng gì nhiều, dù sao cậu cũng là người từng trải nhưng cậu rất ngạc nhiên, cặn bã A không động vào oán phụ O trong suốt thời gian này, người đẹp O không nhịn được gọi điện mắng bá đạo A.
Lạnh lùng O: “Hay cậu tìm Hiệp hội Bảo vệ Omega để xin lệnh cấm đi, e rằng nhất thời hắn sẽ không từ bỏ.”
Oán phụ O: “Không cần, lần này anh ta đã tuyệt vọng rồi.”
Người đẹp O: “Còn cậu, cậu đã tuyệt vọng chưa?”
Oán phụ O: “Thời tiết hôm nay đẹp thật!”
Sau khi người đẹp O về đến nhà, bá đạo A vốn còn hoang mang lập tức đoán được chuyện gì đã xảy ra. Tức tới độ gửi bảy tám tài khoản Wechat của bác sĩ nam khoa cho cặn bã A, thêm một câu: “Người anh em mau khám sớm đi, có lẽ còn thuốc chữa.”
Cặn bã A đang truyền nước trong bệnh viện, tức run tay khi nhắn tin: “Tôi không thay đổi thì mấy người gọi tôi là đồ cặn bã, tôi thay đổi thì mấy người nói tôi không được!” wattleonidasmini
Người đẹp O trả lời: “Không A nào đáng sợ hơn một tên cặn bã”.
Cặn bã A: “Còn ba ngày ba đêm của kỳ mẫn cảm cuối cùng đâu!”
Bá đạo A: “Người anh em mới có ba ngày ba đêm, đừng nói ra ngoài, mất mặt lắm. Có một cặp ở thế giới thực bên cạnh chịch bảy ngày trên đảo đấy.”
Cặn bã A giận không trả lời, bá đạo A hài lòng quay lại nhìn vợ, chợt phát hiện vẻ mặt của người đẹp O có gì đó không đúng, tiếng còi báo động trong lòng vang lên, hỏi: “Em sao vậy vợ?”
Người đẹp O: “Tại sao anh lại có bảy tám tài khoản Wechat của bác sĩ nam khoa?”