Lúc oán phụ O đến học viện xử lý vấn đề nghỉ học, còn chưa kịp tới cửa đã bị lạnh lùng O và người đẹp O kẹp hai bên khiêng đi.
Lạnh lùng O nhìn đôi mắt sưng vù của oán phụ O, cầm chai đá đắp cho cậu, hừ lạnh: "Tiền đồ đâu!"
Oán phụ O thút thít kìm nước mắt nói: "Tiền đồ đều dùng vào không đi tìm anh ta."
Người đẹp O đau lòng ôm vai, xoa nhẹ đầu cậu nói: "Cặn bã A chỉ sở hữu 30% cổ phần của học viện O Đức, trung khuyển A và bá đạo A hợp lực chèn ép hắn trên hội đồng quản trị làm hắn chẳng còn quyền lên tiếng, cậu bỏ học chi. Học tam tòng tứ đức ở trường hắn điều hành rồi tái giá với một A tốt không phải là cách treo cặn bã A lên đánh hay nhất sao! Có một câu là mỗi một tiền nhiệm đều ở mỗi một trường. Hiện tại là kỳ thi tốt nghiệp lên đại học, sẽ sớm vào Thanh Hoa Bắc Đại mà. "
Oán phụ O gật đầu, cậu cũng không nỡ chia tay các bé đồng bọn ở học viện. Huống chi trước đây cặn bã A không mấy khi đến trường, không đáng vì tránh né anh ta mà rời khỏi đây.
Cặn bã A đợi nửa tháng mà oán phụ O chưa từng xuất hiện trong văn phòng của hắn. Hắn bóng gió một hồi biết được hôm nay cậu tới trường nên vờ đến kiểm tra.
Oán phụ O đang học lớp nấu ăn, cậu làm bánh khá giỏi nhưng cặn bã A lại không thích ăn đồ ngọt. Mỗi lần mang món đã làm ở lớp về đều bị mẹ chồng và quản gia mang đi.
Hôm nay làm bánh ngàn lớp, cặn bã A đã lâu không gặp oán phụ O, thấy cậu gầy đi mấy phần, lúc cậu cúi đầu xử lý nguyên liệu lộ ra khí chất ôn hòa. Trước kia hắn chỉ cảm thấy không quen với việc không gặp được oán phụ O trong thời gian dài, chờ thấy được người mới biết cảm giác vắng vẻ trong lòng gọi là nhớ nhung.
Nhớ em ấy nhiều lắm.
Lạnh lùng O ngồi khoanh tay uống cà phê, người đẹp O dùng tiền mua chuộc các học viên khác giúp cậu một phần, chỉ có oán phụ O là sốt sắng đổ kem và hoa quả lên lớp bánh.
Cặn bã A bắt đầu suy đoán: Nhất định bánh kem oán phụ O làm sẽ đưa đến văn phòng của hắn rồi nhân cơ hội này làm lành. Hắn sẽ vờ từ chối, sau hai ba lần thì miễn cưỡng đồng ý. Hắn cúi đầu suy nghĩ chợt thấy anh họ A xuất hiện trong lớp, anh ấy điềm nhiên đến bên cạnh oán phụ O, oán phụ O múc một thìa kem đút cho anh họ A. Hai người thì thầm như một cặp đôi đang yêu cuồng nhiệt.
Cặn bã A cảm thấy mất hết mặt mũi, nghênh ngang rời đi.
Anh họ A là giáo viên của lớp nghệ thuật tiếp theo, oán phụ O làm bánh kem này cho tinh ranh O. Ban đầu, tinh ranh O cá cược với người khác mới theo đuổi anh họ A. Sau khi hẹn hò cậu ta làm trời làm đất nhưng anh họ A vẫn cưng chiều. Đến khi biết được tinh ranh O ở bên mình chỉ vì một vụ cá cược, anh họ A thu hồi tất cả tình yêu và quay lưng bỏ đi. Suy cho cùng, nói xấu sau lưng ngày đó không phải là phẩm chất tốt đẹp của A. Oán phụ O đề nghị làm bánh giúp anh, anh họ A vui vẻ đồng ý. wpchonyenbinhsautatca
Làm xong bánh, oán phụ O thắt một nơ con bướm thật đẹp, lạnh lùng O đi tới, dùng điện thoại chụp ảnh gửi lên vòng bạn bè của mình: "Anh họ may mắn quá đi!"
Cặn bã A nhìn thấy bài này, giận đến mức kéo đen lạnh lùng O, thả ra rồi kéo đen, cuối cùng gửi tin nhắn cho trung khuyển A: "Vợ anh có ý gì đây? Thà phá mười chùa miếu còn hơn phá một cuộc hôn nhân. Sau khi xây được hồ nhân tạo thì các người định qua cầu rút ván hả?"
Tinh ranh O nhìn thấy bài này trên vòng bạn bè, do dự nửa ngày mới gửi tin nhắn cho lạnh lùng O: "Anh ơi, bên cạnh anh ấy đã có người? Có phải bé O lần trước em thấy không, là bé dịu dàng hơn em xíu đáng yêu hơn em xíu ngoan ngoãn hơn em xíu không?"
Anh họ A không hề hay biết mang bánh đến cho tinh ranh O. Theo hiểu biết của anh, cậu chàng kia chưa chắc đã chấp nhận lời xin lỗi này. Ai mà ngờ được tinh ranh O lại tái mặt khi nhìn thấy chiếc bánh đó, miễn cưỡng cười tươi nhận lấy: "Cảm ơn."
Oán phụ O làm một chiếc bánh nhỏ cho mình, trên đó là hai viên kẹo dẻo nhỏ, tự mình ăn rồi nghĩ đến cặn bã A. Ban đầu muốn chụp một tấm ảnh gửi lên vòng bạn bè, theo thói quen định gõ "Chồng tui nói..." mới biết mình chưa có chồng, thế là chỉ đăng mỗi bánh với dòng chữ: "Là bé O giỏi lên được phòng khách xuống được phòng bếp".
Điều thứ mười tám của "Học viện O Đức": Hãy là một O giỏi lên được phòng khách xuống được phòng bếp.