Hello, dạo này mình thấy có rất nhiều bạn thích và khen truyện của mìnhnên mình vui lắm, có thêm động lực để đăng hơn. Xin cảm ơn mina-san!!!
Haiz, buồn quá, chán quá, không có gì làm hết trơn. Hay là bật TV xem có gì mới, cầm điều khiển ấn 1 cái "tít"
(À, chị phát ngôn viên với anh phóng viên nhé, sợ tưởng lầm giới tính là chết Tg)
_Xin chào mừng quý vị đã đến với bản tin thời sự của đài truyền hình dìmtv.Tôi tên là Buồn , phát ngôn viên của ngày hôm nay.
Vâng, chủ đề của ngày hôm nay sẽ xoay quanh học viện "Gold Rainbow", nổitiếng nhất Việt Nam, gồm có những học sinh ưu tú, tài năng, chăm chỉ,giỏi giang, xinh trai, đẹp gái |Em ơi, lố giờ lố giờ (đạo diễn)|. À dạ,chúng ta hãy theo chân phóng viên Cùi Bắp để biết rõ hơn nhé!
_Chào mọi người! , è hèm chào , tôi - CùiBắp đang ở trước cổng học viện "Gold Rainbow". A kia rồi! Cậu gì đó ơi!Tôi hỏi cậu vài câu được không?
Học sinh lớp 10,nam, ngoại hình ốm như cây tăm, mái ngố, da đen, tên chưa nghĩ ra. Cậuấy cầm micro run run nói (Tg: Nhát):
_Ch... Chào, h... hỏi gì... ạ? - mồ hôi tuôn ra như tắm
_À, cậu thấy học viện này như thế nào! - Cùi Bắp nhăn mặt
_Ừ... th... thì... đẹp! - cậu ấy chạy mất dép
_Thôi, chúng ta hãy đến phòng hiệu trưởng nhé!
Người xem TV, ngoại hình giới tính tuỳ theo trí tưởng tượng củacác bạn, nghĩ: "Khúc này nhảm quá, tua nhanh", cầm điều khiển ấn 1 cáinữa
Tua nhanh x20
_Đây là tin hot nhất và cũng là cuối cùng của buổi sáng ngày hôm nay. Đó là: Cậu học sinh nổi tiếng đẹp trai, lạnh lùng, học giỏi tên là Phong lầnđầu tên bị kêu xuống phòng giám thị. Rất nhiều bạn tò mò không biết cậuấy bị phạt cái gì? Nhưng đừng lo, đã có bạn Anh Đào Nhỏ đã cầm máy, quay được cận cảnh toàn bộ lúc đó. Cùng xem nhé!
~~~Đoạn video~~~
Kin ngồi ở ghế bành bằng da màu đen, cúi mặt xuống, lầm bầm cáigì đó, mùi sát khí nồng nặc. "Két", cửa mở ra, bóng dáng cao to của ôngthầy bước vào, đóng cửa lại rồi đi tới gần anh, nói:
_Ngồidưới đây cũng lâu rồi nhỉ? Chắc em suy ngẫm nhiều rồi, cho thầy biết emcó làm sai hay không? - ông thầy vênh mặt quyền lực
_... Không - Kin lắc đầu, thật tình là anh chẳng biết mình ngồi đây làm gì
_Dám nói vậy hả? Được, đáng lẽ thầy không định phạt em mà em lại muốn ngượclại nhỉ? HÌNH PHẠT LÀ: lau dọn nhà vệ sinh ở khu vực sau trường. Xongmới được về! - ông thầy đi vào bên trong uống nước xả giận.
~~~Hết rồi! The end!~~~
_Quao, vậy là Phong sẽ bị phạt lau dọn nhà vệ sinh ở khu vực sau trường. Maymắn là chỗ đó cũng có ít người tới. Do không thể xâm phạm chuyện riêngtư của người khác nên... tạm biệt - Cùi Bắp
"Tít", màn hình TV tối thui do người xem đã tắt mất tiêu, quăng điều khiển lên bàn. Thảnh thơi vào phòng đi ngủ (Tg: Sáng mà ngủ, heo à!).
~~~È hèm, chúng ta trở lại với cả đám ha!~~~
Anna đang đi lòng vòng các lớp học để kiếm ai đó. Ở lớp 12A3,ông thầy đó xách cặp bước ra, cô liền chạy lại, nhỏ nhẹ nói:
_Em chào thầy! - Anna cúi đầu
_À, Như hả? Sao, em có chuyện gì muốn nói với thầy à! - ông thầy
_Thầy ơi, thầy có thể tha cho bạn Phong được không ạ? Bạn ấy không có lỗi, đó là tại em, em lỡ làm Phong giận nên cậu ấy mới hét to. Em xin lỗi thầy! - Anna khóc bù lu bù loa
_Nín đi, thầy không giận em đâu... Thôi được rồi, thầy tha cho Phong lần này vậy! - ông thầy thở dài
_Thật sao thầy! Em cảm ơn thầy! Đây là chút quà em tặng cho gia đình thầy! - Anna chìa hộp quà cũng bự cho thầy
_Đâu cần phải làm vậy! - ổng nói vậy thôi mà giữ khư khư cái hộp
Sau khi chào thầy xong, cô đi xuống lầu để ra sân sau, miệngcười sằng sặc. Không ngờ ổng dễ mắc bẫy đến vậy, mà mình không thíchchơi như vậy chút nào! Nhưng vì Kin, mình sẽ cố gắng. Vui vẻ bước đi,miệng ngâm nga hát vài câu vì giờ này học sinh về hết rồi, chỉ còn cảđám ở lại thôi. Bỗng có tiếng nói làm cô giật cả mình nhưng không đếnnỗi phải hét lên:
_Như! - giọng nói này vô cùng ấm áp
_Ủa, anh Minh, sao anh còn ở đây? Mà anh đã khỏe hơn chưa? - Anna quay đầu lại, là anh Minh
_Anh khỏe rồi! Khi nào rãnh anh bao em 1 chầu, coi như là có qua có lại! -Minh cười hiền, nếu là mấy cô gái khác chắc đổ rạp mất
Anna tính từ chối nhưng nhìn thấy nụ cười của Minh thì mặt lại hơiđỏ 1 chút, nếu nhìn kĩ sẽ thấy. Công nhận ảnh giống mẫu người mình thích ghê á: đẹp, nhà khá giả, ấm áp, như hoàng tử bạch mã, Minh gần nhưgiống hết, nhưng lại không có võ. Cô bất ngờ, mình đang nghĩ gì vậytrời, tỉnh táo lại đi, còn Kin nữa. Anna hơi ngại, nói:
_Cũng được, giờ em phải đi rồi, hẹn gặp lại! - Anna vẫy tay tạm biệt rồi đi luôn
Minh nhìn theo bóng lưng cô, vậy là lời đồn có thật rồi, Annađang là couple với Kin. Nhưng mình không được bỏ cuộc, tình cảm của mình gần được 3 năm, nếu từ bỏ thì kì cục lắm. Minh thở dài, mặt buồn rườirượi.
~~~Nhà vệ sinh ở sân sau~~~
Anna chạy tới thì cả đám đang hành hạ Kin, nào là bày thêm rác,tạt nước, rồi còn dí giày dính dơ vào sàn. Cô đã giận rồi đây, chúc anhchị may mắn.
_È hèm! - Anna gằn giọng
_Ơ... Nh... Như hả? - cả đám trừ Kin lắp bắp
_... - Anna tối mặt, im lặng tột độ
Khi mà la làng, giận dữ hẳn ra ngoài thì đừng lo, sẽ qua nhanhthôi và Anna hết giận ngay. Còn im lặng kiểu này là max luôn rồi, khó mà làm huề với cô lắm. Kin chạy tới gần Anna, lo lắng nói:
_A... được rồi, được rồi mà! - Kin vuốt lưng Anna
_... - Anna lôi Kin đi
Mấy đứa còn lại run cầm cập như đang ở Băng Đăng. Cùng lúc, tấtcả điện thoại vang lên có tin nhắn, mở ra đọc thì ôi thôi rồi:
"Tất cả bị cấm túc ở White Crown cho đến tối ngày mai, đừng hòng năn nỉ hay cầu cứu"
Nội dung ngắn gọn mà đầy xúc tích nhỉ? Haiz, đúng là chơi ngu,giờ thì hứng hậu quả đã đời luôn. Vẫn motip cũ: "Thấy cũng tội mà thôicũng kệ". Haha! Mấy đứa kia hồn lìa khỏi xác, bay lơ lửng giữa khôngtrung. Bị cấm túc là nhốt vào 1 cái phòng hơi nhỏ, không có internet,điện thoại hay âm nhạc. Na ná ở tù ấy, mà phòng này dù sao cũng tiệnnghi hơn, có cho ăn uống, sạch sẽ, có đồ thay.
Dạo vòng quanh đã đời thì hồn cũng trở về với xác, mấy đứa đó tự động lênxe chạy đến bar, mặt ai nấy đều thất thần. Jen đã biết tin nên không quá bất ngờ vì mình với Star đã bị 1 lần rồi. Thượng lộ bình an nhé các anh chị!
Ai bảo bắt anh làm CinderKin làmgì? Rồi giờ bị cấm túc, đáng đời! Tg tiết lộ 1 bí mật, là ông thầy đókhoảng 55 tuổi và rất ham quà cáp, tiền bạc, rất dễ bị lừa. Hãy đón xemchap sau nhé!