Học Trưởng, Không Quen Không Biết Xin Đừng Động Tay Động Chân

Chương 64: Làm việc đi nào...(H)



Trong lúc Mộc Du còn đang tận tình cùng ngây ngô chơi đùa anh em của hắn, Cố Thời Minh vừa xoa nắn mông thịt mềm mại của người trong lòng, bên tai nghe âm thanh mềm nhũn nũng nịu của cậu vừa với tay qua hộc tủ bên cạnh, không tiếng động moi ra một tuýt gel bôi trơn.

"A!"

Bất ngờ bị lật lên, Mộc Du không nhịn được kinh hô thành tiếng. Hai chân cậu kẹp hai bên eo hông người đàn ông chỉ kịp chống lên, tuy có thể không để cho hạ thân hai người đè ép lên nhau nhưng hai tay đang nắm vật lớn kia lại không kịp buông ra, khiến cho nửa thân trên của cậu nằm bẹp trên lòng ngực hắn. Nhưng lúc cậu giãy giụa muốn ngẩng đầu lên nhìn xem người đàn ông thì đã bị hắn đè đầu lại, khàn giọng nhắc nhở: "Tiếp tục đi."

Lúc nói chuyện hắn còn mạnh mẽ đưa tay vạch ra hai cánh mông căng mọng nhiều thịt nhất của cậu, mạnh bạo xoa nắn khiến cậu không nhịn được rên rĩ thành tiếng. Toàn thân căng thẳng khiến cậu bất giác nhấc lên thân dưới, lại tựa như hưởng ứng mà nhếch mông áp sát vào lòng bàn tay nóng như lửa của người đàn ông. Bên tai nghe tiếng cười trầm thấp của hắn, mặt cậu cũng nóng không kém.

"Du Du... Làm việc đi nào..."

Giọng hắn cứ như mang theo ma lực vang lên bên tai cậu, dụ dỗ cậu phạm tội. Đôi môi mỏng hơi lạnh của người đàn ông còn cắn lấy vành tai non mịn, kích thích đầu óc cậu mơ màng, lại bất giác muốn làm theo lời hắn. Nhưng mà... Làm cái gì...?

Trong lúc cậu không hiểu rõ, hai tay đã tiếp tục xoa nắn người anh em của hắn. Không biết là cậu đã lướt qua chỗ nào mà khiến cho đỉnh đầu vang lên một tiếng than nhẹ trầm thấp lại quyến rũ đến tận xương. Ít nhất thời điểm nghe thấy nó, toàn thân cậu vừa muốn rã ra, vừa kêu gào muốn nghe nhiều hơn nữa. Thế là cậu càng thêm nổ lực trêu chọc vật lớn trong tay.

Mộc Du lại không hề biết, bản thân càng như vậy lại càng mau khiến cho lý trí của người đàn ông bị lau sạch.

Hiện tại thì hắn vẫn có một nữa tâm lực để tận tình chăm sóc cho động nhỏ mê người đang ẩn giấu thật sâu giữa hai cánh mông của người yêu nhỏ.

"Ư a..."

Thời điểm hai cánh mông bị vạch ra, để lộ miệng mềm đỏ hồng vốn đã sớm được người đàn ông trêu chọc mà hơi mềm rụt ra một chút, dễ dàng để lộ đường hầm tối tăm bên trong, người trên thân hắn khó nhịn mà khẽ run rẩy nỉ non một tiếng. Âm thanh kia lại như mật ngọt rót vào trong tai người đàn ông, khiến hạ thân hắn càng thêm căng chặt.

"Lại lớn nữa a ha... Lạnh..."

Vốn đã rất kiềm nén, bên tai lại nghe âm thanh khó lòng kiềm nén của người yêu nhỏ, trong lòng Cố Thời Minh không nhịn được thầm mắng một câu chết tiệt. Hắn không lại bận tâm nghĩ tại sao cậu có thể có tố chất chọc người như vậy nữa. Thời điểm này hai ngón tay hắn đã mạnh mẽ mang theo chất gel lành lạnh chui vào động nhỏ mê người kia, tận tình mà khuấy động.

Người yêu nhỏ không ngoại lệ lại càng tỏ ra ngọt ngào, hắn lại càng ra sức chui lủi khắp nơi. Cho dù chưa ăn qua thịt heo thì cũng từng nhìn qua heo chạy, vì để không khiến người yêu chịu tổn thương hay lưu lại ám ảnh gì trước đó hắn đã rất cố gắng học hỏi tri thức trên mạng. Lúc này tuy hành động của hắn có phần vô tri, ngây ngô giống như cọng tảo nhỏ nào đó nhưng hắn biết tất cả hành động của hắn đều hướng tới một mục đích duy nhất. Đó là...



Điểm mẫn cảm.

"A ha! Ưm..."

Thỏa mãn nghe được âm thanh còn mềm hơn cả trước đó của người yêu nhỏ, người đàn ông lại càng ra sức tấn công vào điểm nhạy cảm mà hắn vừa tìm thấy bên trên vách động chật hẹp kia. Mỗi lần đều khiến toàn thân người trên thân hắn run rẩy, mềm giọng rên rĩ, hắn biết đoạn đường này có thể đi được suôn sẽ rồi.

"Ư a! Đừng... Muốn bắn hức..."

Nhưng cậu càng nói, người đàn ông lại càng ác ý, giống như hận không chọc nát điểm nhỏ kia vậy.

"A!!"

Rốt cuộc chịu không nổi sự tấn công của người đàn ông, tiểu Du Du không nén nổi bắn đầy bụng dưới của hai người. Một số còn rơi rớt trên vật lớn cậu đang cầm trên tay nãy giờ, khiến cho nó trở nên dính nhớt, tỏa ra mùi vị sắc tình nồng nặc cả khoang mũi, lại dễ dàng chọc người thêm nhũn ra. Trong lúc đầu óc cậu trắng xóa, bản thân đã bị người đàn ông lật lại từ bao giờ. Chỉ là nệm mềm trước thân cũng không thể kéo lý trí của cậu về, bởi ngay sau đó nó đã bị đôi môi của người đàn ông đã cuốn lấy, mạnh mẽ lôi kéo cậu rơi vào cơn bão của sự ham muốn tận sâu dưới đáy lòng.

Thời điểm vật lớn kia một phát chui vào gần một phần ba, đôi mắt cậu hơi mở ra, miệng bất giác há ra, có cảm giác hít thở không thông, toàn thân cũng căng cứng. Nhưng giống như đã lường trước được chuyện này, ngay sau đó toàn thân cậu như được người đàn ông sát qua một lần. Nơi nào có thể kích thích cho cậu mềm ra đều được người đàn ông chủ tâm chiếu cố, chẳng sót chỗ nào. Từ thân đến tâm cậu đều bị người đàn ông đùa bỡn trong lòng bàn tay, không cho cậu một chút khoảng trống để mà thở dốc. Đợi cậu bị vật lớn từ lúc nào đã vào được cả cây đỉnh cho trước mắt nổ tung Mộc Du với hoàn hồn nhận ra tất cả. Nhưng chỉ vẻn vẹn là nhận ra thôi, bởi vì ngay sau đó cậu đã bị sóng lớn sóng nhỏ liên tục tập kích, mạnh mẽ lôi tuột ra ngoài biển lớn, nhấp chìm mất rồi.

"A không ư hư... Từ bỏ a..."

Chẳng biết đã qua bao lâu, cả căn phòng đều bị mùi bị tanh nồng nhượng người đỏ mặt kia xâm chiếm, đủ loại âm thanh như muốn khiêu khích sức chịu đựng của con người không chút khiếm tốn vang vọng khắp nơi.

Thế nhưng mọi thứ lại giống như không có hồi kết...

Cọng tảo nhỏ lẳng lơ lúc này hết sức đáng thương bị người bẻ ra một tư thế càng thêm mị hoặc, dễ dàng tiếp nhận yêu thương của người đàn ông phía trên, lại chỉ có thể mềm người đón nhận toàn bộ kích thích do hắn mang đến. Mặc dù miệng cậu nói không, thế nhưng eo mông lại vô thức hùa theo từng cái đỉnh lộng của người đàn ông, mỗi lần đều chọc cho hắn đỏ mắt, hành động càng thêm điên cuồng.

"Gọi tên anh, Du Du."

"Ư a hức hức..."

Khóe mắt đỏ ửng ướt át, người dưới thân nửa thân trên hoàn toàn nằm úp trên nệm giường tối màu lại càng làm nổi bật làn da trắng nõn lúc này có phần ửng hồng của cậu. Nửa thân dưới lại bị đôi tay rắn chắc của hắn mạnh mẽ kéo lên, ép buộc đón nhận một cuộc vận động không phải do người làm mà giống như là do động cơ pic-tông làm ra. Toàn thân trên dưới của cậu có cảm giác như đều bị mài đến nóng rực, có thể bốc cháy đến nơi rồi. Bụng nhỏ bị đỉnh thành hình dáng của vật to lớn, mỗi lần sờ tới đều có thể bị kích thước kia dọa cho choáng váng, trong lòng lại không nhịn được thầm than thật vô lý.



"A không ư ư... Bắn cho em đi a a... Chịu không nổi mà hu hu ư ư..."

"Gọi anh, anh tha cho em."

"Ư ư... Minh... Minh..."

"Gọi chồng."

"A hức... Anh..."

Lời oán trách gì đó còn chưa phát ra được đã bị người đàn ông ác ý đỉnh cho tan rã, đổi lại là những tiếng nỉ non khó nhịn nhượng người điên cuồng. Khóe môi của người đàn ông mạnh mẽ nâng lên, hắn lại thỏa mãn cúi người hôn lên từng tấc da thịt trên tấm lưng trần ướt rượt của người yêu nhỏ, nhẹ giọng dụ dỗ: "Gọi đi, Du Du của anh..."

"A!"

Kích thích trên lưng khiến cho cậu còn chưa mở miệng được đã cong cả thân hình, khiến cho toàn thân vô thức bày ra một dáng vẻ mê người rồi bắn lấy. Thời điểm toàn thân đổ sụp xuống miệng nhỏ kia mới rầm rì mấy tiếng không dễ nghe thấy nhưng khó được vẫn là chui vào tai người đàn ông đang điên cuồng vì bị động nhỏ kia xoắn đến lợi hại: "Chồng ơi... Nhanh lên ưm..."

Lại như đổ dầu vào lửa, triệt để đốt cháy tất cả.

"Chết tiệt!"

Một tiếng mắng chửi này ở phía sau còn kéo theo một trận đỉnh lộng càng chạy càng nhanh, đến cuối cùng tiểu Du Du đã muốn mềm nhũn đều bị hắn bộc phát mà khóc chít chít thêm một vài giọt nước nhạt màu đáng thương nữa. Sau đó cả người cậu cũng trơn tuột, đổ sụp xuống giường.

Theo cái cử động của cậu, vật to lớn bán mềm khẽ trượt ra khỏi động nhỏ, mang theo một đám chất lỏng màu trắng đục nồng nặc mùi vị khiến người ta nóng mặt, còn nhiều đến mức đọng thành một vũng nhỏ bên dưới hạ thân của người yêu nhỏ. Hình ảnh này không ngoại lệ chọc cho người đàn ông đỏ mắt, hơi thở ồ ồ. Hắn phải chửi thầm một tiếng, đồng thời kiềm nén ham muốn trong lòng mới không đem cậu lật lại làm thêm lần nữa.

Đành chịu, người yêu nhỏ vừa mới phá thân, nếu hắn lại đến lần nữa, khó tránh khỏi sẽ không làm cậu bị thương. Miệng nhỏ kia chỉ mới bị hắn làm một lần đã đỏ tươi như đóa hoa kiều diễm nở rộ giữa lớp sương trắng, hắn không biết nếu làm lần nữa nó sẽ ra cái gì. Thôi bỏ đi. Ngày tháng còn dài.

Nếu mà lúc này Mộc Du có thể còn tỉnh táo, còn biết được ý nghĩ trong lòng hắn thì cậu nhất định sẽ một cước đá hắn lăn khỏi giường. Một lần của hắn là làm cậu mấy tiếng đồng hồ, đổi hai ba cái tư thế, hắn còn có tâm mà nói như vậy. Cậu muốn cắn người!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv