Nhìn bộ dạng Thẩm Húc Thần tức giận tới giơ chân, Trình Dĩ Hoa khẽ nhếch môi cười một thoáng, chậm rì rì nói: “Đúng rồi, vừa rồi quên không nói, mọi tuyển thủ chạng vạng chiều nay sẽ tới đông đủ, cậu nhớ quan sát bọn họ một chút, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Còn nữa, tuy rằng tớ là tình nguyện viên nhưng tớ chỉ phụ trách công tác ban đầu, hôm nay là ngày cuối cùng tớ làm tình nguyện viên, từ mai, tớ cũng chỉ có thể thấy cậu trên TV, phải cố lên!”
Thẩm Húc Thần thành công bị đánh lạc hướng, quả nhiên không còn bám riết vụ Vạn Bảo Châu không buông nữa.
Kỳ thật, Thẩm Húc Thần cũng không thật sự tức giận, nhưng là một thuần gay, bị người khác nghĩ mình có quan hệ với con gái, cảm giác cũng là lạ nha.
Biết Trình Dĩ Hoa sắp phải đi, Thẩm Húc Thần rầm rì hai tiếng, không thú vị nói: “ý…chúng ta vừa mới gặp mặt, cậu lại muốn đi?” Ban đầu còn cho rằng trong quá trình thi đấu sẽ luôn có Trình Dĩ Hoa ở bên cạnh.
Trình Dĩ Hoa vô tội nói: “Lúc trước, tớ tham gia huấn luyện bí mật 15 ngày, sau đó lại tới làm tình nguyện viên cho cuộc thi, tiếp đó còn phải đi bộ đội… một cấp dưới của ba phụ trách huấn luyện riêng cho tớ.”
“Bận như sếp.” Thẩm Húc Thần cảm khái một câu.
Trình Dĩ Hoa tháo thẻ tình nguyện viên trước ngực xuống: “Tớ phải đi rồi… nhân dịp các tuyển khác còn chưa tới đủ, cậu nghỉ ngơi chút đi. Điện thoại của tớ không tiện liên lạc, tớ không thể lúc nào cũng mang theo di động bên mình, cậu đừng chờ điện thoại của tớ… cho nên, có chuyện gì thì cứ nhắn tin tới cho tớ.”
“Ừ, sẽ nhắn tin cho cậu.” Thẩm Húc Thần đáp.
Đến cùng là con trai, lại còn là trùng sinh lão quỷ, sau khi Trình Dĩ Hoa rời đi, Thẩm Húc Thần cũng không quá buồn rầu. Cậu tới gặp BTC lấy đồng phục, rồi bắt đầu đi thăm thú quanh khu biệt thự, thuận tiện quan sát địa hình một chút — ít nhất cũng nên biết rõ lối thoát hiểm ở chỗ nào, tuy rằng không có khả năng xảy ra chuyện gì nhưng tới chỗ lạ nào đó cũng phải quan sát kỹ một chút, đây là việc người cẩn thận nên làm.
Có lẽ mỗi người từng tử vong được trùng sinh lại đều sẽ trở nên cẩn thận như vậy đi? Nếu không phải thì người nọ quá mức vô tâm rồi.
Tuyển thủ còn chưa tới đông đủ, trong biệt thự lúc này đa phần là nhân viên BTC, lầu 1 là khu hoạt động công cộng, hiện tại có không ít người đi qua đi lại. Lúc gặp người nào, Thẩm Húc Thần cũng mỉm cười coi như chào hỏi. Đại đa số nhân viên đều rất thân thiện, có nữ nhân viên lo lắng Thẩm Húc Thần đói bụng còn đề nghị cậu tới phòng bếp lấy đồ mà ăn. Trong tình hình chung, phòng bếp luôn chuẩn bị sẵn đồ ăn 24/24.
Trong phòng bếp, có một cô gái đang nướng bánh mì. Thẩm Húc Thần nghe nhỏ nói với mấy người khác: “Tớ vẫn luôn muốn mua một cái lò nướng đặt trong bếp, nhưng bếp nhà tớ lại quá nhỏ không đặt được. Không ngờ BTC lại đầu tư như vậy, còn có cả lò nướng trong biệt thự của chúng ta… Lò nướng này quả thực là kinh hỉ ngoài ý muốn, bánh mì cũng sắp chín rồi, mấy cậu có muốn nếm thử không?”
“Oa, tớ cảm thấy cậu siêu cấp lợi hại, không ngờ còn biết nướng bánh… tớ chả biết nấu nướng gì cả!” đây là giọng một cô gái khác.
“Cậu mới lợi hại, có lần tớ vô tình nhìn thấy bức tranh sơn dầu cậu vẽ, là bức 《 đầu xuân 》 ấy, hình ảnh sinh sôi nảy nở dâng trào trên giấy, rất rung động! Lúc tớ nghe nói họa sĩ bằng tuổi tớ, cả người đều ngây ngốc luôn. Cậu chính là thần tượng của tớ! Có thể gặp được cậu trong cuộc thi này, thật sự quá may mắn!” Cô gái nướng bánh nói.
Tranh sơn dầu à… nghe thực cao siêu. Thẩm Húc Thần càng lúc càng nhận rõ, mỗi một thí sinh đều không thể khinh thường.
Sau khi nói lời từ biệt với Thẩm Húc Thần, Trình Dĩ Hoa lắc lư rời khỏi biệt thự.
Mới đi không bao xa, có một thiếu niên ăn vận rất khác người chạy tới trước mặt Trình Dĩ Hoa. Cậu nhóc này vốn đang nhàm chán ngồi chờ ven đường, sau khi nhìn thấy Trình Dĩ Hoa, lập tức nhảy dựng lên, bay nhanh tới gần, nhìn qua tựa như một con cún cưng manh manh đát. Tóc tai nhuộm từa lưa đủ thứ màu, một lọn màu lam, một lọn màu vàng, một lọn một hồng, một lọn màu tím…mái tóc không dài không ngắn, nhìn y như bảy sắc cầu vồng. Từ xa nhìn lại, mái tóc đủ màu sặc sỡ kia y như con vẹt biến hóa đa dạng. Mà cậu nhóc này xác thực có đủ tiềm chất trở thành một con vẹt, nói dai nói dài, tốc độ nói như súng liên thanh.
Trình Dĩ Hoa lười nghe cậu nhóc luyên thuyên, ra hiệu cho cậu nhóc xòe tay ra. Sau đó, Trình Dĩ Hoa đặt thẻ tình nguyện viên vào lòng bàn tay cậu nhóc.
“Ý, sư phụ không cần nữa sao?” Vẹt nam hỏi.
“Không cần.” Trình Dĩ Hoa đáp.
Vẹt nam bộ mặt khổ qua: “Vậy phải làm sao… làm tình nguyện viên phải chú ý tóc tai ăn mặc bề ngoài, sư phụ không làm giúp con, con chỉ có thể đi gỡ tóc…. Mái tóc này con chỉ vừa mới nối tối qua! Không thể cho con chơi thêm một ngày sao?”
“Nhóc con, dám đi nối tóc? Đậu thúc không dùng dây lưng đánh chú mày à?” Trình Dĩ Hoa lạnh lùng nói.
Đậu Thiên Chân, cũng là vẹt nam dương dương đắc ý nói: “Hôm qua con nào dám mò về nhà, ba còn chưa nhìn thấy kiểu tóc mới của con đâu… sư phụ phụ phụ phụ…. Con cầu xin ngài, ngài giúp con làm tình nguyện viên thêm mấy ngày đi, con thấy ngài có vẻ rất thích việc này mà! Cho con chơi thêm hai ngày nữa đi, sư phụ xem, kiểu tóc mới này của con vừa mỹ miều vừa soái khí lại có cá tính cỡ nào!”
Trình Dĩ Hoa nhún vai: “Thẩm mỹ của chú mày…anh không còn lời nào để nói. Anh không giúp được chú mày, gần đây anh rất bận, cả tuần anh mày chỉ ngủ được 4 tiếng mỗi ngày, cố lắm mới được thả ra một ngày…Bây giờ anh phải quay về, không thể làm tình nguyện viên tiếp được. Nếu chú mày còn nhận anh là sư phụ, vậy phải ngoan một chút, đi sửa lại cái đầu ngay, thành thành thật thật làm tình nguyện viên, thuận tiện chiếu cố đứa bạn giúp anh.”
“Ai cơ? Bạn sư phụ? Cũng là đại thần sao?” Đậu Thiên Chân hứng thú bừng bừng hỏi.
Trình Dĩ Hoa khẽ cười: “Ừ, cậu ấy rất lợi hại.”
Có câu nói, không tới kinh thành không biết thế gia. Đừng thấy Đậu Thiên Chân dáng vẻ vô tâm vô phế, không nên thân mà lầm, kỳ thật cậu nhóc này là người Đậu gia. Đương nhiên, gia chủ hiện tại của Đậu gia là bác cả của Đậu Thiên Chân, mà nhân vật trung tâm của thế hệ đồng lứa với Đậu Thiên Chân ở Đậu gia là con trai bác cả, Đậu Thiên Huân. Đậu Thiên Huân không chịu thua kém, tiền đồ sáng lạn, vì thế Đậu Thiên Chân không thuộc dòng chính tương đối mà nói là được nuôi thả. Cha Đậu Thiên Chân và cha Trình Dĩ Hoa có quan hệ không tồi.
Đậu gia và Trâu gia là hai nhà cùng phe cánh. Cho tới nay, Đậu – Trâu hai nhà có quan hệ rất tốt, cùng tiến cùng lùi. Hai năm gần đây, khởi điểm là chuyện của Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư, sau đó lại có thêm nhiều lần hợp tác giúp đỡ nhau, vì thế quan hệ giữa hai nhà Trâu gia và Trình gia cũng càng ngày càng thân thiết. Có Trâu gia ở giữa xe chỉ luồn kim nên hai nhà Đậu – Trình cũng tự nhiên có giao tình. Đậu Thiên Chân cứ như vậy trở thành ‘người hầu’ của Trình Dĩ Hoa. Nói là người hầu cũng không chính xác lắm, quan hệ giữa hai người họ vẫn thực bình đẳng.
Đương nhiên, đó là trong mắt của nhóm người lớn, thế giới của bọn trẻ con muốn đơn thuần bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng đối với Đậu Thiên Chân, cậu cam tâm tình nguyện đi theo Trình Dĩ Hoa ‘lăn lộn’, thuần túy là bởi vì cậu phục Trình Dĩ Hoa sát đất. Hoàn toàn không liên quan gì tới hai gia tộc. Sở dĩ Đậu Thiên Chân bái Trình Dĩ Hoa làm sư phụ bởi vì Trình Dĩ Hoa là “Nhất”. Mà “Nhất” chính là nickname của Trình Dĩ Hoa trong giới hacker trên thế giới. Sư phụ là Nhất a, đặc biệt huyễn khốc!
Tới khi Trình Dĩ Hoa ngồi lên xe nghênh ngang rời đi rồi, Đậu Thiên Chân mới chợt nhớ tới cái gì, hô to về hướng chiếc xe: “Sư phụ phụ phụ phụ….ngài quên nói cho con tên bạn của sư phụ rồi!!!”
Hơn 6 giờ chiều, thí sinh cuối cùng cũng tới biệt thự báo danh. Mấy vị lãnh đạo BTC cuộc thi 《 Tài năng trung học – cúp Hoa Thừa 》 cùng đại diện tổ chương trình mời các thí sinh đi ăn cơm. Người của tổ chương trình kỳ thật là người của đài truyền hình. Cuộc thi lần này, BTC và đài truyền hình hợp tác với nhau, có thể nói thanh thế cực kỳ lớn. Kênh giáo dục đài truyền hình quốc gia lấy tên cuộc thi để mở một chương trình mới trong kỳ nghỉ hè, liên tục tuyên truyền quảng bá khắp nơi. Chỉ có Thẩm Húc Thần không thường xem TV mới không để ý, chứ người nào chỉ cần thường xuyên xem TV thì đều biết tới cuộc thi này, vì nó đã được đài truyền hình quảng bá từ rất lâu.
Cuộc thi tài năng trung học khác hẳn với các cuộc thi siêu trí tuệ, siêu trí nhớ…khác.Thi sinh tham gia cuộc thi đều là các học bá nổi danh, mà mỗi người lại có các tài lẻ khác nhau. Nói cách khác, học bá là trọng điểm, chính vì thế các tài năng khác đều chỉ là thêu hoa dệt gấm.
Thẩm Húc Thần nhận lịch trình thi đấu BTC phát cho mỗi người, là một quyển sổ không dày không mỏng. Ngay trang đầu có ghi một đoạn văn, đại ý nói hữu nghị thứ nhất, thi đấu thứ nhì, mục đích chủ yếu của cuộc thi lần này là muốn phát hiện các học sinh trung học tài đức vẹn toàn có đẩy đủ tố chất cùng năng lực bla blo bla…
Dựa theo những gì ghi trong này, bắt đầu từ ngày mai, mọi hoạt động hằng ngày của tất cả các thí sinh trong biệt thự đều sẽ bị ghi hình lại. Sau đó, nội dung quay mỗi một ngày sẽ được biên tập cắt ghép lại chỉ còn 50 phút và được chiếu vào tối ngày hôm sau, khá giống với các show thực tế. Cùng lúc đó, thi đấu chính thức sẽ được sắp xếp vào các buổi tối. Sau khi chiếu xong 50 phút hoạt động ban ngày của các thí sinh, tiếp đó sẽ phát sóng quá trình thi đấu.
Nói cách khác, sau khi chương trình thời sự kết thúc, vào 7h 45 phút mỗi ngày, chương trình 《 Tài năng trung học – cúp Hoa Thừa 》 sẽ được phát sóng trên kênh truyền hình quốc gia, đầu tiên phát sóng 50 phút hoạt động mỗi ngày (hôm nay chiếu ngày hôm qua, ngày mai chiếu ngày hôm nay…) sau khi hoạt động hằng ngày chiếu xong, đúng 8 rưỡi sẽ phát sóng quá trình thi đấu của các thí sinh (đồng dạng hôm nay chiếu buổi thi của ngày hôm qua, ngày mai chiếu ngày hôm nay, chỉ có trận chung kết mới quay trực tiếp).
Quá trình thi đấu sẽ có loại trừ thí sinh.
Theo như sắp xếp, sau 4 ngày thi đấu, tổ chương trình sẽ loại 8 thí sinh có số điểm thấp nhất vào cuối ngày thứ 4. 8 người này tuy rằng bị loại nhưng bọn họ vẫn còn một vòng thi chia tay cuộc thi, 8 người sẽ chia thành 2 tổ ngẫu nhiên, rồi cùng tiến hành tranh luận về cùng một đề tài. Ngày thứ 5, toàn bộ thí sinh được nghỉ ngơi, ngày thứ 6, 8 người bị loại sẽ tiến hành cuộc biện luận. Sau đó, 8 người rời khỏi biệt thự, chính thức chia tay cuộc thi. Bốn ngày tiếp theo lại tiến hành thi đấu, sau đó lại tiếp tục loại 8 thí sinh tiếp theo, cứ thế sau 3 vòng, chỉ còn lại 10 người cuối cùng, nội dung cuộc thi sẽ được thay đổi. Nguyên tắc loại trừ cũng đổi thành mỗi ngày loại 2 thí sinh, cuối cùng chọn ra quán quân.
Thẩm Húc Thần đọc rất nhanh, tới khi căn bản hiểu toàn bộ nội dung cũng không mất bao nhiêu thời gian. Cậu cảm thấy di động khẽ rung lên, còn cho rằng là Trình Dĩ Hoa nhắn tin tới. Tới khi lấy di động ra mới biết hóa ra là tin rác trúng thưởng [Chúc mừng quý khách trúng thưởng một chiếc Iphone và một chiếc Notebook…] Thẩm Húc Thần bật cười, cứ cảm thấy mấy người lừa đảo hay soạn tin kiểu này thầm mến Steve Job, mặc kệ bọn họ đưa ra giải thưởng cao thế nào, cuối cùng vẫn cố chấp đưa vào sản phẩm của hãng táo cắn dở, rất buồn cười.
Nghĩ nghĩ, Thẩm Húc Thần lại chủ động nhắn một tin cho Trình Dĩ Hoa: [Đang làm gì đó?]
Hết chương 70