Tiễn Hồ trấn không lớn, từ trường Trọng Cao tới nhà Trình Dĩ Hoa tuy phải đi qua mấy trạm xe công cộng, nhưng nếu lựa chọn đi bộ thì cũng chỉ mất khoảng nửa tiếng đồng hồ mà thôi. Thẩm Húc Thần quyết định đi bộ về trường. Điều này đương nhiên không phải vì muốn tiết kiện tiền, thật ra giá vé xe bus vô cùng rẻ vì Thẩm Húc Thần có thẻ học sinh, nên được giảm nửa giá, ngồi một lượt chỉ mất có 5 xu. 5xu thực sự vô cùng bèo.
Thẩm Húc Thần chỉ muốn yên tĩnh đi bộ một mình mà thôi.
Thẩm Húc Thần đã quen cô độc một mình, có thể là do cậu từng có một thời gian dài sống đơn độc, cho nên cậu rất thích những khoảng thời gian ở một mình.
Tựa như hiên tại, Thẩm Húc Thần một mình đi bộ trên vỉa hè, không làm gì hết, chỉ cảm thấy cả người từ đầu tới chân đều trầm tĩnh lại.
“Có lẽ về sau nên tìm công việc nào có nhiều thời gian thanh nhàn một chút, tốt nhất mỗi năm đều có thời gian để nghỉ ngơi hay đi du lịch…Ừm, có lẽ làm giáo viên cũng không tệ, được nghỉ đông và nghỉ hè.” Thẩm Húc Thần lẩm bà lẩm bẩm. Tuy rằng cậu được sống lại còn sở hữu một cái hệ thống thần kỳ, nhưng thẳng thắn mà nói, cậu tựa hồ không có nhiều dã tâm.
Chính xác mà nói, Thẩm Húc Thần không có dã tâm. Là một lương dân, cậu không muốn chống đối chính phủ, cũng không muốn trở thành thần thánh gì đó, cậu muốn làm gì? Không gì khác chính là có thể kiếm đủ tiền, sau đó đảm bảo ông nội được an nhàn tuổi già, đảm bảo Cố Vọng Thư có thể sống vui vẻ cả đời, trừ mấy cái đó ra cậu còn cần gì nữa đâu?
Muốn trở thành Tom Sue* là lúc cậu đang ở thời kì trung nhị kiếp trước, không phải là cậu đã được tái sinh bây giờ. Vô địch đánh bay quái thú là Ultraman, không phải cậu; cứu vớt thế giới là anh chàng mặc quần lót đỏ bên ngoài, cũng không phải cậu. Nói trắng ra, Thẩm Húc Thần chỉ khuyết thiếu một mục tiêu “cao xa” mà thôi. (Tom Sue: nhân vật nam hoàn mỹ, hoàn hảo về mọi mặt, tương tự Marry Sue là nhân vật nữ hoàn hảo về mọi mặt)
【 Ting — Phát hiện kí chủ có thái độ sinh hoạt tiêu cực, hệ thống mở trạng thái Hard, tự động lựa chọn mục tiêu nhân sinh cho kí chủ (●—●) 】
【 Hệ thống toàn diện nâng cấp (●—●)】
【 Sau khi thăng cấp sẽ xuất hiện thêm nhiều công năng mới, xin hãy chờ đợi (●—●)】
Mi cho rằng xuất hiện một dấu gạch ngang giữa hai cái chấm tròn là rất cute sao? Cầu hệ thống quân đừng bán manh! Trạng thái Hard là cái quỷ gì?! Trăm ngàn lần đừng xuất hiện mấy cái công năng kỳ quái a! Ta sai rồi không được sao?! Ta thật sự sai lầm rồi!
Thẩm Húc Thần rốt cục ý thức được câu “không tự tìm chết sẽ không chết” quả nhiên là một châm ngôn trí tuệ. Cậu cmn lại cảm thấy mấy ngày qua quá mức nhàn rỗi, được rồi, hệ thống tự động nâng cấp, tự động lựa chọn mục tiêu nhân sinh cho mình, còn bao trọn cả quá trình, nếu nó chọn mục tiêu trở thành thế giới đệ nhất mỹ nữ, vậy còn không bằng cậu tự cho mình một dao cho nhanh!
Còn nữa, nếu như không hoàn thành được nhiệm vụ, ai biết hệ thống có thể lôi ra mấy cái biện pháp trừng phạt tàn khốc nào? Trong tiểu thuyết không phải đều miêu tả như vậy sao, có hệ thống phi thường cường thế, mỗi khi kí chủ không hoàn thành được nhiệm vụ phải bị chịu trừng phạt, từ đó về sau tang quyền nhục quốc, chủ quyền mất hết!
Xin đừng a….Đứng giữa đường cái náo nhiệt, dưới ánh mặt trời ban trưa ấm áp, Thẩm Húc Thần một thân đầy mồ hôi, cảm thấy cả người đều lạnh lẽo.
Mà Thẩm Húc Thần càng sốt ruột bao nhiêu thì hệ thống càng kéo dài thời gian bấy nhiêu. Màn hình hệ thống chỉ hiện lên mấy chữ “Đang nâng cấp”, rất lâu không thấy động tĩnh gì.
Đến khi Thẩm Húc Thần về tới trường học, thu xong chăn phơi, bắt đầu lớp tự học buổi tối, tan buổi tự học về kí túc, tắt đèn lên giường đi ngủ…Khi cậu mở hệ thống ra, hệ thống vẫn biểu hiện ‘Đang nâng cấp’, tựa như rơi vào trạng thái đơ máy. Bởi vì thời gian chờ đợi quá dài, Thẩm Húc Thần không khỏi càng trở nên nôn nóng. Quá nửa đêm, cậu mới không dễ dàng chìm vào giấc ngủ, nhưng ngủ cũng thập phần không kiên định.
Trong khi không gian xung quanh đều an tĩnh, Thẩm Húc Thần đột nhiên giật mình bừng tỉnh.
Phản ứng đầu tiên của cậu chính là mở hệ thống ra xem. Cảm ơn trời đất, rốt cuộc cũng nâng cấp xong.
Thẩm Húc Thần nhận được một bức thư từ hệ thống. Đọc thư xong, lo lắng trong lòng Thẩm Húc Thần rốt cuộc mới giảm bớt một chút.
Hóa ra, từ sau khi sống lại cho tới nay, sinh mệnh của Thẩm Húc Thần luôn bị hệ thống nắm giữ trong tay, một khi cậu mượn năng lực của hệ thống để phạm tội, như vậy cậu lập tức sẽ đối mặt với tử vong chân chính, đây là quá trình tất yếu khi hệ thống sàng lọc lựa chọn kí chủ. Mà hiện tại, thực hiển nhiên Thẩm Húc Thần đã thông qua khảo nghiệm của hệ thống
Biết được chân tướng, Thẩm Húc Thần không khỏi cảm thấy có chút khó chịu, thậm chí còn cảm thấy toát mồ hôi lạnh khi nghĩ tới tính mạng mình từng rơi vào trạng thái chỉ mành treo chuông! Nhưng, cẩn thận ngẫm lại, Thẩm Húc Thần có thể lý giải hành vi của hệ thống (lý giải không có nghĩa là trăm phần trăm tán thành). Tuy rằng nói thế này có chút khoe khoang nhưng thật sự không phải ai cũng giống như Thẩm Húc Thần, sau khi tái sinh, sở hữu hệ thống, ai còn có thể ngây thơ vô hại cho được.
Có người, vừa có đặc quyền đã nảy sinh dã tâm khôn cùng, có dã tâm kỳ thật cũng không sao nhưng có dã tâm sẽ nảy sinh tham lam, tham lam sẽ thao túng *, * sẽ khiến người lạc lối, cuối cùng khiến con người ta mất đi nhân tính, dẫn tới bị hủy diệt. Bảy tội lỗi cơ bản đều bắt nguồn từ những thói xấu của nhân loại. (Jer: cái chỗ * là của tác giả, tui nghĩ chỗ * này là tư duy, suy nghĩ hay sao đó.)
Cũng có người, có được bàn tay vàng hệ thống giúp đỡ lại cảm thấy mình chính là con cưng của thần, lấy bản thân trở thành thước đo để đánh giá người khác, đặt bản thân bên trên pháp luật, coi bản thân không gì không biết, không gì không làm được, tự cho bản thân cái quyền được định tội người khác, có thể tùy ý bỡn cợt vận mệnh của người khác.
Những người như vậy, cuối cùng cũng sẽ bị hệ thống đào thải.
Những người sở hữu hệ thống giống như Thẩm Húc Thần, đa phần đều được trùng sinh và được cho mượn năng lực hệ thống. Hệ thống không giết người, nhưng chỉ cần hệ thống thu lại năng lực của mình thì những người kia cũng không thể sinh tồn được nữa, như vậy, chờ đợi bọn họ chỉ có tử vong.
Chú ý, hệ thống vẫn luôn nhấn mạnh, có dã tâm cũng không sao. Cho nên, nếu như bạn có thể khống chế được dã tâm của mình, mà không phải bị dã tâm của mình khống chế, như vậy, kí chủ sẽ được hệ thống hỗ trợ đi lên đỉnh cao danh vọng, tương lai biến thành nhân sinh người thắng, điều này không hề trái với nguyên tắc của hệ thống.
Còn một điều nữa, không được đùa bỡn vận mệnh của người khác! Đùa bỡn là thái độ trêu chọc, đùa cợt, không nghiêm túc, không tôn trọng đối xử với người hoặc sự vật khác. Ở một mức độ nhất định nào đó có thể thay đổi vận mệnh một người – tỷ như Thẩm Húc Thần cho ông Thẩm Bình Trung dùng dung dịch phục hồi cơ thể để kéo dài tuổi thọ của ông — đó không hề có ý “đùa bỡn”.
Mỗi một không gian song song đều có một người nắm giữ hệ thống. Tóm lại, người có thể thông qua khảo nghiệm của hệ thống đa phần đều là người có lý trí, chăm chỉ, tích cực, hướng thiện, tôn trọng sinh mệnh con người.
Không hề nghi ngờ, Thẩm Húc Thần là một trong những người có biểu hiện xuất sắc nhất, sở dĩ cậu có thể thông qua khảo nghiệm của hệ thống, dĩ nhiên bởi vì hệ thống cảm thấy cậu không có chí tiến thủ — những người khác là có thể tự khống chế dã tâm, còn cậu thì hoàn toàn không có dã tâm! (Không có chí tiến thủ và lười biếng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, Thẩm Húc Thần không có dã tâm, nhưng cậu vẫn nghiêm túc đọc sách, nghiêm túc học tập. Còn người lười biếng chỉ nằm một chỗ chờ bánh từ trên trời rơi xuống).
Trong việc tôn trọng sinh mệnh, Thẩm Húc Thần đã làm rất tốt.
【 Kí chủ nhàn rỗi như vậy, hệ thống cũng không nhìn ra được, ngon nha. (●—●) 】
Khoan đã…Sau khi hệ thống được thăng cấp về sau có phải đã thay đổi quá nhiều rồi không? Rõ ràng hệ thống quân trước kia không có bán manh a! Chẳng lẽ hệ thống sau khi nâng cấp sẽ có trí năng? Thẩm Húc Thần nhìn dòng chữ hiện trên màn hình trước mặt, phát hiện mình dường như đã biết được cái gì đó.
【 Căn cứ vào tình hình thực tế của kí chủ, hệ thống đã tỉ mỉ chọn lựa mấy mục tiêu nhân sinh chính, nhất định phải hoàn thành!】
【 Mục tiêu chính thứ nhất: Sự nghiệp thành đạt (thiếu niên dũng cảm, hãy trở thành niềm kiêu ngạo của ông nội cậu đi!)】
【 Mục tiêu chính thứ hai: Gia đình mỹ mãn (Đây là lời chúc phúc từ mẹ cậu, cho dù cả đời bà ấy chỉ có thể ở cùng cậu ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ.】
【 Mục tiêu chính thứ ba: Tinh thần no đủ (Nửa đêm tỉnh lại không thấy trống rỗng, tự thấy bản thân không thấy hổ thẹn day dứt, cả đời không dung tục, cuối đời không hối hận.)】
【 Mục tiêu chính thứ tư: Giá trị danh vọng max!】
Này cũng quá có lệ đi! Thẩm Húc Thần cảm thấy đầu đau, dạ dày đau, ngón chân đau, toàn thân đều đau.
Sự nghiệp thành đạt? cái gì gọi là thành đạt? tính theo lương một năm, tính theo chức vị, hay tính theo thành tựu? Nếu tính theo lương một năm, vậy có lương cao là sự nghiệp thành đạt? Nếu tính theo chức vị, vậy bò lên chức vị cao là sự nghiệp thành đạt? Vậy còn tính theo thành tựu thì tính kiểu gì?
Gia đình mỹ mãn? Cái gì gọi là mỹ mãn? Cho dù cậu có tìm được nửa kia của đời mình, thì Hoa quốc cũng đâu cho phép Gay được kết hôn, hai người sống chung với nhau cũng được tính là gia đình mỹ mãn sao? Hơn nữa, cậu không định có con, cho dù có thể đẻ thuê nhưng cậu không muốn thế, không có con thì có gì đáng để khen ngợi?!
Tinh thần no đủ? Yêu cầu này cũng khá chuẩn xác, nhưng đây là đang bồi dưỡng Thánh nhân sao? Là con người, ai mà chả có thất tình lục dục, cho dù tinh thần no đủ thì cũng không tránh được ngẫu nhiên cũng sẽ thấy trống rỗng, thấy áy náy, thấy hối hận a!
Cuối cùng, giá trị danh vọng Max là cái quái gì? Mi có thể cho một con số cụ thể có được không!
【 Nâng cấp nhiệm vụ cưỡng chế học tập hằng ngày: Đề nghị kí chủ lựa chọn phương hướng học tập của mình (nếu kí chủ chưa đưa ra lựa chọn trong thời gian quy định, hệ thống sẽ mặc định chọn hạng mục đầu tiên).】 Hệ thống quân đã khôi phục lại phương thức hoạt động tương đối cứng nhắc bình thường, không còn bán manh, tựa hồ những lần manh manh đát lúc trước đều là ảo giác của Thẩm Húc Thần.
【 Đề nghị lựa chọn nhiệm vụ cưỡng chế học tập hằng ngày: 1. Ngôn ngữ; 2. Vận động; 3. Nhạc khí; 4. Biểu diễn….20. Thủ công… 】
Nghĩ tới chuyện ban ngày, Thẩm Húc Thần liền chọn ngôn ngữ, học thêm một ngôn ngữ mới tựa hồ cũng không phải chuyện xấu.
【 Đề nghị lựa chọn nhiệm vụ học tập ngôn ngữ: 1. Tiếng Pháp; 2. Tiếng Đức; 3. Tiếng Nga; 4. Tiếng Hebrew…87. Tiếng Albania….299. Tiếng Tinh linh; 347. Tiếng Klingon….908. Tiếng Ba tể (ngôn ngữ bị tuyệt tích)….】
Tay Thẩm Húc Thần lướt qua mục tiếng Pháp, do dự hồi lâu cuối cùng mới chọn tiếng Đức.
【 Nhiệm vụ cưỡng chế học tập hằng ngày hoàn thành: Học tiếng Đức một giờ (Hoàn thành nhiệm vụ, thưởng 20 tích phân, không hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên sẽ mất đi một trong năm giác quan trong 36 tiếng đồng hồ.)】
Từ giờ trở đi, mỗi ngày Thẩm Húc Thần sẽ có hai nhiệm vụ hằng ngày nhất định phải hoàn thành. Một là nhiệm vụ chức nghiệp hằng ngày, làm học sinh, mỗi ngày cậu phải tập trung học tập 4 tiếng đồng hồ; Hai là nhiệm vụ học tiếng Đức trong 1 giờ vừa mới phát sinh.
Dựa theo lời hướng dẫn từ hệ thống, sau khi Thẩm Húc Thần có thể nói thông viết thạo tiếng Đức thì nhiệm vụ học tiếng Đức sẽ tự động hủy bỏ, nhưng cùng lúc đó bắt buộc phải lựa chọn một hạng mục nhiệm vụ học tập mới thay thế. Nói cách khác, từ nay về sau, mỗi ngày Thẩm Húc Thần đều phải bỏ một tiếng để học tập tri thức mới, đây là tính cưỡng chế.
Một tiếng mỗi ngày không tính là nhiều nhưng để duy trì lâu dài thì vô cùng khó. Hơn nữa, hệ thống còn mở ra biện pháp trừng phạt, nếu như Thẩm Húc Thần không làm được, cậu sẽ có khoảng 36 tiếng mất đi một trong các giác quan thị giác, khứu giác, vị giác, xúc giác hoặc thính giác. So với 36 tiếng mất đi giác quan, mỗi ngày kiên trì học tập một tiếng đồng hồ vẫn tương đối có lời. Chung quy, ai biết trong 36 giờ đó, cậu sẽ gặp phải chuyện gì, mất đi một trong năm giác quan, con người sẽ trở nên thay đổi.
Thẩm Húc Thần đành phải tự an ủi chính mình, kiếp trước, cậu từng đọc tin tức ở trên mạng về một ông cụ, ông cụ kia sau khi về hưu mới bắt đầu học ngoại ngữ, kết quả ngắn ngủi vài năm cũng đã thông thạo ngôn ngữ đó. Còn có một bà cụ gần trăm tuổi còn đi học nhảy dù và nhảy Bungee. Bọn họ không có hệ thống, chỉ dựa vào sự tự giác của chính mình mà cũng có thể học được, còn cậu, một thanh niên trẻ khỏe lại có bàn tay vàng, chẳng lẽ không làm được sao? Hơn nữa, chờ sau này khi về già, cậu có thể không chút hổ thẹn mà nói rằng cả đời mình đã học tập tới già. Bằng cách này, cậu bỗng thấy mình trở nên thật cao lớn! Tựa hồ cũng không tệ nha!
Tri thức là biển rộng vô bờ, học được bao nhiêu hay bấy nhiêu, Thẩm Húc Thần từ sau khi trọng sinh càng lúc càng lạc quan, vừa lòng thỏa dạ đóng hệ thống lại.