Lần này Trình Dĩ Hoa có hai ngày nghỉ, Thẩm Húc Thần cùng Trình Dĩ Hoa dính chặt lấy nhau tựa như trẻ sinh đôi kết hợp trải qua hai ngày. Tới khi ngày nghỉ của Trình Dĩ Hoa kết thúc, Thẩm Húc Thần cấp tốc đăng kí học một lớp làm bánh ngọt, dù không có thời gian cũng phải cố nặn ra thời gian rảnh để đi học! hết thảy đều vì thỏa mãn sở thích cuồng đồ ngọt của bạn trai nhỏ!
Hết cách, Thẩm Húc Thần là trùng sinh lão quỷ, đời trước cậu từng nghe rất nhiều tin tức về thực phẩm bẩn không hợp vệ sinh lan tràn khắp các mặt báo, cậu lo lắng bánh ngọt bán bên ngoài cũng sử dụng số lượng lớn chất phụ gia hoặc chất bảo quản độc hại. Nhưng ai bảo Trình Dĩ Hoa lại cuồng đồ ngọt tới vậy? Thẩm Húc Thần cảm thấy mình vất vả một chút cũng đáng. Chờ tới khi cậu lấy được chứng chỉ làm bánh ngọt sơ cấp, về sau sẽ thường xuyên làm bánh ngọt ở nhà cho Trình Dĩ Hoa. Đồ do chính tay cậu làm cho Trình Dĩ Hoa ăn, cậu mới cảm thấy yên tâm.
Hai người sống cùng nhau, cũng không thể để mình Trình Dĩ Hoa phụ trách nấu một ngày ba bữa. Thẩm Húc Thần cảm thấy trình độ nấu ăn của mình chắc chắn không thể sáng bằng Trình Dĩ Hoa, vậy thì cậu sẽ tìm đường khác, cố gắng phấn đầu ở mảng đồ ngọt này đi.
Trong lớp học nấu ăn đa số đều là con gái, còn là kiểu con gái mềm mại manh manh, con trai ngoại trừ Thẩm Húc Thần cũng chỉ còn 2, 3 người nữa. Bởi vì thời gian của Thẩm Húc Thần vô cùng ít ỏi nên mỗi khi tới lớp cậu đều vội vội vàng vàng, không trao đổi mấy với bạn học cùng lớp. Nhưng cậu không chú ý người ta, không có nghĩa người ta cũng không chú ý tới cậu.
Mấy ngày sau, Thẩm Húc Thần thấy số lượng bình luận trên Vi ngôn của mình gia tăng mạnh, cảm thấy vô cùng kỳ quái. Phương Duyên yên lặng ném cho cậu một cái link.
Hóa ra là một em gái nào đó trong lớp học làm bánh chụp lén Thẩm Húc Thần rồi up lên diễn đàn tỏ ý nói: Đi học làm bánh cũng có thể gặp được siêu cấp đại soái ca, phúc lợi này thật sự quá tuyệt vời, cho dù có đi học đầy đủ cả chương trình, đến cuối vẫn không nhớ được phương pháp làm bánh nào, nhưng cũng không hề cảm thấy lãng phí tiền học!
Bên dưới là một loạt các comment cầu báo danh tên lớp dạy làm bánh, còn nói đùa muốn được vây xem nam thần ở khoảng cách gần.
Em gái chụp ảnh tỏ vẻ: cô tận mắt nhìn thấy trên ngón áp út nam thần có đeo nhẫn, mỗi lần nam thần thực hành đều cẩn thận tháo ra để một bên, chứng tỏ soái ca này đã là bông đã có chậu, bởi vậy mọi người bảo trì cự ly vây xem là được rồi, vạn lần nhịn xuống tâm tư rục rịch của bản thân!
Sau đó, không bao lâu, một tài khoản vi ngôn nào đó lại lấy bức ảnh này chia sẻ lên vi ngôn của mình. Tựa như ở ven đường gặp được mĩ nữ nào đó mua trà sữa, khi up lên mạng sẽ được netizen gọi là Trà sữa Tây Thi hay hotgirl trà sữa…vì vậy bức ảnh Thẩm Húc Thần cúi đầu nghiêm túc thực hành làm bánh kem rất nhanh được gắn thẻ “Nam thần bánh ngọt”, rồi được mọi người thi nhau chia sẻ tung hô. Rất nhanh, có quần chúng hỏa nhãn kim tinh đứng ra khẳng định: “Tuy rằng chỉ có nửa gương mặt nhưng mị cảm thấy… đây chính là Nam thần Quốc đại Thẩm Húc Thần! trách không được nhìn quen mắt tới vậy.”
Sau đó một đám người lại dũng mãnh tràn vào vi ngôn của Thẩm Húc Thần, vì thế số lượng bình luận nhắn tin trên tài khoản của cậu lại bắt đầu tăng vọt.
Hiện tại, đối với cư dân mạng mà nói, vấn đề mấu chốt không phải là Thẩm Húc Thần đi học làm bánh mà vấn đề mấu chốt chính là Thẩm Húc Thần đã có bạn gái!!! Bằng không sao ngón áp út lại có đeo nhẫn?
A a a … không phải Nam thần quốc dân chỉ mới học năm nhất thôi sao?! Không phải mới 18 tuổi thôi sao?! Vì sao đã có bạn gái rồi vậy? một chút cũng không để dân chúng tưởng niệm là sao?! Không có thiên lý!!! Không cho đám người già 24 / 27 / 31… độc thân bọn tôi còn đường sống nữa sao?!!!!
Tuy rằng đại đa số mọi người đều chỉ là thiện ý trêu đùa nhưng cũng có kẻ bắt đầu ác ý châm chọc.
— Ha hả, vừa lên đại học đã quen bạn gái, khẳng định không phải loại tốt đẹp gì, loại tiểu bạch kiểm như nó chắc là dựa vào cái mặt để cua gái thôi.
Rất tiếc, Thẩm Húc Thần chẳng cần phải dựa vào mặt để cua gái đâu.
— Trước kia tôi rất thích cậu ấy, không ngờ mới lên đại học đã sa đọa như vậy, suốt ngày yêu đương nhăng nhít, không làm được cái chuyện gì đàng hoàng, nói không chừng bốn năm sau sẽ bị mọi người lãng quên thôi.
Rất tiếc, bốn năm sau Thẩm Húc Thần vẫn chói mù mắt các người.
— Không hiểu sao lại có nhiều người liếm chân thối của thằng này thế, nó có gì đặc biệt hơn người, không phải chỉ đỗ thủ khoa đại học thôi sao? Năm nào chả có một đống thủ khoa đại học nhưng cuối cùng có đứa nào nên hồn đâu.
Rất tiếc, ít nhất Thẩm Húc Thần không chỉ có mỗi cái danh thủ khoa đại học.
Cho dù có là tiền mặt cũng không phải ai cũng thích, nên đối với những bình luận ác ý trên mạng, Thẩm Húc Thần cũng không thèm để ý. Cậu lên vi ngôn, dùng ngữ khí vui đùa up một cái status: Vốn muốn lén đi học làm bánh để gây bất ngờ cho người nào đó, không ngờ lại bị netizen vạn năng chọc thủng. May mà người nào đó gần đây đang tập trung vào tiến độ thực nghiệm, sợ rằng không thể online, vì thế tôi muốn tranh thủ trước khi người nào đó bận rộn xong, làm thành công một phần Tiramisu!
Đây rõ ràng là thừa nhận cậu có bạn gái (được rồi, tuy rằng có chút nhầm lẫn giới tính nhưng cũng xác định Thẩm Húc Thần là hoa đã có chủ)! Bạn gái cậu hẳn cũng là siêu cấp đại học bá! Thẩm Húc Thần rất lãng mạn, còn tự mình làm bánh ngọt cho bạn gái! Fan ngôn tình ngao ngao kêu gào, bình luận hết cái này tới cái khác. Còn có người comment truyền thụ mấy kỹ năng làm bánh Tiramisu cho cậu, mà comment này rất nhanh được đẩy lên top cmt.
Mọi người tựa hồ học được một chiêu mới, lên mạng vơ vét mọi thông tin, hoặc bản thân có kinh nghiệm gì đều sôi nổi bình luận bí quyết làm bánh của mình dưới stt của Thẩm Húc Thần. Có người còn trêu chọc: bạn muốn trở thành chuyên gia làm bánh ngọt?! Vậy hãy tìm tới phần bình luận trên vi ngôn Thẩm Húc Thần! Bạn nhất định sẽ có kinh hỉ!
Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Cố Vọng Thư cũng lên vi ngôn thấy stt của Thẩm Húc Thần, nhịn không được cũng like một cái.
Từng ngày trôi qua, rất nhanh, học kỳ I năm nhất cũng kết thúc. Bị Trình Dĩ Hoa ảnh hưởng, Thẩm Húc Thần làm đơn xin tốt nghiệp sớm, phi thường huyễn khốc vượt qua mọi cuộc thi sát hạch, hoàn thành đủ mọi học phần, tốt nghiệp điểm cao, vinh quang trở thành sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của Quốc đại. Ba thằng bạn cùng phòng không còn lời nào mà nói nhìn Thẩm Húc Thần, chỉ có thể kiên định ôm lấy cái đùi không chút lung lay này. Nhưng Thẩm Húc Thần không lựa chọn rời trường ngay, cậu muốn học thêm ngành khác, lấy thêm một học vị, nhân lúc còn trẻ cố gắng học càng nhiều càng tốt.
Đúng rồi, cho dù hệ thống có keo kiệt tới mấy, thế nhưng sau khi cậu lấy được một học vị sẽ được thưởng 100 nghìn tích phân. Thẩm Húc Thần rất thỏa mãn.
Còn nữa, sau khi Thẩm Húc Thần lấy được học vị đầu tiên xong, nhiệm vụ cưỡng chế học tập hàng ngày trên hệ thống liền biến mất, nói cách khác hiện tại Thẩm Húc Thần chỉ cần hoàn thành 1 giờ học kỹ năng phụ hàng ngày là đủ, không còn nhiệm vụ cưỡng chế nào nữa.
Kỳ nghỉ đông, ông bà Thẩm đi du lịch cũng trở về Tiền Hồ trấn. Thời trẻ bọn họ bị chia cách, hiện tại đã lớn tuổi nên muốn cùng nhau đi khắp nơi tham quan ngắm cảnh. Vì thế, khi hai chị em Thẩm Húc Thần lên đại học, bọn họ liền đi du lịch khắp nơi. Mà khi hai chị em được nghỉ đông hoặc nghỉ hè bọn họ lại quay trở về. Cứ như vậy, gia đình cũng có thể thường xuyên đoàn tụ, ông bà Thẩm rất biết cách hưởng thụ cuộc sống của mình.
Nhìn thấy nhẫn trên tay Thẩm Húc Thần, ông Thẩm cười nói: “Lúc nào dẫn con gái người ta về nhà cho ông xem mắt?”
Nghe được lời này, Cố Vọng Thư ôm đệm ngã xuống sô pha cố nín cười. Rõ ràng Trình “cô nương” ngày nào cũng tới nhà chúng ta chơi!
Thẩm Húc Thần sờ sờ mũi mình nói: “Ông nội, người đó tương đối thẹn thùng… nhưng ông yên tâm, bọn con hoàn toàn nghiêm túc, về sau nhất định sẽ dẫn về cho ông gặp.”
“Trong lòng con biết là được rồi. Con đã trưởng thành, phải là người có ý thức trách nhiệm.” Ông Thẩm dặn dò: “Nếu đã quyết định thì dẫn người ta về nhà để ông sang nói chuyện với cha mẹ con bé, đó cũng là một loại tôn trọng với nhà người ta.”
Thẩm Húc Thần dùng lực gật đầu.
Ông Thẩm lại quay sang nhìn Cố Vọng Thư, nói: “Duyệt Duyệt, cả con nữa. Các con đều đã lên đại học, ông nội không phản đối các con yêu đương, thế nhưng các con nhất định phải cảnh giác cao độ, lúc tìm đối tượng nhất định phải tìm hiểu kỹ nhân phẩm đối phương, xem người đó có tự tôn tự ái tự trọng không, có đối xử thật lòng với các con không, phải có chí tiến thủ nữa… Đặc biệt là con, Duyệt Duyệt, xã hội này vẫn khá trọng nam khinh nữ, cho nên sau này khi tìm đối tượng, còn phải xem cậu ta có tôn trọng con không. Chỉ khi cậu ta tôn trọng phái nữ mới tôn trọng con, không coi khinh con, con mới có thể sống cùng cậu ta cả đời. Điều này rất quan trọng. Còn gia thế, bộ dạng gì đó đều chỉ là hư vô.”
Cố Vọng Thư lập tức ngồi ngay ngắn nói: “Vâng, ông nội nói đúng, con đều nghe lời ông nội.”
Trình Dĩ Hoa hiện tại hận không thể coi Thẩm gia là nhà mình, mới sáng sớm đã xuất hiện ở dưới lầu, ở lỳ trong Thẩm gia cả ngày, đoạt luôn quyền xuống bếp nhằm lấy lòng ông bà nội, buổi tối khi nhiệt độ xuống thấp, tuyết rơi lạnh tự nhiên mà ngủ lại. Trình Văn Hóa và Tần Ngọc được nghỉ đang chờ đón tết ở Tần gia hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy thằng con trai này nuôi không hai chục năm rồi.
Thẩm Húc Thần có đôi khi cảm thấy không ổn lắm, suy xét tới việc cô chú Trình bình thường bận công tác, chỉ tới tết cả nhà mới có thể đoàn tụ đông đủ liền thúc giục Trình Dĩ Hoa mau về nhà. Mà cũng vì gần đây mức độ dính người của Trình Dĩ Hoa tăng lên cấp lũy thừa nên mỗi khi Trình Dĩ Hoa ở Tần gia thì Thẩm Húc Thần tự nhiên cũng phải theo về. Đến Tần gia, người tranh cướp làm việc nhà tự nhiên đổi thành Thẩm Húc Thần.
Tần mợ cả và Tần mợ út nhìn Thẩm Húc Thần trong trong ngoài ngoài ân cần như vậy, đều hận không thể đẻ ra một đứa con gái mà gả luôn cho Thẩm Húc Thần. Mỗi khi bọn họ sinh ra loại cảm khái này, Tần · nhân sinh thắng lợi · Ngọc liền cầm một tách trà, ngồi trên sô pha, sung sướng cười không khép được miệng.
Trình Dĩ Hoa và Thẩm Húc Thần thời khắc ở cùng một chỗ, không chỉ vì tình cảm bọn họ tốt mà cũng vì bọn họ có chính sự muốn bàn với nhau. Thừa dịp thời gian nghỉ đông nhiều, Thẩm Húc Thần tập trung nghiên cứu sản phẩm hệ thống kỹ một chút. Đồ mua được trên hệ thống chỉ có thành phẩm, không hề có tài liệu, sách vở tri thức tương quan. Nói cách khác, nếu như bọn họ muốn tìm hiểu chỉ còn cách mua thành phẩm ra rồi tháo dỡ tự nghiên cứu. Thông qua việc tháo dỡ có thể chậm rãi tìm hiểu nguyên lí hoạt động siêu thời đại, sau đó dùng tài liệu và công cụ hiện có để thay thế, từng chút làm ra thành phẩm thuộc về thời đại này.
Thực sự rất khó khăn.
Nói cho dễ hiểu thì là ném một cái laptop tới thời Xuân thu chiến quốc rồi bảo những người thời đó thông qua việc tháo dỡ để nắm giữ nguyên lí rồi tái tạo một cái tương tự, này không phải quá bằng thách đố sao?
Nếu nói người thời Xuân thu chiến quốc tái tạo một cái máy tính là bắt đầu đi từ con số 0 cho tới 100 thì Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa nghiên cứu sản phẩm khoa học sơ cấp từ hệ thống tương ứng bắt đầu từ 100 đến 120 (bọn họ bắt đầu nghiên cứu các sản phẩm sơ cấp trước, các sản phấm trung cấp hoặc cao cấp bọn họ chưa thể tìm hiểu ngay được). Từ 0 cho tới 100 đương nhiên sẽ khó hơn từ 100 tới 120, tuy rằng vẫn có chút khó nhằn nhưng tương đối mà nói cũng dễ dàng hơn một chút. Hơn nữa, hiện tại, bọn họ còn có trí thông minh nhân tạo hỗ trợ. Thẩm Húc Thần hao tốn số lượng lớn tích phân để thăng cấp trí thông minh nhân tạo cho máy tính của Trình Dĩ Hoa. Hiện giờ nó đã trở thành trợ lý khoa học phi thường nghiêm cẩn của hắn.
Vô luận là ở cạnh Thẩm Húc Thần cả ngày hay nghiên cứu những thứ mình chưa biết được đều khiến Trình Dĩ Hoa cảm thấy phi thường thỏa mãn. Đối với hắn mà nói, tết năm nay thật sự rất khoái trá.
Hết chương 119